Viêm Ma lão tổ, Mạt Thính Vũ, Vũ Bất Bại, Quan Khuynh Thành, Tô Ly và bất cứ ai có mặt ở đây đều biến thành kẻ ngốc, đều như hóa đá hết cả.
Họ có cảm giác như đang nằm mơ.
Đối với Tô Minh mà nói, đúng là nham thạch của Viêm Ma lão tố có chút uy lực.
Kế cả Tò Minh có sức mạnh siêu cường và kho tàng huyết mạch thì cũng sẽ bị thiêu cháy và bị ăn mòn đến trọng thương.
Nhưng anh là người có lĩnh ngộ cao về quy luật không gian nên trong lúc nham thạch đổ tới thì anh đã định dạng lại không gian rồi có thể đơn giản ngăn cản được 90% uy lực của hai dòng nham thạch đó, 10% còn lại anh có thể chống lại như đang đùa giỡn với nó vậy.
Chỉ thế thòi!
Đơn giản quá chăng?
Đây chính là lợi ích vô cùng lớn trong việc lĩnh ngộ được quy luật không gian.
Tất nhiên, điều này cũng có lợi từ việc Viêm Ma lão tổ tấn công với tốc độ quá chậm.
Nói một cách tương đối thì ưu thế của Viêm Ma lão tổ là sức mạnh, phòng ngự và sức tấn còng nhưng nhược điểm lại là tốc độ.
Hơn nữa, Viêm Ma lão tổ hoàn toàn không hiểu gì về quy luật không gian, vì vậy trong lúc tấn công không thêm vào
quy luật không gian, dẫn đến việc nham thạch chảy ồ ạt mà hao phí thời gian.
Thời gian đó đủ để Tô Minh dùng quy luật không gian khống chế lại không gian thông thường và có thể ngăn cản được.
Nếu đổi lại là những tu giả võ đạo ở cùng cảnh giới thì chắc không kịp dùng quy luật không gian đế ngăn cản lại.
“Được rồi! Cũng mấy chiêu rồi, khởi động xong rồi, lão tổ chó chết kia, kết thúc ở đây nha.
Đường đến địa ngục đi cho vững nha, tôi không tiễn!”, sau một hồi, trong lúc yên tĩnh Tô Minh đột nhiên nhìn về phía Viêm Ma
lão tổ, nói.
Lời nói vừa dứt thì Tô Minh hét lớn: “Long tượng thiên địa”.
Đột nhiên, từ cuối chân trời xuất hiện một đường giống như bàn chân voi giẫm lên không trung.
Bàn chân này dường như có thế giẫm nát cả biển Vô Mệnh.
Quá to lớn!
Quá khủng khiếp!
Còn có cả sức mạnh vô tận của rồng.
Mùi vị hoang sơ, bao trùm
không gian mà không gì có thế ngăn cản.
Đây là thần thông mà Tô Minh có được trong máu thần.
Anh đã tu luyện thành công từ lâu rồi, tất nhiên uy lực mạnh không cần bàn cãi.
Nhưng anh rất ít khi dùng tới.
Bởi vì sau mỗi lần dùng là sẽ yếu đi một chút.
Nhưng bây giờ dùng đến nó thì dường như quên đi cảm giác yếu ớt đó.
Lý do rất đơn giản, bởi cảnh giới của anh đã tăng lên rất nhiều.
Trong khi cảnh giới tăng lên nhiều thì uy lực của ‘Long tượng thiên địa’ cũng tăng lên vài lần.
Thậm chí, Tô Minh còn kết hợp cả quy luật không gian và quy luật Tử Vong vào trong ‘Long tượng thiên địa’ khiến nó mạnh thêm một bậc nữa.
Quyền cước trong ‘Long tượng thiên địa’ mạnh hơn kiếm trong Sinh Tử Chớp Ảnh rất nhiều lần.
Hơn nữa, đòn tấn công của ‘Long tượng thiên địa’ vừa hay có thể trấn áp trong phạm vi lớn, rất thích hợp với Viêm Ma lão tổ vời lớp lông dày và thô như này.
Đúng là chuẩn bị sẵn cho Viêm Ma lão tổ.
Quả nhiên…
Khi Tô Minh thi triển chiêu thức này thì thân hình to lớn của Viêm Ma lão tổ bắt đầu run rẩy, thậm chí có ý định tháo chạy.
Nhưng Tò Minh không thèm nhìn Viêm Ma lão tổ lấy một cái.
Bởi vì kết cục của nó đã định.
Anh chỉ thản nhiên nhìn về phía Mạt Thính Vũ, nói: “Tiếp tục đi! Loại rác rưởi lão tổ này đừng có cho ra làm mất mặt nhau nữa.
Tiên Âm Cốc còn cái nào mạnh hơn không?”
Đường đường là Viêm Ma lão tổ, là lão ác ma khủng khiếp ở thời thượng cố có thể tiêu diệt cả thế giới Tiếu Thiên, một lão quái vật siêu cấp có thực lực ẩn thế để lại nỗi ám ảnh khó có thế mai một trong thế giới Tiểu Thiên, vậy mà giờ đây biến thành thứ rác rưởi trong lời nói của Tô Minh?
Tò Minh vừa nói xong hai từ ‘tiếp tục’ thì…
“Bụpl”, bước chân của ‘Long tượng thiên địa’ lại giẫm lên, Viêm Ma lão tổ đã bị giẫm nát, còn thần hồn không chạy thoát được.
Nhất thời, ai nấy ở đáo Tiên Âm đều như bị băng hàng trăm triệu năm đông cứng….
Còn Mạt Thính Vũ thì như người mất hồn….