Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1805

Là Ma Lại, thánh tử Ma Tuyền.

Trời ơi!

Trong chốc lát.

Cả cung điện chìm vào im lặng…

Thánh tử Ma Tuyền Ma Lại đều đã mở lời rồi?

Hơn nữa còn xưng huynh gọi đệ với Phục Yểm.

Quan hệ cá nhân giữa hai người họ tốt như vậy sao?

Ừng ực.

Ừng ực.

......


Nhiều người không kìm được nuốt nước miếng, có chút sợ hãi.

Linh Hoành thì tuyệt vọng đến mức gần như ngất xỉu.

Về phần Linh Chỉ thì đã mềm nhũn chân tay đang ngã ngồi xuống kia càng thêm run rẩy, cả người đều nằm rạp xuống đất.

“Ha ha ha, đương nhiên”, Phục Yểm cười lớn, sau đó lại nâng lên ly rượu, nói với Linh Điệp: “Cô Linh Điệp hiện tại không còn băn khoăn gì nữa phải không? Nào nào nào, cùng bổn công tử uống một ly, nếu cô Linh Điệp thực sự lo sợ uống say đến choáng váng, có thể ngồi đến bên cạnh bổn công tử để uống, uống say rồi, bờ vai của bổn công tử có thể cho cô mượn để dựa vào, há không phải rất đẹp sao? Ha ha ha ha…”

Lời này vừa vang lên.

“Ha ha ha ha…”

Bên trong đại điện lại vang lên tiếng cười đùa, trêu chọc.

Linh Điệp đã sợ đến mức đầu óc hoàn toàn trống rỗng, trong cơn hoảng hốt cùng cực, cô bất giác bưng lên ly rượu, không… không… không dám cự tuyệt yêu cầu kính rượu của Phục Yểm nữa, như xác không hồn nâng ly uống rượu.

Nhưng chính lúc này.


Tại khoảnh khắc bàn tay cô nâng ly.

Tô Minh bỗng nhiên vươn tay, nắm chặt bàn tay nhỏ của Linh Điệp, cũng túm chặt ly rượu kia.

Ngăn cản lại. .

||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||

Bỗng dưng dừng lại rồi!

Trong chốc lát.

Toàn hiện trường chết lặng.

Sửng sốt.

Mẹ nó.

Tình huống gì đây?

Ngay cả Phục Yểm cũng ngẩn người.

“Không biết thiếu chủ Ngưỡng Sơn có mẹ không?”, sau đó Tô Minh nhìn Phục Yểm đang ngồi đối diện, cười hỏi.

Không đợi hắn đáp lời.

Bình Luận (0)
Comment