“Chuyện này…”, Tư Sùng Tuấn có chút do dự.
“Nói đi!”
“Tôi biết một số tin nhưng đều là lời đồn thôi, tòi cũng không dám chắc thật giả thế nào”, Tư Sùng Tuấn cấn thận nói.
Õng ta có thể phần nào nhìn ra mối quan hệ giữa Tô Minh và
Diệp Mộ Cấn.
Vì vậy những tin không chắc chắn và chưa được Tò Minh đồng ý thì ông ta thật sự không dám nói bừa.
Trực giác nói cho ông ta biết, người trẻ tuổi 20 tuổi trước mặt là một người khá tàn nhẫn.
“Không sao! Bất luận là thật giả, cứ nói hết ra những tin mà ong biết”.
“Có tin đồn hình như Diệp Mộ Cẩn thức tỉnh được huyết mạch mạnh nhất của tộc Phượng Hoàng, cũng chính là huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng.
Hình như huyết mạch này có thể đi vào một trong mười huyết mạch lớn của tộc Hoang Thần.
Cũng chính vì vậy mà rất nhiều yêu nghiệt đều nhòm ngó đến hôn sự của Diệp Mộ Cẩn.
Một năm gần đây, dường như cửa của tộc Phượng Hoàng cũng bị người ta san bằng, đều là những kẻ đến tộc Phượng Hoàng đế cầu hòn.
Nhưng tộc Phượng Hoàng yêu cầu rất cao, tất cả những yêu nghiệt tuyệt thế đến cầu hôn đều phải cun cút ra về.
Chỉ có một người thành công tên là Cố Đình Tiêu.
Tôi cũng không hiểu biết quá nhiều về Cố Đình Tiêu, cũng không rõ về lai lịch bối cảnh của hắn ta, có thể đến giờ tôi vẫn chưa được tiếp xúc.
Nhưng chỉ có một tin đồn liên quan đến hắn ta chính là, hình như hắn ta là truyền nhân
của ác ma”, Tư Sùng Tuấn chậm rãi nói.
Tư Sùng Tuấn tiếp tục nói: “Nhưng mặc dù có tin đồn Cố Đình Tiêu là chồng sắp cưới của Diệp Mộ Cấn nhưng Diệp Mộ Cấn vẫn phủ nhận và chống lại.
Hình như, sở dĩ cò ấy tham gia thi vào học viện Tiên Lạc cũng vì muốn chống lại ép buộc của tộc Phượng Hoàng.
Hình như là mười thái thượng trưởng lão ở thời viễn cổ trong tộc Phượng Hoàng đều đồng nhất ý kiến là ép Diệp Mộ Cẩn gả cho Cố Đình Tiêu”.
Sẳc mặt Tô Minh lập tức lạnh đi.
Tư Sùng Tuấn nhìn ra rồi vội nói: “Nhưng cậu chủ Tô! Tạm thời cậu không cần lo đâu.
Bởi vì Cố Đình Tiêu đã bế quan rồi, hình như là muốn luyện được kế thừa ác ma gì gì đó nên trong thời gian ngắn sẽ không xuất quan đâu, sẽ càng không thể uy hiếp được Diệp Mộ Cẩn”.
“CỐ Đình Tiêu? Truyền nhân của ác ma?”, trong lòng Tò Minh lẩm bẩm.
Anh đã nhớ rõ cái tên này.
Trên thực tế, anh đã đoán ra từ lâu, một khi Diệp Mộ Cẩn thức tỉnh được huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng thì chắc chắn sẽ bị tộc Phượng Hoàng ép gả cho một yêu nghiệt nào đó có lợi cho tộc Phượng Hoàng.
Trên
thực tế đúng là như vậy.
Cũng may tạm thời vẫn chưa xảy ra chuyện gì.
Khá khen cho tộc Phượng Hoàng kia!
Trong lòng Tô Minh đã dấy lên sát ý với tộc Phượng Hoàng.
“Cậu chủ Tô! Anh vẫn phải cẩn thận với tên Cố Đình Tiêu đấy”, thiên nữ Tạo Hóa đột nhiên nói.
“Thiên nữ tiền bối biết hắn ta ư?”, Tô Minh kinh ngạc, hỏi.
Nói không với sách lậu, ủng hộ sách bản quyền.
Tiếu thuyết này do
ReadMe chế tác và phát hành, chưa đươc ủy quyền không đươc phép “Tôi không biết nhưng bổn thiên nữ biết ác ma.
ở thời đại mà ác ma hoành hành thì nó khủng khiếp lắm đó.
Còn ở thời đại văn minh của các người đến tận bây giờ, trải qua các thời đại viễn cổ, thượng cổ và hiện đại, cộng lại cũng phải đến 1 tỷ năm rồi chăng? Trong 1 tỷ năm này, bổn thiên nữ đều biết có những Đại Đế nào nhưng không để lại nhiều ấn tượng với tôi.
Và ác ma này là một trong những thứ để lại ấn tượng khá sâu sắc.
Lúc hắn sống thì đã tạo ra ba môn thuật đại đạo cấm kỵ, vô cùng quý giá.
Theo như bổn thiên nữ
biết thì trong nền văn minh của các người, tổng cộng để lại mười mòn thuật đại đạo cấm kỵ, trong đó có ba cái là ác ma sáng tạo ra”.
Nghe thấy vậy, Tô Minh khẽ chau mày.
“Nhưng anh cũng không cần lo lắng, dù sao thì Cô’ Đình Tiêu cũng chỉ là truyền nhân của ác ma thôi chứ không phải là ác ma thật sự.
Kể cả là bản tôn ác ma thì có bốn thiên nữ tôi ở đây cũng không lo gì cả”, thiên nữ Tạo Hóa nói.
“Thiên nữ tiền bối! Tòi có thể giải quyết được tên Cố Đình
Tiêu đó”, Tô Minh nói.
Đây là niềm kiêu hãnh của anh.
Nếu ác ma có mặt trên đời thì tạm thời có lẽ anh không làm gì được hắn.
Nhưng truyền nhân của ác ma thì… Ha ha…
“Nếu anh đến thế giới Đại Thiên thì bổn thiên nữ từng để lại một sô’ bảo bối ở đó, anh có thể đến đó lấy, giúp ích rất nhiều cho anh đấy”, thiên nữ Tạo Hóa lại nói.
“Hì hì, vậy thì tốt quá”, Tô Minh có chút phấn khích.
Bảo bối mà thiên nữ Tạo Hóa đế lại
thì nhất định sẽ là bảo vật trong bảo vật rồi.
Theo như những gì anh hiếu về thiên nữ Tạo Hóa thì tất cả những thứ mà cô ta nhắc đến chắc chắn đều là đồ tốt.
“Được rồi! Quay về học viện Linh Võ thôi”, Tô Minh hít một hơi thật sâu, nói.