Vừa hay hai ngày trước, ý chí Đại Đạo của thế giới
Đại Thiên, ý chí Đại Đạo của ngàn thê giới lớn nhỏ đó được phụ hoàng đánh giá
là tâm cơ thâm trầm, dã tâm bừng bừng, lại giống như phát điên, mở ra không
gian thành lũy và thông đạo Hỗn Độn giữa vực Hỗn Độn và thế giới Đại Thiên.
“Hy vọng người tới là khách”, Tô Minh lẩm bẩm,
trong ánh mắt lại thoáng qua một tia tàn nhẫn, nếu như không phải là khách, cho
dù là công chúa của Thái Nhất Thần Quốc cũng phải chết!
Cùng với tàu con thoi chiến đấu
của Thái Nhất Chiến Quốc, còn có hơn mười chiếc
tàu con thoi chiến đấu đến từ vực Hỗn Độn tiến vào thế giới Đại Thiên, đương
nhiên sau đó bị hàng chục tỷ người của toàn bộ thế giới Đại Thiên bắt được.
Nhất thời, hàng tỉ tỉ ánh mắt nhìn chăm chú.
Cái nhìn vừa kính sợ mà vừa tò mò.
“Quá khủng khiếp”, Đạm Đài Chân Thương là Đại Đê
nhãn lực tốt hơn một chút, ngược lại là mơ hồ nhìn thấy và cảm nhận được thực lực
của mấy võ đạo tu giả trên tàu con thoi chiến đấu đến từ vực Hỗn Độn, không
nhìn cũng được, vừa nhìn liền bị dọa cho giật mình, quả thật khoa trương không
hơn được nữa.
Bởi vì Phong Vũ Vân ở bên trong cung điện tàu con
thoi chiến đấu,
Đạm Đài Chân Thương không nhìn thấy và cảm nhận được,
điều Đạm Đài Chân Thương nhìn thấy và cảm nhận
được là các thanh niên đứng trên boong tàu của mười
mấy tàu con thoi chiến đấu đi theo tàu con thoi chiến đấu của Thái Nhất Thần Quốc.
“Đại Đê hạ vị ngũ chuyển? Còn chưa đến ba mươi
ngàn tuổi?”
“Đại Đê hạ vị lục chuyển? Hơn bốn mươi ngàn tuổi?”
“Ngay cả hộ vệ chí ít cũng cấp bậc Bán Đế?”
“VŨ khí trong tay chàng trai kia chính là Chí Bảo
Hỗn Độn thượng phẩm, cả áo giáp trên người cũng thế”.
Đạm Đài Chân Thương sợ ngây người! Ông ta biết vực
Hỗn Độn rất khủng bố, nhưng không nghĩ rằng lại đáng sợ đến mức này.
Ngay cả thê hệ trè cũng đã mạnh đến tình trạng đó
ư? Y như là đang nằm mơ!
Rất nhiều người trong thê giới Đại Thiên đều giống
như Đạm Đài Chân Thương, sợ tới mức suýt tự bế.
“Bình thường thì tuy sự phát triển của nền võ đạo ở
vực Hỗn Độn mạnh hơn thê giới Đại Thiên rất nhiều, nhưng cũng không có khoa
trương như vậy, chuyện này là sao?”, Hỗn Độn Long Quy lẩm bẩm, so với Đạm Đài
Chân Thương thì bà ta cũng biết sơ về vực Hỗn Độn.
Tại đây có hình ảnh
Song, chỉ một lát sau, hàng tỷ người trong thê giới
Đại Thiên đã đoán sơ về vực Hỗn Độn.
“E rằng chàng trai kia cũng là một yêu nghiệt đứng
đầu ở vực Hỗn Độn”, Hỗn Độn Long Quy đoán được cỡ 70, 80%, nên ánh mắt càng trở
nên nghiêm túc hơn: “Xem ra, là do công chúa Thái Nhất thần quốc đi tuần nên mới
thu hút những thanh niên tài giỏi đó đến đây”.
Chẳng mấy chốc, toàn bộ tu giả võ đạo ở thê giới Đại
Thiên đang nhìn chằm chằm vào t4u chiến của Thái Nhất thần quốc và hơn mười t4u
chiến kia lại càng cảm thấy khó hiểu, vì sau khi đi vào nơi đây thì những con t4u
chiến kia cũng không dừng lại và tuần tra như trong truyền thuyết.
Mà là không chút giảm tốc, dứt khoát rời khỏi thế
giới Đại Thiên, đi thẳng về phía thế giới Tiểu Thiên.
Vụ gì thế này?
Song, chỉ một lát sau, hàng tỷ
người trong thê giới Đại Thiên đã đoán
được đôi chút.
Đi thế giới Tiểu Thiên ư? E rằng là đi tìm Tô Minh
nhỉ?
Mấy ngày nay, Tô Minh vẫn ở trong thế giới Tiểu
Thiên.
Quả nhiên, con t4u chiến ấy đúng là bay về phía
Chiến Uyên.
Thoáng chốc, vô số người đều trở nên kích động!
Đù! Có trò hay để coi rồi.
Bầu không khí trong đất trời như đông cứng lại,
tuy giọng điệu của Tô Minh rất bình tĩnh, nhưng thái độ lại cực kỳ bá đạo.
Thái độ kiểu đó rất nguy hiểm!
“Anh ta chính là Tô Minh ư? Tính tình đúng là tàn
nhẫn thật”, Tiểu Mạt khá thích thú nói: “Công chúa, mặc dù em cảm thấy tình
tính của anh ta rất kém, nhưng nó chắc chắn là gu của người đúng không nè? Tiểu
Mạt hiểu công chúa nhất luôn”.
“Chỉ được cái nói nhiều”, Phong Vũ
Vân lườm Tiểu Mạt, trong mắt người ngoài thì cô ta
là người thừa kê Thái Nhất thần quốc đời tiếp theo, là nữ hoàng và nữ thần lạnh
lùng cao tít trên mây, không thể với tới.
Nhưng thực ra, ở trước mặt Tiểu Mạt, có đôi khi
Phong Vũ Vân vẫn rất sinh động mà không phải cái loại hư vô mờ mịt khó nắm bắt
được.
“Hì hì, sắp tới có trò hay để xem rồi”, Tiểu Mạt
le lưỡi, cô ta quá hiểu tình tính của đám Kỳ Chúc, Bách Lý Đồ, Cát Tấn, chỉ với
thái độ ấy của Tô Minh thì bọn họ chắc chắn sẽ không chịu ngoan ngoãn dừng tàu ở
bên ngoài Chiến Uyên, tuyệt đối luôn!
Kê tiếp chắc chắn sẽ xảy ra xung đột..