Nhưng sau đó…
Trống không như bắt phải không khí, không có gì hết.
Rõ ràng có thể cảm nhận được, có thể nhìn thấy Vu Nguyên sắp hóa lỏng ở trong động, nhìn thấy được nhưng không bắt được.
Cổ Dực hoang mang.
Rốt cuộc là chuyện gì thế này?
“Cổ Ma Hoàng! Có chuyện gì vậy?”, ý chí Đại Đạo ở bên ngoài hét lớn, chỉ đích danh cổ Ma Hoàng.
Có vẻ như hơi vượt quá giới hạn rồi.
Bởi vì, trên thực tế cổ Ma Hoàng đã không còn là sinh linh thuộc về thế giới Đại Thiên nữa, đã rời khỏi thế giới Đại Thiên hàng tỷ năm, tự hình thành một tộc mới ở trên không trung.
Là ý chí Đại Đạo của thê giới Đại
Thiên thì không nên tùy ý liên lạc với chủng tộc ở hư không.
Nhưng ý chí Đại Đạo vẫn làm như vậy.
vẫn ngang nhiên làm mà không quan tâm đến cảm nhận của hoàng triều Bất Tử.
“Không… Không rõ nữa”, sau đó một giọng nói khàn khàn, trầm đục và chấn động vang lên.
“Chết tiệt! Chắc là xảy ra chuyện gì bất trắc rồi.
Nêu cổ Dực không động được vào Vu Nguyên thì tộc cổ Ma cứ dùng đến trận pháp Vu Nguyên rồi thu Vu Nguyên lại rồi tính tiếp”, ý chí Đại Đạo quyết đoán, nói.
Đúng thê! ông ta đã có dự cảm không lành.
“ừm!”, Cổ Ma Hoàng đồng ý.
Bản thân ông ta cũng nghĩ như vậy, đúng là Vu Nguyên quá quý giá, tộc cổ Ma tích lũy hàng tỷ năm mới có được,
không thể để xảy ra gì bất trắc.
Nhưng một giây sau…
“Không xong rồi! Trận pháp Vu Nguyên không thu hồi lại được”, cổ Ma Hoàng kinh hãi hô lên, giọng nói vô cùng sốt sắng và căng thẳng.
Cổ Ma Hoàng ở cấp bậc Đại Đế.
Hơn nữa không phải là Đại Đê đơn giản.
Vậy mà lúc này ông ta cũng mất kiểm soát.
Bởi vì ông ta gặp phải chuyện khó tin nhất.
Trận pháp Vu Nguyên không thu lại được?
Đúng là gặp ma rồi!
“Cái gì?” ý chí Đại Đạo cảm thấy có điều gì đó bất ổn xảy ra.
Đồng thời lúc này…
“Vu Nguyên! Đồ tốt đây rồi!” Tô Minh lên tiếng.
Anh nhìn về phía hang động thứ 5, sau đó khẽ cười nói: “Bảo vật tốt như này mình cũng rất thích.
Cổ Dực! Niềm vui bất ngờ mà anh nói
chính là nó sao? Đúng là tôi rất thích”..