Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1772

“Vu Nguyên! Đồ tốt đây rồi!”, Tô Minh lên tiếng. Anh nhìn về phía hang động thứ 5, sau đó khẽ cười nói: “Bảo vật tốt như này mình cũng rất thích. Cổ Dực! Niềm vui bất ngờ mà anh nói chính là nó sao? Đúng là tôi rất thích”.

Lời nói vừa dứt thì….

“Nuốt trọn!”, Tô Minh thốt ra hai chữ.

Ngay lập tức… Rầm!

Trong hang động thứ 5 vang lên âm thanh chấn động ầm ầm như thủy triều. Vu Nguyên ngay lập tức hóa thành dòng nước lũ ập về phía Tô Minh rồi đi vào trong cơ thể anh.

Thân thể Tô Minh như biến thành hang động nuốt trọn tất cả mọi thứ.

“…”, con ngươi của Cổ Dực giãn nở to, như sắp rỉ máu.


Quá kinh hãi, chấn động, có chết hắn cũng không dám tin, suýt nữa thì ngã quỵ trên đất.

“Không…”, Cổ Ma Hoàng ở bên ngoài phẫn nộ gào thét, tiếng hét bao trùm cả thế giới Tiểu Thiên.

Còn ý chí Đại Đạo thì trầm ngâm.

Nhưng Thần lôi Đại Đạo ở trên chín tầng mây lúc này điên cuồng, dường như muốn giáng xuống tất cả những Thần phạt Đại Đạo. Quá là khủng khiếp. Có đến 90% tu giả võ đạo trong thế giới Tiểu Thiên dường như ngạt thở, chỉ cảm thấy sinh tử chỉ trong tích tắc, đúng là bá đạo.

“Vu Thần Đăng! Trấn cho ta!”, một lát, cuối cùng Cổ Dực cũng phản ứng lại, hét lớn một tiếng, liều mạng dùng đến Vu Thần Đăng đập về phía Tô Minh để ngăn cản Tô Minh.

Nhưng…

Tô Minh chỉ quét nhìn một cái mà khinh thường.


Anh dùng bia Huyền Diệu để nghênh chiến.

Vu Thần Đăng là chí bảo trong các bảo bối đẳng cấp, cấp bậc còn cao hơn cả bia Huyền Diệu.

Nhưng Vu Thần Đăng không có Vu Nguyên, căn bản không thể kích hoạt sử dụng được và cũng không phát huy được bao nhiêu uy lực.

Cũng như để làm cảnh mà thôi.

Quả nhiên, bia Huyền Diệu đã dễ dàng chặn lại được Vu Thần Đăng.

“Cửa mạch Vu Thần mở ra!”, Cổ Dực như sắp nhập ma, thấy Vu Thần Đăng không phải là đối thủ của bia Huyền Diệu rồi lại nhìn Vu Nguyên bị Tô Minh điên cuồng hấp thụ thì hai mặt hắn đỏ ửng, lúc này cũng không để ý đến cái khác mà mở ra mật pháp cấm kỵ.

Cố ép mở cửa mạch Vu Thần.

Dùng sức mạnh của Vu Thần, đâm xuyên vào mọi tầng không gian.

Nhất thời, thân hình của Cổ Dực điên cuồng co rúm lại, lúc này đã không còn là hình người nữa. Da thịt màu tím vàng đã biến thành màu tím đen, xương cốt phát ra mùi nham hiểm, bá đạo và hoang tàn.

Bình Luận (0)
Comment