Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1842

Tóm lại, giờ riêng sức mạnh, Tô Minh đã đạt tới khoảng 100 tỷ, nghe có vẻ chẳng mấy kinh khủng, nhưng thử nghĩ lại cảnh giới hiện tại của anh mà xem? Chỉ là Khư Chủ thôi! Còn là Khư Chủ tầng một! Bình thường, sức mạnh của Khư Chủ tầng một chỉ dao động từ 10 tỷ đến 20 tỷ, yếu hơn tận mười lần.

Song, Tô Minh biết rất rõ, một khi trở lại thế giới Đại Thiên, ừ, thế giới Tiểu Thiên cũng vậy vì nó chỉ là một phần của thế giới Đại Thiên. Đương nhiên, sự kích hoạt và quyền khống chế sẽ giảm xuống.

Thực ra, Tô Minh đã chuẩn bị tâm lý rồi, có lẽ sau khi trở về thế giới Tiểu Thiên hay Đại Thiên thì sức mạnh sẽ giảm xuống còn 70 tỷ, cũng tạm được. Nhưng sự thật thì lại không có giảm xuống! Dù chỉ một xíu xiu! Giống như sự ràng buộc của ý chí Đại Đạo đã biến mất.

"Căn nguyên của ông ta bị hao tổn, còn định ỷ vào mình là ý chí Đại Đạo để chèn ép quyền khống chế và sự kích hoạt kho tàng huyết mạch của anh ư? Ha ha, đúng là nằm mơ. Ông ta trực tiếp nổ chiến trường Thần Ma, gần như là tự mình ra tay với anh nên căn nguyên đã bị tổn thất khá lớn. Nếu tôi không cảm giác sai thì Đại Đạo quả vị của ông ta đã không còn ổn định, hoàn toàn không còn sức để mà chèn ép kho tàng huyết mạch của anh nữa", Thiên nữ Tạo Hóa cười lạnh đáp.

Cán cân chiến thắng đã ngả về phía Tô Minh.

"Ra vậy!", Tô Minh có chút kích động nói.

Đi từng bước một tới ngày hôm nay quả thật không dễ dàng gì! Chiến thắng đang ở ngay trước mặt.


"Kế tiếp, nếu tiếp tục giết chết những quân cờ và bào mòn căn nguyên của ý chí Đại Đạo, bổn Thiên nữ đoán, anh mà gặp được đứa con Đại Đạo được ông ta dốc hết vốn liếng đào tạo như Chu Kình thì chỉ cần giết thêm ba đến năm người nữa, căn nguyên của ý chí Đại Đạo sẽ tới giới hạn. Đến lúc đó, Đại Đạo quả vị cắn ngược lại ông ta, chính là cơ hội tốt nhất để anh ra tay. Lợi dụng cơ hội đó giết chết ông ta, sau đó, anh có thể dùng hạt giống Hỗn Độn, cây Thế Giới và kho tàng huyết mạch tạo ra một ý chí Đại Đạo khác".

"Tôi hiểu rồi", Tô Minh gật đầu.

Đột nhiên…

“Đao Minh Hỏa!”, Minh Viêm không nói hai lời mà ra tay luôn.

Hơn nữa, không phải là ra tay tùy ý mà từ ngực lấy ra một thanh đao vô cùng quái dị và khủng khiếp. Một thanh đao màu đen tím uốn éo vòng vèo.

Nói là đao nhưng cũng có thể gọi là ‘cốt’, trong ‘xương cốt’.

Đao Lặc Cốt!


Tự luyện từ xương cốt thành đao!

Đúng là tàn nhẫn!

Thanh đao Lặc Cốt trong tay Minh Viêm chém ra.

Đao vừa chém ra thì ngọn lửa màu đen mang theo thần vận màu tím đầy đao quang chém về trước.

Ngọn lửa đó là lửa thuộc tầng Bỉ Ngạn hỏa, tên là Minh Hỏa.

Là ngọn lửa bản mệnh kế thừa của tộc Minh, là căn cơ đứng vững của tộc này, còn là thứ mà tộc Minh tung hoành được suốt một tỷ năm qua.

Hóa ra, cả Minh Viêm và ý chí Đại Đạo đều đến từ tộc vô cùng khiêm tốn, cổ xưa và khủng khiếp có tên là tộc Minh.

Cùng với đao của Minh Viêm chém ra thì mắt Tô Minh có chút kinh ngạc.

“Đao pháp không có gì mới lạ nhưng ngọn lửa trên đao rất mạnh”.

Bình Luận (0)
Comment