Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1218


Mặt khác, ba đến năm năm sau đối phương mới có thể đến đây, trong ba đến năm năm này, nếu nó dám nhằm vào Tô Minh, học viện Hỗn Độn muốn gi3t ch3t Ý chí Đại Đạo của thê giới này là nó cũng chẳng khó khăn gì.


Nói một cách đơn giản, nước xa không cứu được lửa gần!
“Cậu không cần lo lắng, tuy rằng tạm thời bổn tọa còn không thể đến nền văn minh xương, nhưng bổn tọa vẫn có cách để cảnh cáo học viện Hỗn Độn của nền văn minh xương, cậu cứ việc nhằm vào, nghĩ hết biện pháp để gi3t ch3t tên nhóc đó”.

Ý chí Đại Đạo có chút vui sướng.

Thì ra là thế.

Nói như vậy, thật ra có thể…
“Bổn tọa có thể đồng ý với cậu,
nếu cậu có thể gi3t ch3t người trẻ tuổi bên cạnh thiên nữ Tạo Hóa trước khi bổn tọa xuống, như vậy đến khi bổn tọa đến đó sẽ có thể ban cho cậu một vài thứ cậu muốn, ví dụ như căn nguyên đại đạo”.

“Vâng vâng vâng, tiền bối, nhất định tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ!” Đại Đạo kích động.

Căn nguyên đại đạo là thứ mà nó khát vọng nhất.

Thực lực của nó sẽ lớn dần, mặt khác cũng không cần dùng cái gì cả, chỉ cần dùng đến căn nguyên đại đạo thôi.

Nêu có đủ căn nguyên đại đạo, thậm chí nó có thể lớn dần thành ý chí của nền văn minh xương, hoặc có thể nói là đứng đầu nền văn minh.

Nó cũng có dã tâm của mình.

“Tô Minh!” Đại Đạo ở trên chín tầng trời nhìn xuống, sát ý với Tô Minh

càng nhiều hơn.

Cùng lúc đó.

“Keng!”
Ma La Kiếm, động.

ờ ngay trước mặt Tống Xạ sơn.

Tô Minh đột nhiên ra tay, đâm một kiếm về phía Tư Đồ Phụng.

Một kiếm khủng bố kia.

Hạ xuống.

Sạch sẽ lưu loát.

Quá mạnh mẽ.

Cũng quá nhanh chóng.

Khiến Tư Đồ Phụng không thể tránh né được.

“Phụt…”

Tư Đồ Phụng hóa thành mưa máu.

Trên thực tế, nếu Tống Xạ sơn muốn ngăn cản thì cũng có thể làm được, mà chỉ có ông ta mới có thể làm được.

Nhưng đương nhiên ông ta sẽ
không ngăn cản.

Thậm chí nếu Tô Minh không ra tay, ông ta cũng sẽ giúp Tô Minh giết TƯĐỒ Phụng.

So với thanh niên Tô Minh này có quan hệ sâu xa với cô gái hào hoa phong nhã kia, mười nghìn tên hay một trăm nghìn tên Tư Đồ Phụng cũng chẳng là cái gì cả.

Tư Đồ Phụng đã chết, Tư Đồ Nhung cũng đã chết, Tư Đồ Chính Trú cũng không dám có một chút căm thù hay sát ý nào cả, hắn ta đang nằm rạp trên mặt đất! Run rẩy!
“Nhóc Tô, đường của mình thì phải tự mình đi, chú Tống mong rằng sẽ sớm được gặp cậu ở học viện Hỗn Độn”, Tống Xạ Sơn đột nhiên mở miệng.

Sau đó.

Ông ta trực tiếp biến mất.

Nhưng trước mặt Tô Minh lại có
một cái nhẫn đang lơ lửng.

“Cái nhẫn này xem như quà gặp mặt của chú Tống dành cho cậu”, giọng nói của Tống Xạ sơn truyền đến bên tai Tô Minh, đồng thời Tống Xạ Sơn cũng nghiêm túc nói thêm: “Bên trên tạm thời sẽ không dám tự mình ra tay đối phó với cậu, trước khi cậu đến Thành Đê Chứng Đạo cũng sẽ như thế, học viện Hỗn Độn không thể ra mặt giúp cậu được, tất cả đều phải dựa vào chính cậu.

Mặt khác, vừa rồi có một âm thanh cảnh cáo tôi, chắc hẳn âm thanh đó đến vì thiên nữ Tạo Hóa tiền bối”.

Cái gì?
Ánh mắt Tô Minh trở nên độc ác.

Cùng lúc đó.



Bình Luận (0)
Comment