Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1703

“Cũng được!”, Tô Minh lẩm bẩm một câu. Kiếm ban nãy dùng không ít thực lực của anh, có cả sức mạnh ngưng tụ của thần thông không gian, sức mạnh vượt quá 50 tỷ kg, cộng với quy luật không gian và kiếm ý gần chạm đến cấp bậc phản phác quy chân, tất cả anh đều dùng đến cả.

Kiếm này người khác không rõ nhưng Tô Minh rất rõ, nó vô cùng mạnh.

Vậy mà đối phương đỡ được.

Mà chỉ bị thương thôi.

Đúng là không tồi!

Tất nhiên, cũng chỉ là được thôi!

Tô Minh quét nhìn Tư Đồ Phụng một cái, thản nhiên nói: “Trước đó anh nói nhường tôi ra tay trước một chiêu, bây giờ câu nói đó còn có hiệu lực không?”


Ban nãy anh định giết Tư Đồ Nhung nhưng Tư Đồ Phụng chắn lại.

Cái này không được tính là ứng chiến hay sinh tử đấu đơn.

Tư Đồ Phụng cũng không nhường quyền ban nãy, dù sao thì gã cũng phải cứu em trai mình.

“…”, sắc mặt Tư Đồ Phụng không ngừng run rẩy.

Tính cái quái gì?

Làm sao mà vẫn tính được?

Trước đó gã nghĩ Tô Minh chỉ là con kiến nhãi nhép vì vậy mới nói là ‘nhường một chiêu’.


Nhưng bây giờ gã đã biết được thực lực của Tô Minh thì làm sao dám nhường nữa?

Nhường một chiêu thì đồng nghĩa với việc gã phải chết.

“Anh nhìn xem! Anh không dám rồi! Đúng là nuốt lời, ngại quá nhỉ? Vì vậy nếu có xuống địa ngục mà định nói khoác thì phải tìm đúng đối tượng nha, không phải ai cũng để mặc cho anh giả bộ nói khoác như vậy đâu”, Tô Minh hừ lạnh một tiếng, nói.

Lời nói chẳng khác nào tát vào mặt gã.

Ý tứ không hề kiêng kị.

“…”, Tư Đồ Phụng có bao giờ bị sỉ nhục như này đâu?

Khí tức toàn thân sục sôi khiến gã mất kiểm soát.

“Hay là như này đi! Tôi nhường anh ra chiêu trước, được không?”, sau đó Tô Minh đột nhiên làm tư thế tay.

Câu nói như tặng cho Tư Đồ Phụng một quyền trước. Điều này khiến mọi người hoàn toàn không thể ngờ tới.

Bình Luận (0)
Comment