“Các cò này, Khinh Đàn là nhớ nhà, về thăm nhà một chút, thuận tiện chỉ điểm học đệ không biết trời cao đất dày kia mà thôi”, một bên, người đàn ông tóc tím vô cùng anh tuấn lên tiếng cười nói, nụ cười này Liễu Nhiên cũng phải nhìn đến ngây ra, thật sự rất anh tuấn, rất ấm áp.
Đáy lòng Liêu Nhiên thật không hiểu nổi, vì sao cửu minh chủ luôn không bằng với theo đuổi của lòng Lục minh chủ!
Hóa ra người đàn ông tóc
tím là Lục minh chủ của Vô Song Minh.
Tên là ứng Huyền.
Cho dù là ở trong Vô Song Minh, Lục minh chủ ứng Huyền cũng là một nhân vật truyền kỳ.
Chiến tích của ứng Huyền cho dù tường thuật một ngày cũng không kể hết.
Thật sự là hoàn mỹ, thật sự là vô địch.
Bất kỳ yêu nghiệt thiên tài nào ở trước mặt ứng Huyền đều là mảnh vụn!
ở trong Vò Song Minh nhiều thiếu nữ như Liễu Nhiên v.
v… cũng thầm mến ứng Huyền, nhưng ứng Huyền chỉ nhất lòng với Mộng Li Khinh Đàn.
Cực kỳ si tâm.
Nhiều năm như vậy một mực theo đuổi cửu minh chủ Mộng Li Khinh Đàn.
Hơn nữa ứng Huyền theo đuổi không phải mặt dày quấn mãi không buông như Mộc Xuân Phong, mà là phong độ nhẹ nhàng khiến cho người ta cũng không ghét.
Không biết bao nhiêu cô gái
trong Vô Song Minh hâm mộ đến chết Mộng Li Khinh Đàn.
Đương nhiên cửu minh chủ Mộng Li Khinh Đàn cũng cực kỳ ưu tú, mặc dù cò ta hầu như đều đeo khăn che mặt, nhưng vẫn luôn có lời dồn dung nhan tuyệt mỹ của Mộng Li Khinh Đàn còn đẹp hơn thần nữ Nguyệt cung.
Cho nên ở bên trong Vò Song Minh, hầu như tất cả mọi người đều cho rằng Lục minh chủ và Cửu minh chủ là trời sinh một đôi, là kim đồng ngọc nữ.
Đáng tiếc, Mộng Li Khinh Đàn gần như cũng không muốn yêu đương.
Lục minh chủ theo đuối nhiều năm như vậy vẫn không có kết quả.
Nhưng bên trong Vô Song Minh, tất cả mọi người đều tin chắc rằng, trừ phi Mộng Li Khinh Đàn cả đời không tìm người tình, nếu không thì nhất định chính là ứng Huyền.
Ngay chính lúc này.
Mộng Li Khinh Đàn che khăn sau khi liếc nhìn Khinh Đàn các của mình, cuối cùng dừng lại, không lựa chọn tiến vào Khinh Đàn các.
Mà là quay đầu.
Hướng về phía không khí nói: “Tô Minh, Mộng Li Khinh Đàn tôi tới rồi, như ngươi mong muốn, trong ba tháng đã tới rồi, không, là trong vòng mười ngày đã tới rồi, anh không đợi kịp cùng đánh một trận với tôi, Mộng Li Khinh Đàn tôi cũng vậy!”
Âm thanh của Mông Li Khinh Đàn rất lạnh.
Trong giọng lạnh đè nén tức giận.
Cô ta luyến tiếc thiện ý.
Kết quả bị Tô Minh oán hận một trận.
Không thể nhẫn nhịn.
“Khinh Đàn sư tỷ, tòi chờ cò ở võ đạo”, giọng nói của Mộng Li Khinh Đàn vừa dứt, một giọng nói nhàn nhạt, ung dung, tùy ý, tự tin vang lên, truyền khắp cả một học viện.
Đài võ đạo chính là đài khiêu chiến bên trong học viện Hỗn Độn.
Lúc này.
Tô Minh đứng trên đài võ đạo, lẳng lặng nhìn những học sinh của học viện Hỗn Độn từ bốn phương tám hướng tụ tập đến xung quanh sân võ đạo, sắc
mặt an tĩnh, mặt lộ chút khẽ cười.
Rất nhanh.
Trên sân võ đạo, biển người tấp nập.
Chỉ cần là lúc này, người của học viện cho dù là đệ tử của viện tạp dịch, ngoại viện, nội viện, chân viện hay là trưởng lão cao cấp, phó viện trưởng, tất cả đều đến.
Một người chưa đến ba mươi tuổi, ngươi mang kiếm ý đỉnh phong thất đoạn, một kiếm chém đứt núi Võ Đạo, trong mấy phút nuốt chửng toàn bộ đệ
nhất yêu nghiệt có từ trước đến nay của 6800 quy luật trong lầu pháp tắc.
Một người là đệ nhất chân bảng cường thế chiếm đoạt một thời gian dài, cửu minh chủ trẻ tuổi nhất Vô Song Minh tử trước đến nay, Mộng Li Khinh Đàn danh tiếng tồn tại như thần minh trong học viện Hỗn Độn.
Hai người đánh một trận.
.