Diệp Mạc phẩy tay, mọi người đều gật đầu ra về. Riêng Kỉ Chính sắc mặt không được tốt quay lưng đi, mọi kế hoạch của ông tính toán đều bị đổ vỡ.
Nhìn con gái do mình chiều quá sinh hư như thế này ông lại thở dài nhiều hơn nữa. Kỉ Tư Thiên bĩu môi không nói gì, lúc này đại khái con bé mới
biết Thái Vy có sức ảnh hưởng lớn đến nhường nào trong căn nhà này. Có
khi còn hơn hai người con của Diệp Mạc là anh Nam Lớn và anh Nam Nhỏ.
Mọi công việc đều giao cho từng người, mọi ngưởi cứ như vậy mà đi
thực hiện sử lí. Mễ Tư phụ trách về người bác sĩ Vũ Hưng đó. Mộc Tử thì
tìm kiếm thêm thông tin sau khi bà Thái bị ngất sỉu. Việt Dã, Vũ Hành
Long thì điều tra lại camera ở đoạn gần nhà cô.... Thông tin sau khi có
được sẽ báo cáo lại với Nam Cường.
"A Mộc, cháu gửi cho bác báo cáo về Thái Vy trong 19 năm mất tích."
Nam Mộ mới sực nhớ ra, Mộc Tử gật đầu, tài liệu này anh đã chuẩn bị từ
trước. Và copy ra thành nhiều bản, nhưng phải nói thật ai đọc cái bảng
này mà không cười hay nể phục Thái Vy thì chắc người đó không phải là
con người. Một đứa con gái với cái hồ sơ lai lịch còn sáng hơn cả của
Nam Cường thì mọi người cũng biết đấy....
Mọi người cũng khựng lại, quay về chỗ ngồi, không cần nói Mộc Tử cũng đều phát bản coppy cho từng người xem.
Không gian của cả căn phòng đều im lặng, chốc chốc lại có tiếng cười
vụn vặt. Đợi đến lúc đọc hết cũng không ngừng nhếch miệng mà cười được.
"5 tuổi, đánh nhau với bạn chỉ vì một món đồ chơi nhỏ.
6 tuổi, nghịch chắc chắn phải hơn con trai, một người bạn nam gây gổ
với Thái Vy lúc đó trêu trọc rằng cô bé không có bố mẹ, mà suốt ngày
thấy bà đón. Sau đó không ngừng mỉa mai cô bé không có bố mẹ, rêu rao ra khắp khối, kết quả bị bạn nam béo ục ịch đó bị Thái Vy đánh cho chảy
máu mũi. Ngay sau đó thì biết sự lợi hại của cô bé nên không dám trêu
trọc nữa. Từ lúc đó cô bé chính thức là trùm của cả khối đó. Không những vậy bố mẹ của bạn nam béo đó còn phải đến xin lỗi Thái Vy, nhà của bố
mẹ bạn nam đó dạy võ. Trích dân từ lời của cô chủ nhiệm năm đó khiến cô
giáo không thể nào quên:
"Cháu không cần chú xin lỗi, cháu cần chú bồi thường vì hành động của nó đã gây ảnh hưởng đến tâm lí của cháu rất nặng. Đặc biệt cháu nhấn
mạnh lại một lần nữa cháu có cả bố và cả mẹ!"
"Thế cháu cần chú bồi thường cái gì?"
"Nhà chú dạy võ đúng không? Cháu muốn được học ở đó miễn phí bồi
thường như vậy mặc dù không bằng lắm nhưng thôi cũng tạm." Nghe xong câu này bố của Lý Húc cũng phải cười bò. Một bé gái rất thông minh và thú
vị. Mặc cho con trai béo của mình gào lên không đồng ý, ông Lý gật đầu.
Thái Vy lúc đó còn bắt tay với ông nói: "Thành giao, chú là người lớn,
nói điêu con trai chú sẽ là người phải chịu nghiệp!"
Cô giáo cùng vợ chồng ông Lý nghe xong đều buồn cười.
....
7 tuổi, phụ bà Thái kiếm tiền nhờ vào việc nhặt ve chai bán đồng nát.
8 tuổi, bắt đầu học nấu ăn và phụ quét dọn đổ rác cho hàng xóm để lấy tiền.
9 tuổi, do một sự cố nhỏ nên suýt đốt cả cái bếp trong khi học nấu ăn.
10 tuổi, trồng rau sau vườn mang ra chợ bán bắt đầu học kinh doanh.
11 tuổi, sau khi đi học về, ăn cơm xong thì qua nhà hàng xóm học may.
12 tuổi, lúc này bà Thái có bệnh nên đã học đi phụ vữa thợ xây.
13 tuổi, thành công mang chứng cứ cô giáo bạo lực học đường với các
bạn của mình khi không đi học thêm ở nhà cô giáo, được tuyên dương toàn
trường và có giấy khen. Từ thời đi học cấp 1 đến cấp 2, danh hiệu trùm
trường không ai cướp được.
14 tuổi, thanh tích học từ cấp 1 đến bây giờ đều đạt thành tích khá
tốt (học sinh tiên tiến) suýt giỏi. Nhưng vẫn khá nhiều thầy cô ghét vì
không đi học thêm ở nhà thầy cô đó.
15 tuổi, đạt nhiều giải Taekwondo. Tất cả đều giải nhất nhưng chỉ thi đến cấp huyện. Cấp thành phố có thế nào cũng từ chối không thi.
16 tuổi, năm nay thi Taekwondo do đến tháng bụng đau nên không phát
huy được nên đã thua và được giải nhì. Thi đỗ cấp 3 nhưng sau đó thì
không đi học cấp 3 mả nhảy thẳng học trường đào tạo tại chức, sau đó thì mở cửa hàng bán quần áo.
17 tuổi, kinh doanh thua lỗ nên đóng cửa hàng bán quần áo, lúc này
rơi vào bế tắc thì gặp được Nam Liệt hai người không nhận ra nhau, ông
chỉ con bé cách chơi chứng khoán.
18 tuổi, nhờ Nam Liệt, lúc này Thái Vy sửa chữa lại nhà. Có mua Sh
Mode để đi. Mở lại kinh doanh bán quần áo, sau đó thì bị trộm mất chiếc
điện thoại mới mua.
19 tuổi, bà Thái phát bệnh nặng hơn, đầu tư sàn chứng khoán không may mắn khả quan nên phải bán Sh Mode, cùng lúc đó bế tắc thì gặp lại Nam
Liệt ông chỉ điểm và giúp Thái Vy không đi vào đường cùng.
20 tuổi, do chi phí viện tiền thuốc men quá lớn nên chuyển hẳn sang
làm phụ bếp ở các nhà hàng lớn nổi tiếng, lương cao cũng đủ duy trì cuộc sống hai bà cháu.
21 tuổi, mở tạp hóa nhỏ cho bà bán, bản thân Thái Vy cũng tiết kiệm một khoản tiêng để chơi cổ phiếu nhưng khá đen.
22 tuổi, bệnh bà Thái nặng thêm một chút, Thái Vy lại cố gắng kiếm thêm công việc và làm thêm nhiều lần.
23 tuổi, bà Thái mất, Thái Vy gặp lại Nam Cường được anh tuyển đến làm quản lí vệ sinh cả tòa nhà.
....
Tiếng cười không nhịn được khi đọc ở đoạn thời niên thiếu oanh tạc
của Thái Vy, chất hơn nước cất. Kỉ Tống cực kì nể phục cô. Mặc dù chất
lượng cuộc sống không bằng lúc 1 đến 4 tuổi nhưng Thái Vy vẫn sống hết
mình và cống hiến từng ngày. Nhìn cái bảng tóm tắt sơ cua này mọi người
cũng hiểu cô là đứa như thế nào, nhưng Nam Mộ lại bị Diệp Mạc lườm cho
không thôi....
"Mắt con bé màu xanh, lúc đó mắt con bé màu đen không nhận dạng nổi em cũng biết mà."
Diệp Mạc cau mày đáp: "Đêm qua mắt con bé màu gì sao em lại nhận ra được luôn?"
Nam Mộ quay đầu không nói gì. Còn Diệp Mạc, bà nhận ra được Thái Vy
chính là ở cái tình cảm, tình cảm của bà dành cho cô đã vượt ngưỡng cô
cháu giờ đây đã thành tình mẹ thiêng liêng.
"Sáng hơn cả bảng của A Cường luôn, chà chà con bé Thái con này đúng
là hàng chính hãng không sai tí nào rồi, thế này mới đúng chất của con
gái Thái Hoàng chứ!" Thanh Dung khộng nhịn được khen ngợi cô. Đọc xuống
mấy dòng cuối ở đoạn năm 23 tuổi chắc con bé đã đau khổ lắm, bà tự nhiên có chút muốn khóc.
Thái Vy lúc này bực bội từ trên tầng đi xuống, Nam Cường cứ lì mặt
trơ trơ không đáp lời cô, mặc cho cô nịnh nọt từ nãy.... Bực cả mình,
giờ đây thân phận khác rồi tôi cóc mà sợ anh! Nghe thấy tiếng xôn xao
bàn luận ở dưới:
"Chất dã man, làm hẳn cả thư tố cáo cô giáo chắc có mình chị ấy làm được."
Thái Vy nghe xong liền gật gù từ trên tàng đi xuống đáp Mễ Tư: "Bà cô đó xử vậy là nhẹ phải đánh cho chừa cái mỏ, dạy tàu lao mà còn thu lắm
tiền. Hiệu trưởng trường đó phải cho tiền chị hay nói đúng hơn là đút
lót tránh làm ảnh hưởng thể diện của trường không là cũng lên báo om tỏi đấy."
Mễ Tư nghe xong không nhịn được cười, không tiền không quyền không bố mẹ ở cạnh mà có thể làm một giáo viên đang dạy bị đuổi chắc mọi người
cũng biết nó đẳng cấp như thế nào rồi đấy.