Tử Hỏa Ưng quay cái đầu to tướng của nó sang.
Đập vào mắt chính là một thanh niên chậm rãi bước ra từ trong làng.
Tử Hỏa Ưng cũng ngơ ngác.
Quá mười ngày rồi, làm sao mà sống sót trở ra được như thế?
Hoàn toàn không thể xảy ra được!
Trên thực tế, đúng là cứ mỗi
mười ngày trong làng Mai Cốt sẽ có một cơn bão Mai Cốt đầy khủng bố, muốn sống sót trong cơn bão đó khó còn hơn lên trời, dù Tô Minh có được thần huyết và kho tàng huyết mạch nên sở hữu cơ thế mạnh mẽ khó tin cùng khả năng khôi phục mạnh mẽ, thêm vào đó là Chung Ảnh Thiên Đại Huyền Hoàng Chuông và chén Hoàng Tuyền được tiến hóa đến đạo khí cũng không thể ngăn cản được cơn bão Mai Cốt.
Ngay lúc gần chết, nếu không có thiên nữ Tạo Hóa xuất hiện giúp đỡ thì hắn có thể sẽ chôn mình trong làng Mai Cốt.
Bây giờ nhớ lại cơn bão Mai
Cốt đó, lòng Tô Minh vẫn còn sợ hãi.
Tất nhiên, nếu không chết trong cơn bão Mai Cốt, nạn lớn không chết sẽ có phước lớn về sau.
Khi cơn bão Mai Cốt thổi qua, bên trong làng Mai Cốt chất đầy bảo bối khiến con người ta thèm nhỏ dãi, chỉ mỗi tinh huyết của cự thú thời tiền sử thôi đã có bảy tám giọt rồi.
“Bảy tám giọt tinh huyết của cự thú thời tiền sử, cộng thêm ba viên đá tạc ẩn chứa quy luật Không Gian hoang cổ, hai viên đá ẩn chứa quy luật Tử Vong
hoang cố, cùng với một bộ kiếm pháp Đế Vân Bộ, lời to, đúng là lời to.
Càng khỏi phải bàn đến bản hoàn chỉnh của Đại Ma Tâm Kinh”, Tô Minh thầm nói trong lòng, cực kỳ vui sướng.
Chuyến đi đến Võ Tông này cực kỳ đáng giá.
Trong làng Mai Cốt, Tò Minh đã hấp thu hết ba chiên đá hoang cố ẩn chứa quy luật Không Gian, tăng thêm một bậc trong việc nắm bắt và lĩnh ngộ quy luật Không Gian, có thể thăng cấp.
Nói cách khác, nếu trước đó Tô Minh chỉ nắm giữ một chút
trong quy luật Không Gian, thì bây giờ cái chấm đó đã trở nên dày đặc, tạo thành một tấm lưới, một mặt phẳng.
Chẳng hạn như trước kia Tô Minh chỉ có thể bỏ quy luật Không Gian vão võ kỹ hoặc là thân pháp để hỗ trợ, lướt đi nhanh hơn.
Thì bây giờ, nếu muốn thì anh có thể tạo thành nếp gấp không gian, hoặc là dung hợp cả không gian thực tế ảo.
Những chiêu thức không gian đó có thể áp dụng trực tiếp vào chiến đấu, và hiệu quả có thể nói là không tệ.
Chẳng hạn như nếp gấp không gian, khi đối phương hoàn toàn không hề đề phòng, đứng cách mình khoảng mười mét, họ sẽ nghĩ rằng anh cần tấn công bằng một chiêu mạnh để đánh từ xa hoặc nhảy đến gần rồi đánh cận chiến.
Nhưng có nếp gấp không gian rồi, chỉ cần một suy nghĩ của Tô Minh, chiêu thức cận chiến có thế trực tiếp xuất hiện trước mặt đối phương, đúng là ăn gian hàng thật giá thật.
Có tác dụng rất lớn trong phương thức chiến đấu tập kích đánh lén bất ngờ.
Còn việc dung hợp không gian thực tế ảo thì lại càng biến thái, có thể đứng ở không gian thực tấn còng trực tiếp vào không gian ảo, cũng có thể ẩn nấp trong không gian ảo đến tấn cõng người ngoài không gian thật, trong việc ẩn nấp đánh lén thì tất nhiên là không ai bằng.
Tô Minh cũng hấp thu cả hai viên đá hoang cổ ẩn chứa quy luật Tử Vong, trước đó anh đã lãnh ngộ chút quy luật Tử Vong, bây giờ quy luật Tử Vong cũng tăng lên không ít, có tác dụng rất lớn.
Đầu tiên, chiêu thức quy vu trần ai anh thường xuyên dùng
có ẩn chứa quy luật Tử Vong, khi quy luật Tử Vong mạnh hơn, chiêu thức đó cũng mạnh hơn.
Chiêu thức Sinh Tử Chớp Ảnh cũng ẩn chứa quy luật Tử Vong.
Tiếc là tạm thời không thể tu luyện Đế Vân Bộ, bởi vì không còn đủ thời gian nữa, nếu anh muốn tu luyện thì ít nhất phải tốn thêm vài ngày, không kịp cùng Thanh Thanh đến tiệc trà Ẩn Vân.
Đế Vân Bộ là một bộ thân pháp.
Cấp bậc rất cao.
Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, đúng là thân pháp võ kỹ của Tô Minh thiếu đi một chút, trong tay thiên nữ Tạo Hóa lại có mấy bộ, nhưng tạm thời Tò Minh không thế tu luyện được, trước mắt Đế Vân Bộ chính là điểm bổ sung hoàn hảo nhất.
“Anh Tô, Thanh Thanh biết chắc chắn anh sẽ sống sót trở về mài”, khi tất cả mọi người đang nhìn chằm chằm Tô Minh với vẻ ngo ngác, trong sự rung động ấy, Vân Thanh Thanh xúc động nói, để lộ cảm xúc của mình.
Rất kích động.
Nhưng sắc mặt Vũ Minh Tôn lại lập tức trở nên khó coi không sao tả nổi…
Còn âm u hơn cả vũng nước đọng quá lâu.
Tò Minh sống sót quay về, chẳng những là một cái tát thật kêu cho những lời đoán bừa cũng như mỉa mai hắn ta nói trước đó.
Mà vấn đề là nó còn khiến giá trị của hắn ta nhanh chóng trở thành con số không.
Có lẽ hắn ta sẽ bị đuổi về Võ Ngục một lần nữa.
“Đáng chết!”, Vũ Minh Tôn tức giận thầm mắng, cứ nhìn chằm chằm vào Tò Minh, trong đó chất chứa sự nham hiếm và oán độc.
“Người đàn ông Quan Khuynh Thành này chấm trúng chắc chắn sẽ không khiến cho ai thất vọng, đúng chứ?”, tuy sắc mặt Quan Khuynh Thành cũng bình tĩnh, nhưng đôi mắt xinh đẹp đó lại đầy vẻ tự hào.
“Thanh niên, làm thế nào được vậy?”, Tử Hỏa Ưng mở miệng, nó yếu ớt hỏi, giọng nói có chút phức tạp, cũng có vẻ chờ mong và đòi phần nghi ngờ.
“May mắn thôi”, Tô Minh tùy ý đáp, cực kỳ qua loa.
Lập tức khiến Tử Hỏa ưng nghẹn họng.
“Mời chết!”, đúng lúc đó, Quan Khuynh Thành đột nhiên quay lại, nhìn về phía Vũ Minh Tôn cách đó không xa.
Vũ Minh Tôn có nói: Nếu Tô Minh còn sống ra khỏi đó, hắn ta có thể tự sát.
Những lời đó, Quan Khuynh Thành tưởng thật.
“Cô cứ nói đùa, tôi hay giỡn thế thôi, cô cần gì phải làm quá
lên thế?”, Vũ Minh Tôn run rẩy, cười khổ nói.
“Khi anh mỉa mai người đàn ông của tòi, anh cũng đang nói đùa đấy ư? Quan Khuynh Thành tôi lại tưởng thật!”, Quan Khuynh Thành thản nhiên nói, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc, sát ý đó cũng rất thật.
“Cô…”, Vũ Minh Tôn căm tức, đang định lên tiếng nói.
Đột nhiên!
“Vù…”
Tô Minh giơ tay lên, chụp lại bâng một chướng.
Sức mạnh có thể nhấc được một trăm hai mươi cân cộng với quy luật Không Gian anh nắm giữ.
Muốn sức mạnh có sức mạnh.
Muốn tốc độ có tốc độ.
Một chưởng đó có thể sánh ngang với sức mạnh của sấm sét từ trên trời!
Nhanh, mạnh, chuẩn!.