Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1323


“Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng!”, chính vào lúc kiếm phong màu lục kia ở trước mắt Tô Minh không còn xa, Tô Minh quát.

Đột nhiên.

Không gian rung chuyển.

Sinh mệnh lực từ trong hư không vô tận ập đến.

Khí tức lưu đày biến đổi khôn lường, như thế năm tháng đang trôi qua vô tình.

Vận Mệnh Phong Hóa, nghênh tiếp kiếm quang màu xanh lục.

Hiển nhiên, kiếm quang màu xanh lục kia đã bị đinh trệ.

Hơn nữa, màu xanh lục kia, có thế nhìn thấy rõ ràng, đang trở nên mờ nhạt.

Giống như sắc thái màu xanh lục trong đó đã bị phân giải.

Mà một thế giới kiếm đạo
hoàn chỉnh ngưng tụ chồng lên kiếm quang màu xanh lục kia, bắt đầu chấn động.

Dường như không còn ổn định nữa.

Trong nhất thời, tư duy của hàng trăm triệu người bị đình trệ.

“Bia Huyền Diệu, trấn cho ta!”, Tô Minh lại quát, phá vỡ sự im lặng.


Nhưng lại thấy bia Huyền diệu bất chấp lao về phía kiếm phong vốn đã mờ nhạt kia.

Am!
Trong một kích…
Trên bia Huyền Diệu, xuất hiện một vết kiếm, sắc mặt Tô Minh cũng tái nhợt, nhưng, trong nháy mắt đã lấy lại dáng vẻ bình thường.

Không thể tướng tượng nổi.

“Tiếp tục trấn cho ta!”, thanh âm điên cuồng, bá đạo, cường thế, hung hãn đó của Tô Minh vô cùng vô cùng kiên định, trong ánh mắt là ý chí chiến đấu đang gầm thét, đồng tử rất sáng.

Ẳm!
Lại là một lần nện như
điên…
Trên bia Huyền diệu lại một lần nữa xuất hiện thêm một vệt chém, rồi lại một lần nữa khôi phục.

Lại thêm bốn, năm lần.

Cứ lặp lại…
Sau bốn, năm lần…
“Đùng…”
Kiếm màu quang màu xanh lục, vỡ tan!
Hóa thành hư vô!
“Câu trả lời của tôi là, chặn được!”, trong hàng vạn sự im lặng, Tô Minh nhìn về phía Túy Kiếm Ma, đáp, trả lời câu hỏi mang sự chế giễu, trêu đùa, cân nhắc lúc xuất ra một kiếm này của Túy Kiếm Ma.

“Cậu rất ưu túi”, Túy Kiếm Ma trầm mặc một lúc rồi nói.


Đôi mắt ông ta rất nghiêm
túc.

Mặc dù, vẻ mặt ông ta vẫn bình thản như cũ.

Nhưng tận đáy lòng lại khắc khoải.

Một kiếm vừa rồi của ông ta, trên thực tế, đã dùng toàn lực.

Ông ta quả thực vẫn còn một vài con át chủ bài mạnh hơn, nhưng, không hề mạnh hơn nhát kiếm vừa rồi bao nhiêu, không có sự khác biệt về chất.

Nói cách khác, nhát kiếm vừa rồi không giết được Tô Minh, thì tiếp theo đây, cho dù ông ta có lấy quân át chủ bài nào ra thì cũng không thể giết được Tô Minh.

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng sự thật là mình đã gặp phái một tên yêu nghiệt cực
hạn duy nhất ức Cổ, tuyệt thế vô song.

ở phía dưới.

Phong Vũ Vân sớm đã nghẹt thở rồi.

Ngơ ngác đứng ở đó, không khác gì bức tượng đá.

Mà bốn người Bách Lý Đồ, run lẩy bẩy, tâm cảnh đều đã sụp đổ, ngơ ngơ ngác ngác, thất hồn lạc phách, hoàn toàn không biết phải làm sao.

“Sau đó thì sao?”, Tô Minh nhìn chằm chằm Túy Kiếm Ma, thản nhiên nói.

“Sau đó, Tô Minh, tôi mong đợi sự trưởng thành trong tương lai của cậu, tôi tin rằng, trong tương lai, cậu ở học viện Hỗn Độn, cũng sẽ có một chỗ đứng nhất định, tiền đồ vô lượng!”, Túy Kiếm Ma đột nhiên cười nói: “Tôi nghe nói, cậu và học viện Hỗn Độn có môi liên hệ, mà tôi từng là học viên nội viện của học viện Hỗn Độn, hiện tại, may mắn trở thành chấp sự trên danh nghĩa của học viện Hỗn Độn!”
Túy Kiếm Ma tung ra một thân phận.

Thân phận khiến người ta thán phục.

Chấp sự trên danh nghĩa của học viện Hỗn Độn?
Trời đất ơi! Cứ nghĩ Túy Kiếm Ma một thân một mình, ai ngờ thế mà lại có thân phận như vậy? Thật là kinh khủng! Tin tức quả thật y như một quả bom nguyên tử!

Bình Luận (0)
Comment