Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 853



Kế cả biết Tô Minh rất bá đạo, rất mạnh nhưng… Nhưng không thể ngờ Tô Minh lại làm đến mức này.
“Có thế ba vị trưởng lão bị theo dõi nên không ra tay được nhưng cậu chủ Mạt lại vui khi người khác gặp họa, không hề có ý nghĩ bảo vệ sư muội của mình, lại còn đứng xem kịch hay.

Vì vậy tòi tiễn anh đến cõi chết thôi mà, đừng trách tôi”, Tô Minh khẽ cười rồi nói với Mạt Cầu đã hóa thành hư vô trên không trung.
“Cậu… Cậu… Cậu…”, sau hơn chục hơi thở, Tê Húy mới trợn trừng mắt nhìn Tô Minh, trong đôi mắt già nua đều là sát ý và lửa giận, còn có cả sự kiêng kị.
Khí tức khủng khiếp bao trùm khắp cơ thể ông ta, dường như ông ta rất muốn ra tay.
Mạt Cầu là con trai duy nhất của Mạt Thính Vũ- cốc chủ Tiên Âm Cốc.
Vậy mà Mạt Cầu chết như vậy sao?
Điều quan trọng là Mạt Cầu bị giết ngay trước mặt ba vị trưởng lão, quay về sẽ ăn nói thế
nào với cốc chủ đây?
Trừ khi là giết chết Tô Minh…
Nhưng có thể giết chết không?
Tê Húy không kìm nổi, lúc này trong đầu ông ta hiện ra cảnh tượng Tò Minh giết chết Vương Nộ Thương lúc trước.
“Tiền bối muốn ra tay nhưng lại không dám chăng?”, Tô Minh lên tiếng, nhún vai, có chút khinh bỉ, nói: “Nếu đã vậy thì tôi sẽ đưa em gái tòi đi trước.

Dù sao thì Huyền Diệu Tòng cũng sắp toi rồi, còn rất nhiều bảo bối đang
đợi tôi đến thu lượm nữa”.
Tô Minh nắm chặt tay Tô Ly đang đờ đẫn như cò ngốc, dẫn theo cả Vân Thanh Thanh giẫm lên không trung mà đi.
Tốc độ không nhanh, không giống với kiểu đang chạy trốn mà với dáng vẻ nhàn hạ.
Đám Tê Húy nhìn chằm chằm vào Tô Minh, sát ý đã nối lên sùng sục.
Chỉ chưa đầy một hai hơi thở mà trong lòng đã dấy lên vô số lần sát ý nhưng cuối cùng họ vẫn phải kìm lại.
“À phải rồi! Tôi không biết là em gái tôi đã chịu những uất ức gì ở Tiên Âm Cốc nhưng tôi sẽ đi tìm hiểu.

Tốt nhất là Tiên Âm Cốc đừng để em tôi chịu uất ức gì, nếu không thì Tô Minh này sẽ xách kiếm đến thăm Tiên Âm Cốc đấy”, lúc đi đến chân trời Tô Minh đột nhiên dừng lại, xoay người lại nhìn đám Tê Húy ở phía sau rồi nghiêm túc nói.
Tô Ly ở bên cạnh không ngừng run rẩy.

Cô cảm thấy như quay lại thời tiểu học, mình và bạn cùng bàn xích mích mà anh trai lúc đó học lớp 3, sau khi tan học đã chặn ở cửa lờp rồi đánh cho
người bạn của mình một trận.
Trong lòng Tò Ly vẫn luôn thường trực cảm giác an toàn đó.
Lúc này cò cảm thấy rối rắm vô cùng.
Có nên nói ra tính toán của SƯ tôn Mạt Thính Vũ với mình không? Có nên nói ra là bà ta muốn cướp huyết mạch của mình không?
“Ly Nhi! Em thật sự chịu uất ức ở Tiên Âm Cốc sao?”, Tô Minh vốn chỉ định buông lời cảnh cáo ba người Tê Húy thòi, thậm chí là cảnh cáo toàn bộ
Tiên Âm Cốc chứ không nghĩ là Tô Ly thật sự bị bắt nạt ở đó.
Nhưng lúc anh cảnh cáo đám người kia, biếu cảm của em gái Tô Ly thay đổi rõ rệt.
Điều đó chứng tỏ…
Tò Ly thật sự phải chịu uất ức ở đó?
Tò Minh bất giác nhớ đến kho tàng Chuẩn Đế trong tay em gái.

Thứ này từng bị Vương Thần Ngạn nhắm tới rồi bị tất cả mọi người để ý đến, thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng?
Điều đó có nghĩa là, Tò Ly
hoàn toàn có thể bị chịu uất ức khi ở Tiên Âm Cốc mà không giao ra kho tàng Chuẩn Đế.
“Em…”, Tô Ly do dự, không biết nên nói gì.
Nếu nói ra thì cô sợ anh trai sẽ thật sự một mình một kiếm đến Tiên Âm Cốc và có thể gặp nguy hiểm.
Nếu không nói thì có nghĩa là cò gạt anh trai nhưng cò lại không muốn thế.
“Anh hiểu rồi!”, thấy Tô Ly do dự, Tô Minh liền hiểu mọi chuyện.

Anh đột nhiên, cười nói.
Nụ cười đó chứa đầy sát ý.
Sát ý khiến người ta ớn lạnh!
“Ba vị tiền bối! Mười ngày sau tôi và Ly Nhi sẽ đến thăm Tiên Âm Cốc”, Tô Minh quát lớn, nói ra từng câu từng chữ mà không hề có ý đùa cợt.
Nói xong, anh xoay người đưa Vân Thanh Thanh và Tò Ly đi về phía Huyền Diệu Tòng.
“Chuyện… Chuyện này phải làm sao?”, sắc mặt Tê Húy biến đối: “Chúng ta phải quay về thông báo cho cốc chủ ngay”.
Lớn chuyện rồi!
Tò Minh thật sự sẽ đến Tiên
Âm Cốc sao?
Với thực lực giết được Vương Nộ Thương thì…
Họ không thể không lo lắng được!
Họ nhất định phải nói sớm cho cốc chủ biết để chuẩn bị sớm.
Đám người Tê Húy vội rời đi.
Còn đám anh tài đang ở trên mặt biển cuối cùng cũng định thần lại.

Họ đều liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt đỏ ửng với vẻ kích động.
“ỏi mẹ ơi! Mau… Mau đến Tiên Âm Cốc thôi.

Có… Có kịch hay xem rồi”.
“Lẽ nào Tô Minh muốn diệt xong Huyền Diệu Tòng thì sẽ tiêu diệt luôn Tiên Âm Cốc sao?”
“ôi chúa ơi! Điên thật rồi! Một mình một kiếm đến Tiên Âm Cốc, đúng là khiến người khác kích động”.
Nhất thời, đám anh tài ở đây đều vô cùng kích động, ra sức bàn luận rồi đi về phía Tiên Ám Cốc.
Chương 500: Bia Huyền Diệu
Tò Ly là người dần đường cho Tò Minh và Vân Thanh Thanh đến Huyền Diệu Tông.
Đường đi không xa, đặc biệt là họ còn ngồi Tử Hỏa Ưng.
“Anh ơi! Rốt cuộc một năm nay đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao anh lại…”, trên đường đi Tô Ly rất phấn khích, thật sự muốn làm rõ xem một năm qua Tò Minh đã trải qua những gì.
Tò Ly tự nhân một năm nay mình đã trải qua vô số kỳ tích,
tạo ra vô số kỳ tích tu luyện thần tốc.

Nhưng nếu so với anh trai thì cô vẫn còn kém hơn rất nhiều.
Tò Ly cảm thấy tự hào và vui thay Tò Minh.


Tất nhiên, hơn cả là sự tò mò.
Tò Minh chỉ nói rất đơn giản nhưng Tò Ly lại nghe rất nghiêm túc.

Cò cứ nghe rồi nắm chặt cánh tay Tô Minh.

Khi cô nghe đến đoạn nguy hiểm thì không kìm nổi sự căng thẳng và xót xa.

Khi nghe đến đoạn Tô Minh thu hoạch được những bảo bối thì cò không kìm nổi mà nở nụ cười ngọt ngào.
Cò có cảm giác như mình hòa vào làm một với Tô Minh.
cảnh tượng này Vân Thanh Thanh nhìn thấy mà cũng cảm thấy ấm lòng….
Tình cảm của hai anh em đúng là đáng quý…
Rất nhanh, Tô Minh đã kể xong.

Anh đột nhiên xoay người, hai tay nắm chặt lấy vai Tò Ly, nói: “Ly Nhi! Nói hết cho anh nghe, tại sao em lại gia nhập Tiên Âm Cốc và kể ra tất cả những chuyện em gặp ở Tiên Âm Cốc.

Em biết thừa là nếu em nói dối thì anh sẽ biết ngay”.
Tô Minh quá hiểu cò em gái này của mình.
Một khi em gái nói dối thì cảm xúc của nó sẽ thay đổi rõ rệt, anh nắm rõ được điểm này.
“Em… Em nói! Nhưng anh không được kích động nha”, Tô Ly cắn môi, nhỏ giọng nói.

Sau đó cô chậm rãi nói.
Từ đầu đến cuối Tô Minh đều nhẫn nại nghe.
Khoảng chừng mười phút sau, Tô Ly mới kể xong.
Thần sắc của Tô Minh không có gì tthay đổi nhưng Vân
Thanh Thanh ở bên cạnh thì có thể chắc chắn một điều: Từ giờ phút này, Tô Minh và Tiên Âm Cốc không đội trời chung.
Không ngờ cốc chủ của Tiên Âm Cốc là Mạt Thính Vũ lại dám nhòm ngó huyết mạch của Tò Ly.
Một khi Mạt Thính Vũ thành công thì kết cục của Tô Ly sẽ rất thê thảm.
Cũng may là điều đó vẫn chưa xảy ra.
“Anh à! Anh không giận sao?”, Tô Ly nói xong thì nhìn Tô Minh có chút hiếu kỳ rồi cẩn
thận hỏi.
Cô tưởng rằng sau khi nghe xong Tò Minh nhất định sẽ dấy lên sát ý với Mạt Thính Vũ rồi nghiến răng nghiến lợi đầy kích động.
“Có gì tức giận với kẻ sắp phải chết chứ?”, Tò Minh giơ tay lên xoa nhẹ đầu Tô Ly, trong lòng xuất hiện một ý nghĩ ‘Nhất định phải giết chết Mạt Thính Vũ, nhất định…’.
Sau đó Tô Ly và Vân Thanh Thanh đi tiếp, bắt đầu nói đến những thì thầm to nhỏ của con gái.

Nhưng trong lúc nói chuyện, hai người thỉnh thoảng lại nhìn
về phía Tô Minh ở cách đó không xa.
Còn về phần Tò Minh, anh bắt đầu kiểm tra nhẫn không gian của Vương Thần Ngạn, Vương Nộ Thương và ba trưởng lão của Huyền Diệu Tông.
“8000 linh thạch cực phẩm, 3900000 viên linh thạch thượng phẩm”, Tô Minh kiểm tra một lượt, mặc dù chuẩn bị sẵn tâm lý rồi nhưng vẫn chấn động.

Đúng là nhiều đến nỗi khiến người ta run rẩy.
Không phải là anh chưa từng đi ‘cướp’ ở những nơi có thế lực đẳng cấp ở thế giới Tiếu
Thiên như chỗ của Phó Tử Lập.
Trong nhẫn không gian của Phó Tử Lập cũng chỉ có 1000 viên linh thạch cực phẩm, 300000 viên linh thạch thượng phấm mà thôi.
Nếu so với bảo bối của đám Vương Thần Ngạn và Vương Nộ Thương thì đúng là không cùng đẳng cấp.
“Không hổ danh là thế lực ẩn thế kế thừa triệu năm.

Tích lũy này đúng là khủng khiếp”, Tò Minh cảm thán nói.

Hơn nữa, anh cũng hiếu rõ, đây chí là một phần tích lũy của Huyền Diệu Tông thòi.

Bên trong Huyền Diệu

Tông nhất định còn có kho báu vật và những mật thất.

Chuyến đi này đến Huyền Diệu Tòng chẳng phải là vì những tài nguyên võ đạo đó hay sao?
Ngoài linh thạch ra, trong nhẫn không gian của Vương Nộ Thương còn có một bộ còng pháp, có tên là ‘Thần Lôi Kinh’.

Đây là một bộ công pháp có đẳng cấp cao.

Nhưng, đối với Tô Minh mà nói thì cũng không có tác dụng lớn lắm.

Anh đã tự tu luyện rất tốt ‘Thái Huyền Thôn Linh Chân Kinh’.

Huống hồ hiện giờ thiên nữ Tạo Hóa đang giúp anh xóa bỏ ma tính trong ‘Đại Ma Tâm Kinh’, để hòa vào ‘Thái Huyền Thôn Linh Chân Kinh’.
Một khi thành công thì sau này anh sẽ có được công pháp mạnh ngoài sức tưởng tượng, lúc đó anh không thèm đế ý đến ‘Thần Lôi Kinh’ nưa”.
“Có thể giữ lại ‘Thần Lôi Kinh’, sau này nếu như bên mình có ai giác ngộ được thuộc tính sấm sét thì có thể lấy nó ra”.
“Bia Huyền Diệu?”, sau đó Tô Minh phát hiện được một thứ khá tốt từ trong nhẫn không gian của Vương Nộ Thương.

Đó là một tấm bia, bia không có chữ, bia còn bị nứt vỡ nặng nề.
Nhưng từ khí tức của nó thì có thể cảm nhận được mùi chết
chóc khiến Tò Minh giật mình.
Dường như Tò Minh có thể chắc chắn, nếu như dùng được tấm bia này thì nó có thể giết chết mình.
Ngoài ra, trong tấm bia này còn ấn chứa sát khí nồng nặc khiến Tô Minh không dám tin.
Thậm chí anh còn có cảm giác, nếu như giải phóng toàn bộ ra thì nó có thế tiêu diệt cả thế giới Tiểu Thiên này.
“Thiên nữ tiền bối! Bia này…”, Tô Minh không kìm được mà hỏi.
“Cũng được đấy! Đây là đồ tốt mà tộc Mã Lai thời cổ đại xa xưa đúc nên”, thiên nữ Tạo Hóa khen một câu: “Hiện giờ rất hiếm gặp, tộc Mã Lai không tu chân khí, không tu thần hồn mà chỉ tu về thể xác.

Hơn nữa, nó luyện thông qua việc hấp thụ linh khí trời đất.

Vì vậy, sức mạnh của người Mã Lai rất khủng khiếp.

Tấm bia này do người Mã Lai luyện nên, dường như trong đó còn có cả tinh huyết của họ.

Chính vì vậy mà uy lực của nó khá khủng khiếp.

Kể cả nó đã tàn tạ thế này nhưng nếu dùng được thì sẽ cho anh niềm vui bất ngờ đấy”.
Tò Minh nghe thấy vậy thì
còn có cả tinh huyết của họ.

Chính vì vậy mà uy lực của nó khá khủng khiếp.

Kể cả nó đã tàn tạ thế này nhưng nếu dùng được thì sẽ cho anh niềm vui bất ngờ đấy”.
Tô Minh nghe thấy vậy thì liếm môi rồi có chút mong đợi..


Bình Luận (0)
Comment