Trên lưng con chim này đều là võ giả, có người già, nhưng người trẻ vẫn nhiều hơn, ước chừng hơn trăm người.
Khí tức của con chim này quá đáng sợ!
Không kiêng nể gì, dừng lại ngay bên ngoài hàng rào không gian của học viện Kỷ Nguyên, con chim này chỉ trong một hơi thở là có cảm giác như xông vào xé thủng hàng rào không gian của học viện Kỷ Nguyên vậy, cả hàng rào không gian đều đang run rẩy.
Điều đáng sợ hơn là, vực không gian xung quanh không ngừng sụp đổ, không ngừng lõm vào, không ngừng vỡ thành chân không, lấy con chim này làm trung tâm, dao động hủy diệt tuyệt đối hướng ra xung quanh.
Hiệu quả thị giác tương đối chấn động.
Trong đầu rất nhiều người đều hiện lên một suy nghĩ - con chim này tựa hồ như là một hồn thú trong truyền thuyết.
Cái gọi là hồn thú có thể coi là phiên bản yêu thú cao cấp hơn. Khác biệt lớn nhất giữa hồn thú và yêu thú chính là - hồn thú là dị chủng huyết mạch.
Nói đơn giản như tộc Phượng Hoàng chính là yêu thú đỉnh cấp, cũng có thể được gọi là thần thú, nhưng vẫn không phải là hồn thú. Có điều, nếu như tộc Phượng Hoàng có đời nào đó có một con phượng hoàng nào đó dị biến, trở thành dị chủng đặc thù, hơn nữa dị chủng này lại trở nên mạnh một cách không hợp thói thường vậy thì có thể coi là hồn thú rồi.
Con hồn thú trước mắt đây rõ ràng chính là dị chủng của chu tước, về hình thể lớn hơn khoảng 10 lần so với chu tước, hỏa diễm toàn thân tựa hồ như được thẩm thấu lôi điện đáng sợ.
Rất mạnh.
Chỉ nhắc đến khí tức thôi, con hồn thú Chu Tước này ít nhất cũng mạnh hơn rất nhiều rất nhiều so với võ giả cảnh giới Thập Phương Siêu Thoát tầng bảy tầng tám.
Dù sao, học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự cũng không có được một con hồn thú thế này, càng không nói đến những phương tiện thay thế đi bộ xa xỉ khác, chỉ có thể nói học viện Kỷ Nguyên Ngạn Tự rất giàu có.
"Ngạn Tự tới thăm, không mời mà đến, Cố huynh dạo này thế nào rồi?", ngay sau đó, khi toàn bộ trên dưới học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự đều chấn động bởi sự đáng sợ, khổng lồ, khí tức ngợp trời của con hồn thú Chu Tước này, một người trung nhiên đứng ở chính giữa hàng trăm người trên lưng hồn thú Chu Tước lên tiếng.
Người trung niên này mặc một thân trường bào màu trắng, ăn vận giản dị, giống như một thế ngoại cao nhân, trọc đầu, dáng người vừa phải, giống như ông chú hàng xóm bình thường, nếu nhất định nói có gì đặc biệt thì có lẽ chỉ có đôi mắt, đôi mắt sáng không phù hợp với độ tuổi, nhưng vẻ sáng đó lại ẩn hiện vài phần tang thương và lâu dài không thấu.
Người trung niên tay không tấc sắt, vẻ mặt mỉm cười, mang lại cho người khác cảm giác hiền lành.
"Dư huynh đích thân tới thăm, Cố mỗ thật sự rất bất ngờ", Cố Hoàng Sí đã xuất hiện, giống như thuấn di trực tiếp xuất hiện bên ngoài học viện, tiếp tới, ông đưa tay ra điểm, hàng rào bảo vệ bao xung quanh học viện Kỷ Nguyên lập tức tan biến: "Dư huynh, mời".
Dư huynh mà Cố Hoàng Sí gọi đó tên là Dư Mộc Dưỡng, chính là viện trưởng học viện Kỷ Nguyên Ngạn Tự.
Nói chung, người dẫn đội đi giao lưu luận bàn giữa các học viện Kỷ Nguyên với nhau đều là phó viện trưởng gì đó.
Đích thân viện trưởng dẫn đi quả thực là nằm ngoài dự đoán của Cố Hoàng Sí, nhưng cũng khiến Cố Hoàng Sí thận trọng hơn, trầm lãnh hơn. Đích thân Dư Mộc Dưỡng dẫn đội, đó chỉ có thể nói rằng dã tâm của Ngạn Tự đối với Hạp Tự lớn hơn so với tưởng tượng, mà thành tích của lần giao lưu luận bàn này e là cũng có mục đích lớn hơn trong tưởng tượng.
Nhất thời, Cố Hoàng Sí tràn ngập suy nghĩ.