Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 943


Khiên Đại Địa Huyền Vũ rõ ràng là đã bắt đầu rung chuyển, ánh sáng ảm đạm.

Sau hơn mười lần.

Rắc rắc rắc…
Khiên Đại Địa Huyền Vũ lập tức vỡ tan.

“Tộc…tộc Kim Bằng Thái Cổ xong rồi!”, Kim cửu Thương xụi lơ trên mặt đất, âm thanh gào thét tuyệt vọng vang lên.

Trên thực tế, cho dù là Kim Cửu Thương hay Thái thượng trưởng lão của tộc Kim Bằng Thái CỔ cũng không cường đại bằng Kim Tố Y, thậm chỉ còn không bằng Kim Độc.

Cho nên, khi khiên Đại Địa Huyền Vũ vỡ tan, đã là lời tuyên bố tộc Kim Bằng Thái Cổ xong rồi.

Kế tiếp, ngay cả từ bỏ tính mạng, đồng quy vu tận bọn họ đều không có tư cách nghĩ đến.

Hoàn toàn là sơn dương đợi người đến làm thịt.


“Cho nên mới nói, làm vậy đế làm gì? Sớm đồng ý với điều I • > – z • _ xxz.

_ X ■ I _ X 1
kiện cúa tôi, tốt xâu gì thì tộc Kim Bằng Thái Cổ còn có thể tồn tại được, bây giờ thì tốt rồi…”, Tò Minh bước vào Bằng Cư.

Chỉ trong mười lăm phút.

Tò Minh đã vung tay ra quyền, đoạt đi tính mạng của tất cả cường giả tộc Kim Bằng Thái Cổ.

Mười lăm phút sau.

Mọi thứ kết thúc.

Xem như là báo thù cho sư phụ Ninh Triều Thiên!
Đương nhiên là thu hoạch cũng thật lớn!
Liếc mắt nhìn phòng chính.

Trước không nói đến hoả tinh của tộc Kim Bằng Thái Cố này đã được lưu giữ hàng tỉ năm, chỉ cần tìm thấy trận pháp “Khiên Đại Địa Huyền Vũ”, cùng với chục đôi móng vuốt của bản thể Kim Bằng Thái Cổ tương đương với pháp khí cấp bậc tiền kỳ trong Tàng Thư Các, thì đó chính là điều vô cùng may mắn.

Lại một lần phất lên.

“Cậu…cậu…cậu Tô, tòi là tộc trưởng của tộc Bạch Phượng, đám người nhị trưởng lão có mắt không tròng đắc tội cậu Tò, đã sợ hãi mà tự bạo bỏ mình, đây…đây là tám mươi triệu hỏa tinh, xem như là bồi thường phí tổn thất tinh thần cho cậu Tô”.

Tộc trưởng tộc Bạch Phượng đi đến nói.

Ông ta trực tiếp quỳ rạp xuống trước mặt Tò Minh.

Trên thực tế, ban đầu tộc Bạch Phượng đã bàn bạc với nhau, muốn cho tên Tò Minh không biết trời cao đất dày này chết không có chỗ chôn, dám
tính kế trên đầu tộc Bạch Phượng, ha ha ha…
Tuy rằng Tò Minh gi3t ch3t đại trưởng lão Bạch Thuận cũng thật doạ người.

Nhưng tộc Bạch Phượng là sự tồn tại khủng bố hơn nhiều so với một mình đại trưởng lão Bạch Thuận.

Chỉ có điều bọn họ không hề nghĩ đến, không đợi tộc Bạch Phượng quyết định gi3t ch3t Tô Minh, Tô Minh đã tự mình tìm đến Hoang Thành, còn tiêu diệt tộc Kim Bằng Thái Cố, bày ra thực lực cường đại, quả thực là điên cuồng, khiến cho trên dưới
tộc Bạch Phượng đều sợ hãi.

Đừng nói là tám mươi triệu hoả tinh, cho dù là một trăm tám mươi triệu hoả tinh cũng phải đào ra!
“Ha ha, vận may của các người không tệ lắm, lúc trước chuẩn bị quỵt nợ, thậm chí là muốn xử lý tôi luôn phải không? Kết quả là nhìn thấy tôi tiêu diệt tộc Kim Bằng Thái Cố, liền sợ hãi thay đổi ý định?”, Tô Minh mỉm cười, ánh mắt lướt qua tộc trưởng tộc Bạch Phượng đang quỳ gối trước mặt.

Vị tộc trưởng này cũng là một cường giả có tiếng trong đế
quốc Hoang Thú, là bá chủ một phương, nhưng giờ phút này lại sợ hãi đến mức cả người run rẩy.

Õng ta nhanh chóng đưa cho Tò Minh một chiếc nhẫn không gian: “Cậu…cậu Tò, đây là tộc Bạch Phượng chúng tòi hiếu kính cậu”.

Trong chiếc nhẫn không gian này còn có thêm hai mươi bảy triệu năm trăm nghìn hỏa tinh.

Đây là tất cả tài sản của tộc Bạch Phượng.

Thật sự.

“Nói vậy còn có chút đạo lý, cút đi”, Tô Minh vừa lòng gật đầu, nếu vị tộc trưởng này còn dám có ý đồ gì khác, anh sẽ trực tiếp gi3t ch3t đối phương, cũng may ông ta là người hiếu chuyện, tha cho một mạng cũng không phải là không được.

Lại giàu to, có thêm hơn trăm triệu hỏa tinh.


Thích!
“Cậu…cậu…cậu Tô, đây là tộc Cá Voi Tím chúng tôi hiếu kính cậu”.

“Cậu Tò, đây là tộc Hồ Ly Chín Đuôi chúng tôi hiếu kính
cậu.

“Cậu Tò, đây là tộc Thái Cổ Lân Long Nhất chúng tòi hiếu kính cậu”.

Sau khi tộc trưởng tộc Bạch Phượng cảm thấy vò cùng may mắn và cảm kích rời đi, tộc trưởng các bộ tộc khác của đế quốc Hoang Thú cũng lần lượt đến đây.

Người trước vừa đi, người sau lại tiến đến.

Tất cả đều đến hiếu kính Tò Minh.

.


Bình Luận (0)
Comment