Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2189

Về phần bên ngoài.

Huyền Tinh Bình đã đứng không vững, sắc mặt trắng bệch như mặt người chết. Nghẹn thở rồi, tâm tính võ đạo cũng sắp sụp đổ.

Vừa nãy Tô Minh thi triển ra năm loại thần thông quy luật võ đạo đã là thần thoại trong thần thoại, thần tích trong thần tích, đã đủ để khắc sâu ghi nhớ trong lòng, chấn động tam sinh ngũ thế rồi.

Ai có thể ngờ được...

Còn nữa?

Lại năm loại nữa?

Còn để cho người khác sống không?

Lập tức đến Phù Thanh Dung cũng không còn động lực mỉa mai đả kích Huyền Tinh Bình nữa, cũng đang chìm vào trong sự chấn động không nói nên lời, mãi lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.

Trên màn hình, con oán thú cấp sáu bán bộ đó hóa thành bụi phấn trong tầm mắt của mọi người.


Năm thần thông quy luật không gian trước đó của Tô Minh là trói buộc, giam cầm. Năm thần thông quy luật không gian sau là chôn vùi, nghiền nát.

Nhẹ nhàng.

Cực kỳ nhẹ nhàng.

Một con oán thú cấp sáu bán bộ tương đương với cảnh giới Tiên Tôn bốn năm tầng, có khác gì con kiến khi rơi vào tay Tô Minh không?

Thành chủ Mai Tiên chua xót không chịu được.

Sớm biết như vậy, nếu như ban đầu có thể móc nối cho con gái Ninh Khinh Khinh với Tô Minh thành tổ đội thì thật tốt biết bao? Thậm chí, nếu như Khinh Khinh và Tô Minh có thể đến bước ở bên nhau thì còn tốt hơn nữa?

"Anh rể, vô địch!", Lạc Ngưng Nhi lớn tiếng gào rú lên, gương mặt nhỏ kích động tràn đầy huyết khí, ánh mắt xinh đẹp lập lòe như có những vì sao nhỏ, từ trước tới nay chưa từng kích động như vậy.

Trên bảng xếp hạng điểm tích lũy, điểm số của Tô Minh đã chiếm vị trí thứ nhất, hơn nữa còn hoàn toàn vượt xa vị trí thứ hai, phải biết rằng vỏn vẹn một con oán thú cấp sáu bán bộ đã tích được hơn mười ngàn điểm rồi.


Trong bí cảnh.

"Tô Minh, anh...", không biết im lặng bao lâu, Huyền Sơ Tình mới đi về phía Tô Minh, thân hình mềm mại khẽ run rẩy: "Những gì anh nói trên tàu chiến con thoi là thật ư?"

Tu luyện trên tàu chiến đấu con thoi ba ngày mà có tiến bộ lớn vậy sao?

Muốn giúp cô ta lấy vị trí đứng đầu?

Đợi đã.

Cô ta vẫn luôn cho rằng Tô Minh chỉ nói đùa.

"Đương nhiên", Tô Minh gật đầu.

Từ phía xa, Huyền Thi Yến sau khi trải qua nỗi sợ hãi, khiếp sợ, chấn động to lớn thì chuyển sang ghen tị, ghen tị đến phát điên lên được!

Dựa vào cái gì chứ? Dựa vào cái gì mà Huyền Sơ Tình lại may mắn như vậy, tùy tiện đưa một tên ở đâu về lại biến thái đến cực độ như ma thần chuyển thế như vậy?

Huyền Thi Yến cực kỳ không cam lòng.

Đúng lúc này.

Bình Luận (0)
Comment