Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1874

Quả thật bó tay hoàn toàn… Tô Ly ơi Tô Ly! Anh trai cô lương thiện ấy hả? Lương thiện ở đâu vậy? “Không chết không dừng” là ý gì? Anh trai cô xuất sắc? Hừm, nếu xét về mặt thiên phú võ đạo và thực lực thì đúng là xuất sắc thật đấy! Nhưng về phần thân thiện gì gì đó, khụ khụ… Thân thiện chỗ nào hả? Đồ điên thì có! Lớn lối đến mức khiến người khác giận sôi máu đây này!

“Tô Minh, trốn đi! Bây giờ anh chỉ còn cơ hội sống sót cực kỳ nhỏ, hãy mau dẫn theo cả nhà họ Tô chạy trốn đi, trốn ra khỏi nền văn minh Xương ấy!”, Phong Vũ Vân hít sâu một hơi, sau đó ngẩng đầu hét to: “Đây là cơ hội duy nhất, ngay, ngay và luôn, nếu không thì sẽ không kịp…”

“Ngừng, ngừng, ngừng, tạm thời đừng nói tới mấy thứ này, cô vẫn nên nói về chuyện em gái tôi ở vực Hỗn Độn có khỏe không cái đã. Em ấy có tìm được cha mẹ ruột và gia tộc của mình không?”, Tô Minh lên tiếng hỏi, rõ ràng sự chú ý của anh và Phong Vũ Vân không hề giống nhau,

“Coi như tôi xin anh, không còn thời gian nữa đâu, anh…”, Phong Vũ Vân sắp phát khóc tới nơi luôn rồi.

“Cứ nói về chuyện của em gái tôi trước đã, nếu không, tôi sẽ quay về bế quan tu luyện đấy!”, Tô Minh thản nhiên nói.


“Anh…”, Phong Vũ Vân suýt chút nữa trợn trắng mắt ngất luôn. Trời ơi là trời.

Vì bó tay thực sự nên nàng tôi chỉ có thể tự ép cho bản thân tỉnh táo: “Huyết mạch của Tô Ly chính là máu Vĩnh Hằng điển hình. Máu Vĩnh Hằng chính là huyết mạch siêu cấp tại nền văn minh Xương. Cả vực Hỗn Độn cũng chỉ có một vài thế lực, trên thực tế đã từng là chủng tộc ngoại vực, hàng tỷ năm trước đã đến định cư tại vực Hỗn Độn của nền văn minh Xương, thế nên tìm kiếm cũng tương đối dễ dàng. Tô Ly là người của dòng chính nhà họ Nguyên tại vực Hỗn Độn. Nhà họ Nguyên đó vô cùng mạnh, là dòng họ thuộc “tứ quốc, tam tông, nhị môn, nhất họ” ở nơi đó, thực lực bên ngoài tương đương với Thái Nhất thần quốc, về phần thực lực tiềm ẩn có lẽ sẽ vô cùng khủng bố, dù sao họ cũng đến từ ngoại vực, sở hữu khả năng vô hạn”.

Tô Minh yên lặng lắng nghe, đáy lòng thoáng kinh ngạc.

Em gái anh có địa vị cao vậy sao?

“Nhà họ Nguyên mạnh đến mức nào cũng chẳng liên quan gì tới tôi, điều tôi quan tâm chỉ là sau khi quay về nhà họ Nguyên, Ly Nhi có bị người khác ức hiếp không thôi!”, Tô Minh hỏi, đây mới là điều anh quan tâm nhất.


“Không rõ lắm, theo lý mà nói, huyết mạch của cô ấy là dòng chính nhất trong dòng chính của nhà họ Nguyên, là đại tiểu thư dòng chính ắt hẳn sẽ không có nguy hiểm đến mức sống còn, nhưng cũng không thể chắc chắn trăm phần trăm, bởi vì thế hệ này của nhà họ Nguyên rất ưu tú, cũng coi như là đột nhiên nổi trội trong suốt mấy thế hệ đi. Có mấy kẻ yêu nghiệt trẻ tuổi, giờ Tô Ly quay về, cũng chưa biết liệu có bị mấy người đó căm thù hay không nữa, vì suy cho cùng chuyện này cũng liên quan đến vấn đề người thừa kế”.

Tô Minh không hề lên tiếng.

Nhưng trong lòng anh đã quyết định, sau khi tiến tới vực Hỗn Độn thì nhất định phải nhanh chóng đến nhà họ Nguyên. Song Tô Minh cũng không quá lo lắng, bởi vì năm xưa, sau khi Tiên Âm Cốc bị hủy diệt, Ly Nhi muốn về Chiến Uyên, lúc đó vì đảm bảo an toàn cho em ấy mà anh đã để lại một tấm bùa truyền tin ấn ký thần hồn.

Dù bây giờ cuộc sống của em ấy ở nhà họ Nguyên không được tốt lắm nhưng chắc hẳn cũng không gặp phải vấn đề quá lớn, nếu không cô nhóc ấy đã liên lạc với anh rồi, bởi vì Tô Minh vẫn luôn là người mà Tô Ly tin tưởng. Hồi nhỏ, Tô Ly học lớp hai, lớp ba đã từng bị mấy bạn nữ cùng lớp ức hiếp, lần nào em ấy cũng đều nhờ người anh trai là anh “báo thù” cho.

Nên chẳng có gì lo lắng cả.

“Giờ thì có thể nói về mẫu hậu của cô được rồi!”, Tô Minh hỏi.

Rốt cuộc vị hoàng hậu của Thái Nhất thần quốc ấy đáng sợ đến mức nào?

Bình Luận (0)
Comment