Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2073

Trong tình huống ấy, tiên phách muốn trở lại trong cơ thể Tiêu Bạch Y thì đúng là... Ha ha, mơ đi!

"Thiên Vẫn Kiếm!", Tô Minh sáng mắt, ý chiến đấu sục sôi, Ma La Kiếm lập tức từ vòng tay biến thành một thanh kiếm.

Tô Minh cầm kiếm trong tay, Thiên Vẫn Kiếm cực kỳ phấn khích, cuồn cuộn chảy vào Ma La Kiếm.

Ma La Kiếm khát máu đến nỗi khẽ run, tiếng kiếm réo rắt vang vọng tận trời như muốn xé toạc cờ Trường Sinh.

Tô Minh giơ tay lên, Thiên Vẫn kiếm pháp cuộn trào, một luồng kiếm mang bổ thẳng về phía Tiêu Bạch Y.

Tiêu Bạch Y hoảng sợ.

Một kiếm ấy như kéo theo vô tận năm tháng, non sông vạn vật, xuyên thủng tâm trí, xua tan mọi ánh sáng, chỉ còn lại một luồng kiếm mang sắc bén. Nó quả là xứng đánh với cảnh giới Tiên Nhân tầng chín đầy khủng bố của Tiêu Bạch Y.

Chỉ với một kiếm ấy, học viện Hỗn Độn đã sụp đổ!

Hoàn toàn bị khí thế của một kiếm đè sụp!


Đó còn là vì học viện Hỗn Độn được bao phủ bởi vô số pháp trận phòng ngự đấy. Không thì, nó sẽ không sụp, mà là hóa thành cát bụi.

Thoáng chốc.

"Vèo!"

Một kiếm của Tiêu Bạch Y đã va vào một kiếm kia của Tô Minh.

Hai bên trực tiếp đụng vào nhau.

Cả người Tô Minh tràn ngập máu tươi, gần như bị xé rách, không ngừng lùi về sau. Nhưng Ma La Kiếm lại chẳng chút xây xát, vì nó mạnh hơn thanh kiếm trong tay Tiêu Bạch Y rất rất nhiều.

Có điều, trong khi lùi lại, vết thương trên người Tô Minh đã lập tức lành lại.

Không những thế...


"Vèo, vèo, vèo, vèo...", đôi mắt Tô Minh bừng sáng, tràn ngập ý chí chiến đấu, Ma La Kiếm trong tay không ngừng phục hồi, nháy mắt chém ra hơn trăm ngàn nhát.

Đúng thế, ban nãy Thiên Vẫn kiếm pháp đã thua, mà còn thua một cách thê thảm. Nhưng, anh vẫn còn sống, không có bị giết chết. Ma La Kiếm lại lành lặn nguyên vẹn là đủ rồi.

Mình không bị giết, còn có Ma La Kiếm thì chính là bất tử, đánh mãi không chết như những chú gián. Vì anh có thể không ngừng chém ra vô số nhát mà, không phải sao?

Quả nhiên, đây là lần đầu tiên Tiêu Bạch Y phải trợn tròn mắt nhìn.

Hắn ta cực kỳ, cực kỳ kinh ngạc!

Tiêu Bạch Y nghĩ rằng một kiếm ban nãy đã đủ giết Tô Minh, dù không giết được cũng sẽ khiến anh bị thương nặng, sức chiến đấu giảm mạnh.

Song trước mắt, Tô Minh quả thật bị thương nặng, nhưng lại lập tức hồi phục. Chẳng những thế, còn mạnh hơn.

Chớp mắt chém ra hơn trăm, ngàn nhát?

Đùa đấy hả?

Tiêu Bạch Y chửi ầm lên trong lòng, đây mà là Đại Đế trung vị cái mẹ gì?

Hắn ta cảm thấy cứ thế thì không được, nên đi về phía tiên phách trong vô thức.

Bình Luận (0)
Comment