Dù Tô Minh có là vị thần chuyển thế, là Đại Đế chuyển thế, là tiên nhân chuyển thế cũng chẳng có tác dụng gì.
Cung Nhân Ma chính là vô địch.
Dưới vòm trời thế giới Đại Thiên, cung Nhân Ma chính là vô địch, không có gì để bàn cãi. . Truyện Bách Hợp
Trên thực tế, có rất nhiều người cùng suy nghĩ với Chu Kình giờ phút này, hầu như cả trăm ngàn người ở đây đều nghĩ thế.
“Đại Đạo, sau khi tên này chết, tôi muốn có được thanh kiếm đó!”, Cố Đình Tiêu lạnh lùng nhìn Tô Minh, nhìn cung Nhân Ma đang nghiến nát anh, cảm thấy chán ghét chẳng còn gì thú vị.
Bấy giờ, dù Tô Minh có sở hữu thân pháp quỷ dị gì đi chăng nữa cũng không thể trốn thoát, bởi vì thời gian không còn nữa, kết quả đã được xác định rồi, thế nên hắn ta truyền âm cho Đại Đạo.
“Được”, Đại Đạo không hề do dự, trực tiếp đồng ý, dường như Đại Đạo cũng thở phào nhẹ nhõm.
Với Đại Đạo mà nói, thứ nó muốn chỉ có bảo tàng huyết mạch của Tô Minh, không hơn.
Trên thức tế, dù là Đại Đạo cũng không hiểu rõ lắm về bảo tàng huyết mạch của Tô Minh rốt cuộc là huyết mạch gì? Có lai lịch thế nào?
Nhưng, một điều có thể chắc chắn được là bảo tàng huyết mạch chính là sự tồn tại hiếm hoi trong thế giới Đại Thiên này khiến nó cảm nhận được sự nguy hiểm tột cùng.
Quan trọng nhất là bảo tàng huyết mạch vẫn chưa được Tô Minh kích phát hoàn toàn, thậm chí anh còn chẳng kích hoạt nó, chỉ dùng được mỗi một phần trăm.
Còn chưa đến một phần trăm mà Đại Đạo đã cảm nhận được nguy hiểm tột cùng như thế, nếu một ngày nó được dùng hết trăm phần trăm thì sao?
Đại Đạo hoàn toàn không dám tưởng tưởng đến.
Đó cũng là lý do tại sao Đại Đạo nhất quyết phải khiến Tô Minh chết, nhất định phải có được bảo tàng huyết mạch.
Đại Đạo thật sự rất là kiêng dè bảo tàng huyết mạch trong người Tô Minh, rất là kiêng kị, đến mức không cách nào diễn tả được.
Cùng lúc đó.
Cung Nhân Ma đã đến trước mặt Tô Minh!
Mặt đối mặt.
Tô Minh như một chiếc thuyền lá lắc lư sắp chìm xuống, cung Nhân Ma thì lại mạnh mẽ vô cùng, vô địch bốn phương tám hướng.