Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1836

Không ngờ ý chí Đại Đạo lại có màn lật mặt nhanh đến thế…

Người trẻ tuổi?

Mẹ kiếp! Người này căn bản không phải là người trẻ tuổi thuộc về thế giới Đại Thiên, đúng là gian lận.

“Còn nữa, Hỗn Độn Long Quy, Đạm Đài Chân Thương, các người tốt nhất đừng ra tay, nếu không thì…”, ý chí Đại Đạo nói với giọng uy hiếp, không có ý nói đùa.

Ý chí Đại Đạo đã lôi cả hậu bối cùng tộc với mình ra rồi, đúng là vô liêm sỉ.

Đúng là gian lận mà!

Vậy mà không cho đám người Hỗn Độn Long Quy và Đạm Đài Chân Thương ra tay.

Đúng là ức hiếp người quá đáng.


Nhưng lời nói uy hiếp của ý chí Đại Đạo vừa dứt thì cả Hỗn Độn Long Quy và Đạm Đài Chân Thương đều cảm thấy những ánh mắt xung quanh đang nhìn về phía mình.

Có thể chắc chắn, đám ông lão Côn U, điện chủ điện Hoàng Tuyền và cả Viên Châm đều nhận được truyền âm của ý chí Đại Đạo. Chỉ cần đám Hỗn Độn Long Quy và Đạm Đài Chân Thương ra tay thì đám người kia cũng ra tay.

Huống hồ, còn có ý chí Đại Đạo nữa. Rốt cuộc ý chí Đại Đạo mạnh đến mức nào thì Hỗn Độn Long Quy và Đạm Đài Chân Thương không rõ nhưng chắc chắn là không tưởng nổi.

“Đừng kích động! Nhất định đừng ra tay, nếu không thì ý chí Đại Đạo thắng chắc”, Hỗn Độn Long Quy truyền âm cho Đạm Đài Chân Thương, nói. Đồng thời lúc này bà ta nhìn về phía Diệp Mộ Cẩn, trong đôi mắt già nua đều là vẻ căng thẳng và lo lắng.

Giờ đây Diệp Mộ Cẩn chỉ có thể dựa vào mình thôi.

“Ít tuổi như này mà đã chứng đạo thành đế, giỏi lắm. Cô có tư cách biết được họ tên của cậu chủ đây! Nhớ lấy, tôi tên là Minh Viêm”, người trẻ tuổi cười, nói.

Giọng nói khàn khàn và có sức đè nén.


Lúc lọt vào tai mọi người, không dễ chịu chút nào, dường như giọng nói có tần suất khác.

Ở không trung khác, Thần Khôi không thể đến giúp Diệp Mộ Cẩn. Bởi vì Thần Khôi lúc nào cũng phải theo dõi Tùy Y Nhân. Tùy Y Nhân rất mạnh, có thực lực ở cấp bậc Đại Đế.

Nếu sơ suất khéo còn xảy ra chuyện lớn.

Đặc biệt là, dường như Tùy Y Nhân cũng nhận được mệnh lệnh của ý chí Đại Đạo, cũng theo dõi Thần Khôi. Kể cả Thần Khôi có được điều khiển thần hồn của Tô Minh nhưng muốn thoát khỏi theo dõi của Tùy Y Nhân thì cũng khó.

“Chết tiệt! Còn bao lâu nữa mới tới nơi vậy?”, Tô Minh ở trong hư không thật sự thấy sốt sắng. Anh có thể đoán ra được thực lực của Minh Viêm.

Diệp Mộ Cẩn tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn ta, cách biệt quá lớn.

“Mộ Cẩn! Em nhất định phải kiên trì, không được chết! Anh sắp đến rồi, sắp đến rồi”, Tô Minh hít một hơi thật sâu, lẩm bẩm.

Ở Chiến Uyên lúc này…

“Hừm!”, Diệp Mộ Cẩn đột nhiên phát ra tiếng rên rỉ vang giòn vang vọng lục đạo tam giới. Trước mặt cô ta hiện ra một pháp tướng vô cùng lớn và chân thực.

Bình Luận (0)
Comment