Định Mệnh Em Yêu Anh

Chương 17

Nắm chặt chiếc côn trong tay, nó từ từ tiến đến gần khu nhà trước mặt. May mà có đám cỏ dại cao nên nó dễ dàng tiến vào trong mà không bị phát hiện. Khi đã gần đến chỗ khu nhà hoang, nó nhặt một viên đá và ném về phía mấy tên đứng canh.

- Ai? - một trong mấy tên đó quát lên.

Nó lại tiếp tục ném thêm mấy viên đá nữa về phía chúng rồi lùi lại mấy bước.

- Mày ra kiểm tra xem. - vẫn là giọng nói của tên lúc trước.

Tiếng bước chân ngày một gần hơn, nó nhẹ nhàng lùi sang một bên tránh tầm nhìn của tên vừa bước vào trong đám cỏ dại và vòng ra sau hắn.

- Bụp! - nó dùng chiếc côn đập mạnh vào đầu tên đó khiến hắn ngã lăn ra đất bất tỉnh và cứ như thế nó hạ được hết mấy tên đứng canh ở ngoài.

Tiến gần lại căn phòng phát ra ánh sáng, nó ghé mắt nhìn qua lỗ hở trên cửa sổ. Có khoảng 20 tên đứng xung quanh phòng, ở giữa phòng là Hạo Dân cùng mấy tên đàn em đang bị trói dưới đất, mặt mày thâm tím.

- Đại ca xử lí bọn này thế nào bây giờ?

Một tên đứng gần Hạo Dân lên tiếng hỏi và nó giật mình nhận ra đó chính là tên béo lần trước đuổi bắt nó và đại tỷ.

- Gọi cho Black nói chúng ta muốn trao đổi, hẹn gặp Phan Bội Doanh. - một giọng nói khàn khàn cất lên trong căn phòng nhỏ phía cuối phòng.

"Vẫn còn người nữa, tên cầm đầu" - nó thầm nghĩ.

- Không cần gọi. - nó đẩy cửa bước vào trong - Muốn trao đổi gì thì nói với tao.

- Thiên Di - Hạo Dân ngẩng lên nhìn nó.

- Dân! cậu không sao chứ? - nó chạy lại chỗ Hạo Dân và quỳ xuống.

- Đau muốn chết- Hạo Dân nhăn mặt nói.

Lúc này nó mới để ý tay trái của Hạo Dân buông thõng xuống, máu chảy dọc theo cánh tay.

- Tay cậu? - nó khẽ chạm vào cánh tay của Hạo Dân, đôi mắt tối sầm lại, từ người nó tỏa ra một luồng khí lạnh đến thấu xương.

- Nói! Ai Đã Đánh Cậu Ấy? - nó đứng bật dậy và túm lấy cổ áo tên béo gằn giọng hỏi.

- Dạ...tôi...tôi...

- Là tao. - Một tên to con có một vết sẹo trên mặt bước đến gần nó nói.

Nó từ từ quay đầu lại, ánh mắt sắc lạnh lướt qua người tên mặt sẹo, lấy chiếc côn gài ở thắt lưng ra vụt thẳng vào mặt tên đó. Khi chiếc côn gần chạm vào mặt tên mặt sẹo thì bị hắn nắm chặt lấy, nhân cơ hội đó nó nắm chặt đầu còn lại của chiếc côn đu người ra phía sau.

Tên mặt sẹo cao hơn nó một cái đầu, tình thế có vẻ bất lợi cho nó.

- Bụp! - nó đá thật mạnh vào chân mặt sẹo khiến hắn khụy xuống và nhanh chóng vòng tay ra trước người hắn nắm chặt hai đầu côn kéo giật ra sau. Cổ tên mặt sẹo bị kẹp chặt đến không thở nổi, hắn cố gắng vùng vẫy nhưng không thể thoát ra. Khi thấy hắn không còn vùng vẫy nữa nó mới thả tay ra rồi dùng lực thật mạnh kéo ngược cánh tay trái của hắn ra sau.

- Rắc!!!...Aaaaaa...- cùng với tiếng xương gãy tiếng hét đau dớn của tên mặt sẹo.

Tất cả những người vừa chứng kiến cảnh tượng vừa rồi không hẹn mà cùng lùi lại, ai cũng nhìn nó với ánh mắt run sợ.

- Muốn trao đổi gì thì nói nhanh.- Nó hướng về phía căn phòng nhỏ, nói lớn.

- Đổi người lấy địa bàn kinh doanh. - giọng nói khàn khàn lại vang lên

- Hừ! thả người hoặc là chết. - Nó nhếch môi cười, giọng nói tỏ rõ sự đe dọa.

- Nhóc con hôm nay chỉ có một mình mà đòi đấu lại bọn này?

- Tao nói rồi một là thả người hai là đánh nhau với tao, còn chuyện trao đổi, không có cửa đâu.

- Bọn mày lên bắt con nhỏ đó lại cho tao.

- Đại...đại ca con nhỏ đó...

Tên béo đứng cạnh Hạo Dân nhìn nó nói giọng run run, chưa kịp nói hết câu đã bị nó đá cho ngã lăn ra đất bất tỉnh. Những tên còn lại liếc nhìn nhau rồi đồng loạt xông lên.

20 phút sau, tất cả bọn chúng bị nó đánh cho nằm la liệt dưới đất, đứa thì bất tỉnh đứa thì quằn quại vì đau. Nó lạnh lùng nhìn quanh phòng một lần nhếch môi tạo thàng đường cong hoàn mỹ.

- Đây là cái giá phải trả vì đã đánh người của Black, lần sau có việc gì thì tìm Hàn Thiên Di này nói chuyện. Nếu còn động vào người của Black một lần nữa tao sẽ san phẳng địa bàn của bọn mày ra đấy.

Sau đó nó quỳ xuống cởi trói cho Hạo Dân và mấy tên đàn em. Đúng lúc nó đỡ Hạo Dân đứng dậy thì có một tên từ bên ngoài xông vào, Hạo Dân đẩy nó ra nhưng nó lại bám chặt lấy cậu, nghiến răng nói:

- Cậu thử đẩy tớ ra xem.

- Bụp!

Nó xoay người đỡ cú đánh đó cho Hạo Dân.
Bình Luận (0)
Comment