Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 63



Mặc dù kính râm che đi nửa khuôn mặt nhưng từ làn da trắng bóc và khí chất hút hồn đó thì vẫn có thể nhìn ra cô ta vô cùng xinh đẹp.

Còn lúc này ở bên ngoài sân bay đang có chiếc siêu xe đậu sẵn ở đó, chính là đợi bảy tám người này đi ra.

Cô gái đẹp mặc áo da màu đen đi đầu ngồi trên xe Mercedes- Benz G chứ không phải xe bình thường.

Xe Mercedes- Benz G thông thường, kể cả là G63 thì giá mới ra là chưa đến 3 triệu tệ.

Xe mà cô gái mặc áo da màu đen đi là xe Mercedes- Benz G 6x6 cực kỳ hiếm, không phải là loại 4x4 mà là 6x6, trông to như chiếc xe tăng.

Nếu người nào hơi thấp thì đúng là khó lên được xe này.

Xe Mercedes- Benz G 6x6 giá mới ra là 20 triệu tệ, trên thế giới chỉ có mấy chiếc phiên bản giới hạn, ở trong nước cũng không có được mấy chiếc.


Điều này đủ thấy thân phận của cô gái mặc áo da màu đen này không đơn giản.

“Thằng khốn Chu Tranh này!”, cô gái đó chau mày, thầm mắng.

Em trai của cô ta là kẻ ăn chơi trác táng.

Ngoài ăn uống chơi bời thì không biết làm gì cả.

Khi còn ở Đế Thành thì dăm ba hôm lại gây sự, toàn là cô ta phải đi xử lý.

“Ngồi máy bay cũng gây sự được”, cô gái thở dài một tiếng, tiếc là không dạy dỗ thằng em được nên người.

Cô ta tên là Chu Khánh Di, con gái chi trưởng của nhà họ Chu ở Đế Thành.

Cô ta và Chu Tranh là chị em cùng cha khác mẹ.

Năm nay cô ta 24 tuổi, còn Chu Tranh 22 tuổi.

Nhà họ Chu ở Đế Thành vốn đã sa sút nhưng mấy năm gần đây lại đột nhiên phất lên.

Lý do lớn nhất chính là nhờ có Chu Khánh Di.

Từ trước đến nay nhà họ Chu luôn có mối quan hệ đồng minh với nhà họ Diệp- một trong tám gia tộc lớn ở Đế Thành.

Nói là đồng minh nhưng trên thực tế nhà họ Chu luôn nghe theo nhà họ Diệp.

Cũng chính vì như vậy nên nhà họ Chu đã cử vài người đến viện võ đạo của nhà họ Diệp, đó cũng coi như là đòn bẩy để nhà họ Diệp lôi kéo một số gia tộc đồng minh.

Toàn viện võ đạo của nhà họ Diệp có ba bốn trăm người, riêng thành viên của nhà họ Diệp đã chiếm tới 90%, còn các gia tộc đồng minh khác cộng lại mới được 10%.


Mặc dù Chu Khánh Di là con gái nhưng từ nhỏ không hề yếu thế hơn đàn ông, vì vậy nhà họ Chu gửi cô ta đến viện võ đạo của nhà họ Diệp, chỉ có điều họ cũng không dám nuôi hy vọng quá lớn.

Nhưng không ai ngờ, Chu Khánh Di rất có chí tiến thủ, mấy lần giao lưu võ đạo trong viện võ đạo thì cô ta đều giành được thứ hạng cao.

Thậm chí một năm trước cô ta đã luyện được chân khí và chính thức trở thành tu giả võ đạo, tiền đồ vô cùng rộng mở.

Hơn nữa, Chu Khánh Di cũng rất được Diệp Mộ Cẩn coi trọng.

Chính vì như vậy nên địa vị của nhà họ Chu được nâng lên tầm cao mới, từ đó bắt đầu phất lên…
Đến hôm nay, nhà họ Chu đã vững vàng ở vị trí gia tộc hạng hai của Đế Thành, hơn nữa còn được hơn cả thế.

Danh tiếng của Chu Khánh Di ở Đế Thành cũng vô cùng lớn.

Và hôm nay Diệp Mộ Cẩn bảo cô ta đến đón người.

Tất nhiên Tô Minh cũng đã nói trước với Diệp Mộ Cẩn về việc anh sẽ đến Đế Thành.

Đáng lẽ Diệp Mộ Cẩn sẽ đến đón Tô Minh nhưng sáng nay cô ta đột nhiên có chuyện quan trọng phải giải quyết nên không đi đón được.

Và chuyện quan trọng này không thể thay đổi được nên Diệp Mộ Cẩn đành phải nói lời xin lỗi Tô Minh.

Tô Minh thấy không sao cả, miễn là có người đến đón mình là được rồi, không nhất thiết cứ phải là Diệp Mộ Cẩn.

Anh không bận tâm đến những tiểu tiết này.

Và Diệp Mộ Cẩn đã giao nhiệm vụ quan trọng này cho Chu Khánh Di và còn dặn dò kỹ lưỡng, người mà cô ta phải đón là Tô Minh, là nhân vật vô cùng quan trọng.

Thậm chí Chu Khánh Di có thể nghe ra sự cung kính và ái mộ trong lời nói của Diệp Mộ Cẩn.


Khi nghe thấy vậy thì cô ta thấy bị hù dọa chết khiếp.

Bởi vì, đây là nhân vật như nào mà có thể khiến Diệp Mộ Cẩn- một trong hai viên minh châu của Đế Thành phải cung kính và yêu quý đến vậy?
Cô ta không dám nghĩ, vì vậy cô ta có chút căng thẳng.

Cô ta dẫn người đến trước một tiếng, cố ý trang điểm chỉn chu.

Ngày thường khi ở viện võ đạo của nhà họ Diệp, cô ta rất lười trang điểm.

Thậm chí hôm nay cô ta còn lái con xe quý báu Mercedes- Benz G 6x6 đến.

“Thằng ranh Chu Tranh kia! Mặc kệ nó dây vào ai, cứ đi đến cậu chủ Tô Minh đã, sau đó giải quyết việc của Chu Tranh sau”, Chu Khánh Di thầm nghĩ.

Mặc dù Chu Tranh không giúp được gì cho mình nhưng dù sao cũng là em trai của cô ta nên nếu như bị bắt nạt thì cô ta cũng không thể bỏ mặc được.

Nhưng dù sao vẫn phải đón được cậu chủ Tô thì mới tính tiếp được.

Cô ta phân biệt rạch ròi việc nào quan trọng hơn!
“Tất cả đều phải ngẩng cao đầu cho tôi! Lần này chúng ta phải đón một nhân vật vô cùng quan trọng, tinh thần và diện mạo của mọi người phải biểu hiện thật tốt”, Chu Khánh Di đột nhiên hô lớn với năm sáu người đến từ viện võ đạo nhà họ Diệp và cũng là thuộc tiểu đội của cô ta.

“Vâng thưa đội trưởng”, sáu thanh niên lớn tiếng hô lên, giọng điệu vô cùng cung kính, trong lòng vô cùng hiếu kỳ và mong đợi.




Bình Luận (0)
Comment