Định Mệnh Trái Ngang Anh Yêu Em!

Chương 20


Người đàn bà đó vẫn nhìn cô với bộ mặt khinh bỉ rồi chuyển sang hỏi Mạc Thiên Nhật Dạ " Nhật Dạ à trong công ty của con còn thiếu vị trí gì không cho con gái bác vô với nó mới tốt nghiệp xong không có việc gì làm"
Lý Thiên Nguyệt theo bản năng tự tuyệt" Cháu không đồng ý!"
Mạc Ái Thi bỗng chốc trừng Lý Thiên Nguyệt vẻ mặt bất mãn nói " Tại sao cô không đồng ý? Cô có quyền gì mà không đồng ý? Người tôi hỏi là Nhật Dạ mà!"
Làm sao cô lại không nhìn ra được mục đích của hai mẹ con nhà đó đến đây được chứ!
Nhìn cái vẻ mặt của bà ta từ lúc đến dự hôn lễ của bà ta đến bây giờ cũng đủ hiểu là bà ta chả ưa cô rồi chắc là bà ta muốn mai mối con gái của bả với Nhật Dạ chứ gì!
Mạc Ái Thi đã li hôn từ lúc còn trẻ.

Một mình bà ta nuôi nấng đứa con gái vất vả cho nó lớn như từng này thì chắc chắn bà ta phải làm sao cho con bà ta gả được chỗ tốt chứ.

Dĩ nhiên là Lý Thiên Nguyệt sẽ không cho hai mẹ con nhà đó toại nguyện rồi " Cô à Tập đoàn Mạc thị không phải công ty tầm thường mà muốn tuyển ai cũng được, những nhân viên trong công ty đều có bằng cấp đàng hoàng và cũng được huyến luyện trước rồi ạ! "
Mạc Ái Thi nghe ra ý của cô hai mắt trợn lên trừng cô " Ý của cô là con gái của cô chả có bằng cấp gì à?"
Lý Thiên Nguyệt vẫn giả ngốc không hiểu ý bà ta nói " Hi con đâu có ý vậy đâu mà cô đổ oan cho con ạ"

" Con gái của tôi được cho ăn học đàng hoàng nếu làm trong vị trí trợ lí bên cạnh Nhật Dạ thì cũng là đều bình thường thôi!"
" Có phải con gái của cô hai mươi ba tuổi tốt nghiệp khoa thương mại rồi không, cháu mới mười tám tuổi đã lấy được bằng tàu chính của trường đại học có danh tiếng bên Mỹ rồi đấy ạ"
Không phải là cô nói phét đâu mà là sự thật trước khi làm sát thủ cô cũng là sinh viên có tiếng đấy chỉ là cô không có hứng thú đối với việc học thôi.

" Em tin thứ anh Nhật Dạ xem trọng là tài năng" Mạc Ái Nhi vừa nghe đứng bật dậy nói chen vào
Đồng thời ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm Mạc Thiên Nhật Dạ, một ánh mắt của thiếu nữ mới lớn nhìn người thâm thương của mình, một tình yêu đơn phương đã được giấu kín.

Khuôn mặt cô ta ẩn đỏ xấu hổ nhưng Mạc Thiên Nhật Dạ nào có quan tâm.

" Đúng vậy! Lý Thiên Nguyệt cô đừng có mà khoe khoang năng lực, xem chừng cái bằng của cô cũng do nhà họ Lý mua thôi.

"
" Hiện giờ cô vẫn còn nhỏ, chỉ mới hai mươi ba tuổi chắc chắn kinh nghiệm sẽ không có nhiều,làm người ăn rồi nằm ngủ mới thích hợp với cô!" Vừa nói Mạc Ái Thi liếc Lý Thiên Nguyệt một cái
Đúng lúc này điện thoại Mạc Thiên Nhật Dạ vang lên.

Vừa nghe điện thoại xong cô hỏi anh " Anh bận công việc à?"
" Không phải chỉ là có một cuộc hợp sắp diễn ra nhưng cũng không quan trọng lắm"
"Đúng là cháu xem trọng năng lực hơn bằng cấp!Nhưng theo cháu được biết bài luận văn của Mạc Ái Nhi là do được thuê viết dùm, thành tích sách hạch mọi mặt của cô ta cũng chả có gì tốt cả" Mạc Thiên Nhật Dạ nói với giọng thờ ơ không quá sắt bén nhưng cũng không để người ta có một vận may chối cãi nào.

Mạc Ái Nhi ấp úng nói " Em!.

"
Mạc Ái Thi liền bào chữ cho con gái mình " Ôi trời! Loại truyện này tại sao lại xảy ra với con gái của cô được! Nhật Dạ con đừng nghe từng vỉa hè chắc có đứa ghen tỵ với thành tích của con cô thôi".


Truyện Điền Văn
Mạc Thiên Nhật Dạ lạnh nhạt cong môi quay qua hỏi Lý Thiên Nguyệt " Em có mệt không?"
Lý Thiên Nguyệt lắc đầu một cái " Em ổn mà"
Tốc độ đi xe của trợ lí Mạc Thiên Nhật Dạ thật sự rất nhanh mới đây mà đã tới rồi.

Mạc Ái Thi vẫn tiếp tục tìm đề tài để nói chuyện,vừa thấy sấp tài liệu đưa tới bà ta liền dựt đưa cho Mạc Ái Nhi.

Dưới vẻ mặt lạnh lùng của Mạc Thiên Nhật Dạ Mạc Ái Nhi không khỏi run khi cầm sấp tài liệu trong tay.

Nhìn sơ qua tờ giấy cô ta sửng sốt.

Đây là! toàn bộ chỉ là tiếng anh thôi!
Hơn nữa tiếng anh còn phải có độ yêu cầu cao!Không phải học vẹt là có thể đọc được mẹ đã giết ả ta rồi.

" Thất thần gì đó? Mau đưa tài liệu cho anh đi!" Mạc Ái Thi vẫn không buông bỏ ý định ban đầu.


Mạc Ái Nhi lúng túng đem tài liệu đến trước mặt Mạc Thiên Nhật Dạ.

Mạc Thiên Nhật Dạ không nhận, thờ ơ nói " Không phải cô muốn chính minh năng lực của cô sao? Lật trang đầu dịch cho tôi xem"
" Cái gì? Trang đầu tiên! " Mạc Ái Nhi tay run run lật trang đầu ra.

Làm sao cô ta có thể dịch được những từ Tiếng anh này chứ!
Ngay cả thực tập cô ta còn chưa thử qua thì sao những từ tiếng anh này cô ta có thể đọc được chứ.

Bất chợt một cánh tay trắng nõn duỗi tới đón lấy tập tài liệu trong tay cô ta.

.

Bình Luận (0)
Comment