Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1788

Võ Tông đến cùng vẫn là thế lực lánh đời mạnh nhất của thế giới Tiểu Thiên.

Lớn mạnh hơn nhiều so với Chiến Uyên.

Huống hồ, trước khi đi tới thế giới Đại Thiên Tô Minh cũng đã từng nói qua, nếu lâm vào nguy cơ sinh tử, hãy tới Võ Tông cầu cứu.

Mặc dù Tô Chấn Trầm cảm thấy vào thời điểm này cầu cứu Võ Tông, cõ lẽ cũng chỉ là một trận tai vạ đối với Võ Tông, nhưng đây là điều con trai trước đó đã nhắn nhủ với ông, ông tin tưởng con trai mình.

“Vâng”, Quý Thanh Hòa nặng nề gật đầu, sau đó liền hóa thành một luồng sáng xanh hướng về phía Võ Tông, Quý Thanh Hòa của hiện tại đã là cảnh giới Văn Đạo.

Đã tương đối yêu nghiệt rồi.

Phải biết rằng tuổi của Quý Thanh Hòa không sai biệt so với Tô Minh.

Mà tuổi này đã đạt tới Văn Đạo cũng không tính là kém nếu đặt tại thế giới Đại Thiên.


Tại thế giới Tiểu Thiên càng là một tài năng vô song nổi bật.

Trong khoảng không vô tận.

“Nhóc Tô, anh cuối cùng cũng tỉnh rồi?”, thiên nữ Tạo Hóa có chút kích động.

Tô Minh đã tỉnh lại.

“Thiên nữ tiền bối, khiến cô phải lo lắng rồi”, tinh thần Tô Minh vừa chuyển liền thu lại bia Huyền Diệu, bước ra từ đỉnh Thần Ma.

Anh nhìn đỉnh Thần Ma một cách vô cùng thích thú.

“Ngươi vậy mà chủ động kí kết khế ước cùng ta?”, Tô Minh có chút kinh ngạc, đỉnh Thần Ma rõ ràng là bảo vật quý giá trong những bảo vật quý giá, thậm chí đỉnh đã hình thành nên một chút linh trí, xuất hiện binh hồn, tương đương với chỉ số thông minh của một đứa trẻ hai hoặc ba tuổi.

Chủ động cùng bản thân lập khế ước?


Hơn nữa còn là khế ước chủ tớ.

Bản thân là chủ.

Đỉnh Thần Ma là nô bộc?

Tô Minh đương nhiên kinh ngạc.

Thông thường, loại bảo vật quý giá này tương đối ngạo mạn.

Phải biết rằng trong hàng trăm triệu năm nay, ý chí đại đạo vẫn luôn kiếm tìm đỉnh Thần Ma, kết quả tìm mòn mắt không thấy, chứng tỏ đỉnh Thần Ma coi thường ý chí đại đạo, không muốn bị nó tìm thấy.

Từ đó có thể hình dung được đỉnh Thần Ma có bao nhiêu kiêu ngạo.

Tô Minh tự mình biết mình.

“Là do kho tàng huyết mạch sao? Ngươi nhận ra kho tàng huyết mạch?”, sau đó, Tô Minh mơ hồ cảm nhận được ý nghĩ của đỉnh Thần Ma liền nảy sinh hứng thú, anh cũng muốn biết lai lịch của kho tàng huyết mạch này.

Thật đáng tiếc đỉnh Thần Ma cũng không thể giải thích rõ ràng.

“Được rồi, nếu đã như vậy, sau này ngươi theo ta, chúng ta kề vai chiến đấu”, Tô Minh mỉm cười, điều khiến anh thích thú hơn cả chính là binh hồn của đỉnh Thần Ma này vậy mà lại mang khí tức của một bé gái.

Bình Luận (0)
Comment