Định Mệnh Trái Ngang Anh Yêu Em!

Chương 138


Vào phòng làm việc,Ánh Nguyệt bắt đầu bật công suất làm việc.

Xử lí những bản văn kiện trong một giờ đồng hồ.

Có thể nói trong công ty chỉ có Ánh Nguyệt là làm việc nhanh chóng như vậy.

" Ái chà chà Tổng giám đốc làm việc cận lực như vậy nhân viên sao có tiền lương!" Tôn Lịch Nhi ôm một chồng hợp đồng cần Ánh Nguyệt ký.

Nhìn thấy cô đã phê duyệt cả nửa chồng văn kiện thì nhướn mày nói.

Ánh Nguyệt mỉm cười tiếp tục đọc văn kiện nói" Sao cậu lại vào đây? Mang thai không nên mang vật nặng.

Nhanh chóng bỏ xuống rồi về phòng đi"
Tôn Lịch Nhi cười khà khà bỏ sấp hợp đồng xuống,đi lại bàn trà khoan thai ngồi xuống đáp" Mấy sấp hợp đồng đó cũng chẳng nặng gì.

Thấy nhân viên cầm khó khăn quá tớ cũng đang có việc tìm cậu nên tiện thể đem qua"
" Có việc gì? Tớ đang làm dở tay cậu mau nói đi"
" Cũng không có gì.

Nhưng theo như tớ thấy ngành kinh doanh bất động sản ở Trung Quốc cũng đã phát triển mạnh và đang lan rộng sang các nước khác.

Đừng nói ở Pháp tất cả các nước khác cũng có thể đã nghe danh đến các công ty bất động sản rồi.

Cậu cũng đang là nữ doanh nhân quốc tế.

Là niềm tự hào của Tập đoàn Dạ Nguyệt nên việc nhiều người biết đến chắc cũng không gì lạ! "
Ánh Nguyệt vẫn chưa hiểu Tôn Lịch Nhi nói mấy lời này có ý nghĩa gì trâm ngâm một lát mới lên tiếng" Ý của cậu là gì? Đang trong giờ làm việc mà chạy đến đây nói?"
Cô chắc chắn Tôn Lịch Nhi không rảnh đến mức chạy đến đây nói những chuyện vô nghĩa này.

" Nói đến vậy cậu cũng chưa hiểu ý tớ à? Tập đoàn Dạ Nguyệt chúng ta đang thống trị bản xếp hạng những công ty lớn mạnh nhất nhì Trung Quốc.

Còn công ty bên Pháp của cậu cũng đang là công ty được nhiều người biết đến.

Nghành bất động sản của nước chúng ta đang phát triển.


Sao cậu không thử dời trụ sở về đây? Cậu ở trong nước không cần quay lại Pháp! "
Ánh Nguyệt ngẩng đầu nhìn cô,dựa lưng vào ghế mới lên tiếng" Cậu nói nãy giờ cũng chỉ là khuyên tớ ở lại nước không quay lại Pháp à?"
Đây mới chính là trọng điểm!
Tôn Lịch Nhi nhướn nhướn mày nhìn Ánh Nguyệt.

Ánh mắt đầy tán dương dành cho cô.

Ánh Nguyệt ngồi dậy cầm một bản hợp đồng lại ghế sô pha đặt lên bàn cho cô xem.

" Đây là gì?"
Ánh Nguyệt cầm cốc cà phê lên uống đáp" Hợp đồng của công ty chúng ta với công ty MYH.

Nhìn thì không thấy điều gì khả nghi nhưng nếu cậu xem kĩ sẽ thấy.

Trong bản hợp đồng ghi số liệu của bọn họ đo với nhân viên chúng ta đo rất khác nhau.

Suy đi nghĩ kĩ lại thì chắc chắn có chơi bẩn trong đây.

Tập đoàn MYH cũng rất lớn mạnh nhưng vẫn thua Tập đoàn Dạ Nguyệt chúng ta một bậc.

Muốn chơi bẩn chúng ta thì vẫn còn nhiều cách khác mà sao lại chọn một cách ngu ngốc là ghi thiếu số liệu?"
Nếu như muốn công ty bọn cô thua lỗ vẫn còn nhiều cách khác.

Vả lại Tập đoàn Dạ Nguyệt không có thù công hay tư gì liên quan đến Tập đoàn MYH vậy nên theo như những gì cô đoán đây chỉ là ghi sai số liệu bình thường.

Nhưng có điều nhân viên được giao đi bàn phán quá chủ quan không xem lại bản hợp đồng nên mới xảy ta chuyện này.

" Đúng như lời cậu nói.

Nếu ghi sai số liệu dữ lắm là chúng ta bị lỗ vài chục triệu không đáng là bao.

Nhưng chắc chắn uy tín của bọn họ đã bị giảm xuống rất nhiều.

Vả lại không lẽ công ty bọn họ không biết nếu ghi sai số liệu sẽ có chuyện gì xảy ra à? "
Ánh Nguyệt nhìn cô đáp" Như cậu nói nhưng có điều cũng do nhân viên của chúng ta.


Hôm đó ai là người đi ký hợp đồng? Không lẽ số liệu sai cũng không nhận ra à? Lỗi của bọn họ là cố ý làm sai còn lỗi của chúng ta là không nhận ra lỗi sai.

Cậu mau chóng tìm nhân viên hôm đó ký hợp đồng giải quyết mọi chuyện còn bản hợp đồng này giải quyết sao thì tùy cậu"
" Cậu không muốn nhúng tay vào?"
 Ánh Nguyệt gật đầu đáp" Không phải là không muốn nhúng tay.

Nhưng nếu tớ gặp mặt bọn họ sẽ nói là tớ cố ý truy cứu chuyện này.

Dù gì cũng chỉ là ghi sai số liệu tớ cũng chưa duyệt bản hợp đồng chúng ta chưa mất một đồng nào vậy thì làm lớn cũng chả được gì.

Vả lại tớ còn muốn lăn lộn trong giới kinh doanh một thời gian nữa không thể đắc tội quá nhiều người"
Nghe Ánh Nguyệt nói xong Tôn Lịch Nhi ngạc nhiên nói" Vậy là cậu đồng ý ở đây à? "
Ánh Nguyệt nhướn mày nhìn cô đáp" Không phải rất rõ ràng rồi sao?"
Tôn Lịch Nhi cười hôn gió cô rồi cầm bản hợp đồng ra ngoài.

***
Cuối tuần cô dọn dẹp nhà cửa rồi đến Lâm bang.

Hôm nay cô định đến sẽ gặp Lý Thiên Nguyệt sẵn hỏi cô ta vài chuyện.

Đến nơi,không khác gì ba năm trước.

Lý Thiên Nguyệt vẫn giữ khuôn mặt bình tĩnh thờ ơ mà ngồi trên chiếc ghế trong phòng giam.

Nhìn cô ta cô cứ tưởng mình đi nhầm vào khu nghỉ mát nào.

Đi vào không đợi Lý Thiên Nguyệt nói cô đã nói trước" Tôi đến đây không phải để thăm cô mà là để hỏi cô vài chuyện.

Cô không cần chào hỏi gì hết"
Lý Thiên Nguyệt gật đầu giọng nói hờ hững đáp" Tôi cũng không định chào hỏi sát thủ Rose vì tôi biết cô đâu rảnh đến mức đến đây ngồi chơi với tôi.

Sắp đến giờ ăn sáng rồi có gì cô hỏi mau đi"

" Cô và Lý Thiên Như có thân thiết với nhau không?" Lý Thiên Nguyệt nhìn cô,khóe miệng hơi nhếch lên,nếu như không biết cô ta là ai cô cứ tưởng mình đang soi gương.

Lý Thiên Nguyệt buồn chán dựa lưng vào tường đáp" Con nhỏ giả tạo đó là em gái của tôi.

Từ nhỏ tôi luôn nhượn nhịn nó,cái gì nó muốn tôi điều cho nó.

Nhưng lớn lên tôi nhận ra con nhỏ đó rất tâm cơ trong lòng cũng đã cảnh giác nó nhiều hơn.

Sao? Nó làm gì cô à?"
Cô cứ tưởng rằng Lý Thiên Nguyệt rất ngây thơ nhưng không nghĩ cả cô ta cũng đã cảnh giác Lý Thiên Như.

Vậy mà cô ả em đó vẫn nghĩ mình thông minh thật đúng là trò cười cho thiên hạ.

Nhưng hình như Lý Thiên Nguyệt vẫn chưa biết việc cô ly hôn thì phải?
" Cũng không làm gì chỉ muốn hỏi một chút.

Tôi và Mạc Thiên Nhật Dạ đã ly hôn nhiệm vụ của tôi cũng đã hoàn thành.

Nếu như cô muốn ra ngoài nói sự thật cho ba của cô thì cứ nói tôi,không cần ở trong đây chịu ủy khuất.

Đừng nghĩ tôi tốt với cô chỉ là nể tình cô có khuôn mặt giống tôi và tôi từng mượn thân phận của cô thôi.

"
Lý Thiên Nguyệt ngạc nhiên nhìn cô" Ly hôn rồi à? Tôi còn nghĩ cô và anh ta gương vỡ lại lành chứ!Nhưng có điều tôi không có ý định đi ra ngoài.

Ở trong đây vô lo vô nghĩ còn được ăn ba bữa miễn phí ngắm mấy soái ca thì còn gì bằng chứ!Cảm ơn ý tốt của cô nhưng tôi chưa có ý định ra ngoài"
"! " Ở trong đây có soái ca? Cô thật sự mới biết.

" Cô định ở đây cả đời à?" Ánh Nguyệt hỏi.

" Cũng không phải không thể"
" Được,tùy cô.

Nhưng nếu tôi cần cô giúp thì mong cô đồng ý.

"
" Còn chuyện gì cần tôi nữa?Không phải đã lấy thông tin cần thiết rồi sao?"
Ánh Nguyệt nhíu mày " Thông tin?Ai nói với cô?"
Lý Thiên Nguyệt không biết mình đã lỡ lời liền nói" Tôi thấy mấy người ở ngoài nói vậy đấy.

Không đúng vậy à?"

Ánh Nguyệt không trả lời tiếp tục hỏi cô thêm vài câu hỏi mà mình thắc mắc đã lâu.

Dù mỗi câu hỏi cô ta đều trả lời thật lòng,Lý Thiên Nguyệt cũng cho biết cô ta không quen biết gì Mạc Thiên Nhật Dạ,cũng chỉ gặp nhau ở mấy bữa tiệc.

Nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ cũng không phải kiểu yêu một người từ cái nhìn đầu tiên.

Không lẽ việc hôn ước của Mạc Thiên Nhật Dạ và Lý Thiên Nguyệt chỉ đơn giản là liên hôn gia tộc?
Cô càng không nghĩ Mạc Thiên Nhật Dạ đơn giản chỉ nghe lời gia đình chấp nhận cuộc hôn nhân này.

Nhưng có điều chuyện này đã qua mấy năm thông tin càng ngày càng khó tìm.

Vả lại nó cũng chẳng liên quan gì đến cô.

Mà cô cũng không rảnh để đi tìm hiểu sự tình.

" À mà sát thủ Rose.

Tôi cần cô giúp điều tra việc này"
" Việc gì?"
Đi ra ngoài.

Ánh Nguyệt suy tư bước về phía trước.

Những gì Lý Thiên Nguyệt nói làm cô phải suy nghĩ lại về thân phận của mình.

Không phải cô không muốn biết thân phận của mình và tìm người thân nhưng cô thấy điều đó thật sự không cần thiết.

Vả lại tìm lại được gì chứ.

Ánh Nguyệt đưa ánh mắt lạnh thấu xương nhìn đám canh gác lạnh lùng lên tiếng" Nếu như tôi còn nghe mấy người bàn tán chuyện của người khác thì chuẩn bị chỗ chôn xác người nhà và mấy người là vừa!"
Bọn canh gác lạnh run người.

Biết chuyện bàn tán của mình đã truyền đến tay Ánh Nguyệt thì càng sợ hãi.

Ai ở đây không biết sát thủ Rose của Lâm bang là một người tàn nhẫn lạnh lùng giết người không gớm tay.

Nếu đã cảnh cáo việc bọn họ sắp từ giã cuộc đời cũng không phải không khả thi.

.

Bình Luận (0)
Comment