Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1338


Ngoài ra còn có võ kỹ, công pháp của tộc Minh.
Trong đó có một bộ công pháp luyện khí có tên là ‘Minh Điển’.
“Minh Điển ư? Tô Minh! Anh may mắn thật đó! Đây là công pháp trấn tộc của tộc Minh, đẳng cấp cao lắm đó, thuộc về công pháp luyện khí vượt cả nền văn minh xương.

Bổn thiên nữ có thể giúp anh hòa nó vào ‘Thái Huyền Kinh”, thiên nữ Tạo Hóa đột nhiên nói.
“Làm phiền Thiên nữ tiền bối rồi!”, Tô Minh có chút phấn khích, nói.
‘Thái Huyền Kinh’ vốn được hòa chung rất nhiều công pháp luyện khí đẳng cấp nên vô cùng mạnh.
Bây giờ mà tiếp tục hòa quyện thì còn mạnh hơn nhiều, tất nhiên là rất tốt.
Công pháp luyện khí càng mạnh thì chân khí càng khủng khiếp.
Chân khí của Tô Minh đã vô cùng đáng sợ, đặc biệt là sau khi chuyển hóa thành chân khí hỗn độn.


Có thể nói là thuộc về chân khí cao nhất của nền văn minh xương.
Nhưng không ai lại đi chê cái tốt hơn cả.
Chất lượng chân khí cao thấp ảnh hưởng đặc biệt lớn, nhất là về sức mạnh và tốc độ vận chuyển võ kỹ, nó còn có tính quyết định rất cao.
“Còn có mười Linh Bảo Hỗn Độn và Chí Bảo Hỗn Độn, đúng là nhiều thật”, Tô Minh tiếp tục tìm kiếm những đồ tốt trong nhẫn không gian, lúc này anh vô cùng vui mừng.
Vậy thì bia Huyền Diệu có thể tiếp tục được hưởng thụ ‘đồ ngon’ và tiếp tục lớn mạnh rồi.
“É? Đây là cái gì? Khí tức của nó khủng khiếp quá”, rất nhanh Tô Minh phát hiện ra một cái hộp được hình thành bởi rất nhiều trận pháp cổ xưa ở tận sâu bên trong nhẫn không gian.
Trong hộp là một viên đá, màu đen và rất kỳ quái.
Tô Minh có thể cảm nhận được, viên đá này khá đáng sợ.
“Đá Minh Trấn!”, thiên nữ Tạo Hóa nói với vẻ phấn khích: “Tô Minh! Anh may mắn thật! Không ngờ đồ này dâng đến tận tay.

Đá Minh Trấn cũng giống với đá Hỗn Độn Trấn Binh mà anh có được từ tay Minh Kiệt, đều là binh khí dùng để trấn áp.

Nhưng đá Minh Trấn khùng khiếp hổn một chút.
Nó được coi là một trong những bảo bối kê thừa của tộc Minh.

Lạ thật, sao nó lại ở trong tay một người trẻ tuổi như vậy? Lẽ nào Minh Viêm cướp được của tộc mình? Chỉ có điều là hắn không dùng được thôi.

Mặc dù thực lực của hắn cũng được nhưng vẫn không luyện hóa được đá Minh Trấn, nếu không thì chắc chắn hắn sẽ dùng khi giao đấu với anh đấy…”.
“Thiên nữ tiền bối! Tôi cảm thấy, tôi có thể luyện hóa được nó”, Tô Minh liếm môi, nói.

“Tất nhiên rồi! Có kho tàng huyết mạch thì có cái gì anh không luyện được đâu? Nhưng bổn thiên nữ không cổ vũ anh luyện đâu, mà khuyên anh nên dùng đá Hỗn Độn Trấn Binh nuốt trọn đá Minh Trấn, hai cái này cũng có tác dụng như nhau, chia ra dùng chi bằng hợp nhất lại.

Như vậy có lẽ đá Hỗn Độn Trấn Binh sẽ mạnh hơn, sẽ vui hơn”.
“Tôi cũng nghĩ như vậy! Ha ha…”f Tô Minh nói với tâm trạng phấn chấn.
Sau khi tìm được đá Minh Trấn, Tô Minh lại lục tìm trong nhẫn không gian của Minh Viêm nhưng không có thu hoạch gì khác.
Đồng thời lúc này họ đã đến sâu biển Vô Mệnh.
Mắt biển đó vẫn là mắt biển quen thuộc.
Đên Võ Tông rồi.
“Cuối cùng cũng đến Võ Tông rồi”, Vũ Bất Bại vội nói: “Cậu chủ Tô! Chúng ta vào thôi”.
Vũ Bất Bại có chút kích động, bởi vì ngừi trên mắt biển thì không thấy có mùi máu tanh.
Điều đó chứng tỏ, kẻ thù khủng khiếp của Võ Tông vẫn chưa ra tay, vậy thì vẫn còn kịp.
Dù sao thì Võ Tông cũng giữ được rồi.
“Vào trong? Vào đó làm gì? Thị giác của tôi không tồi đâu, đứng ở trên mắt biển thì vẫn có thể nhìn thấy cảnh tượng trong Võ Tông ở dưới biển.


Vị trí vừa đẹp, vẫn có thể xem kịch hay”, Tô Minh nhìn Vũ Bất Bại một cái, nói.
Vũ Bất Bại ngây người ra, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Tô Minh, sắc mặt trắng bệch, suýt nữa ngạt thở và rơi xuống biển.
Tô Minh… Đến để xem kịch hay? Chứ không phải đến giúp Võ Tông?
“Tô Minh… Cậu… Cậu…” Võ Tông thấy sốt sắng, khắp miệng đều là máu, con ngươi cũng đỏ ửng, oán hận cực độ.

Ông ta nhìn Tô Minh, tức giận đến nỗi không nói thành lời, trong đầu chỉ có một suy nghĩ muốn giết chết Tô Minh.
Nhưng cuối cùng lý trí mách bảo ông ta rằng không thể ra tay.

So với Tô Minh hiện giờ thì ông ta chỉ là con kiến, Tô Minh chỉ cần dùng một ngón
tay là có thể cho ông ta chết không có chỗ chôn.

Bình Luận (0)
Comment