Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1199


“Ha ha…’1, Vương Thừa Dịch vui vẻ cười rộ lên, chế giễu Tư Đồ Nhung một cách trắng trợn.
Tiền Sơn Sơn có hơi xấu hổ, định an ủi Tư Đồ Nhung, nhưng cảm thấy nói gì cũng vô ích, trái lại sẽ dễ khiến hắn càng tức hơn.

Còn Trương Khá, vẫn như
một khúc gỗ.
“Cười đủ chưa?”, Tư Đồ Nhung liếc Vương Thừa Dịch, nghiến răng nghiến lợi nói.

Hắn vừa nói vừa dứt khoát sử dụng chú đưa tin hỏi anh trai đang ở đâu? Chẳng mấy chốc, cảm xúc của Tư Đồ Nhung đã bình tĩnh hơn rất nhiều, thậm chí còn có chút phấn khích.
“Anh của tôi đã sắp đến cánh cửa Hỗn Độn, có lẽ anh ấy sẽ đến lối vào chiến trường Thần Ma trước cả chúng ta.

Đến lúc đó, anh ấy sẽ đợi tôi ở đó”, Tư Đồ Nhung chợt lớn tiếng nói.
Vương Thừa Dịch tém tém

lại, tuy hắn ta rất gai mắt Tư Đồ Nhung, nhưng lại hết sức kính nể Tư Đồ Phụng!
Lúc này, Độc Cô Nguyên cũng đi đến, nghe thấy lời nói của Tư Đồ Nhung thì lòng càng buồn bực.
Vốn dĩ còn tưởng, lỡ Tư Đồ Phụng đến chậm, mình còn có thể vào chiến trường Thần Ma tìm đỉnh Thần Ma trước?
Ai ngờ…
“Cô Độc Cô, đến lúc đó, tôi sẽ cầu xin anh tôi tham gia vào đội chúng ta, rồi cùng nhau thăm dò chiến trưởng Thần Ma.
Có anh ấy thì chắc chắn sự an toàn của chúng ta sẽ được đảm bảo”, Tư Đồ Nhung đắc ý nói, hắn tự nhận làm thế là lấy lòng được Độc Cô Nguyên.
Nhưng, trong lòng Độc Cô Nguyên thì lại muốn văng tục.

Ai muốn đi cùng với tên điên Tư Đồ Phụng kia chứ?
“Ha ha…”, Độc Cô Nguyên cười lấy lệ, không nói gì, tâm trạng như rớt xuống đáy vực.
Cùng lúc đó, Tô Minh đang tu luyện “thuật Sinh Mạng Lưu Phóng”.

Đã có được ba bộ đạo thuật cấm kỵ, không tu luyện chứ để mốc meo trong xó ư?

Tô Minh lại có hứng thú với “thuật Sinh Mạng Lưu Phóng” nhất.
“Hay cho một đạo thuật Sinh Mạng Lưu Phóng, cấp bậc cao thật!1′, Tô Minh vừa tìm hiểu nó vừa cảm thán.
Bởi vì nếu luyện hóa hoàn toàn thì có thể nắm giữ cây Thế Giới.
Anh tìm hiểu nó cũng khá dễ và càng hiểu sâu hơn.
Cả người Tô Minh đều đắm chìm trong nó, đầu óc như dạo bước trong dòng sông sinh mệnh dài dòng.
Giống như chỉ một suy nghĩ đã điêu tàn, một suy nghĩ đã nở rộ.
Anh nhìn thấy vận mệnh đi ngược đạo trời, thấy không thể giãy thoát khỏi cái gông vận mệnh, thấy sự dẫn dắt, rồi dứt khoát chặt đứt vận mệnh.
Tô Minh dạo chơi trong con sông sinh mệnh tựa như Thương Đế đang nhìn xuống thê gian, quan sát mọi thứ.

Mỗi một cái chớp mắt như thấy mình luân hồi một đời.
Mấy tiếng sau, Tô Minh mở choàng mắt.
“Thiên nữ tiền bối, tôi có thể xác định lúc Cố Đình Tiêu thi triển ‘thuật Sinh Mạng LƯU Phóng’ đã không phát huy ra hết sức mạnh của nó!”, Tô Minh nói một cách khẳng định.
Dù đạo thuật ấy là do Nhân Ma cố Đình Tiêu sáng tạo ra.
“Đương nhiên rồi”, Thiên nữ Tạo Hóa cười nói: “Mặc dù Nhân Ma là người sáng tạo nên đạo thuật Sinh Mệnh LƯU Phóng, nhưng đáng tiếc hắn ta không thể hoàn toàn nắm giữ cây Thế Giới, nên đương nhiên không phát huy ra được hết sức mạnh của nó”.
“Đúng vậy!”, Tô Minh gật đầu: “Cây Thê Giới không những có sinh mệnh lực dư thừa, hơn nữa, một khi hoàn toàn nắm giữ còn có thể lợi dụng nó chém đứt vận mệnh!”
Đây mới là chỗ đáng sơ nhất của cây Thế Giới..

Bình Luận (0)
Comment