Định Mệnh Trái Ngang Anh Yêu Em!

Chương 61


Khuôn mặt Mạc Thiên Nhật Dạ không có chút biểu cảm, quay qua đáp lại" Có vợ để làm gì chứ?Mà cậu cũng đâu có vợ sao hiểu cảm giác của tôi được"
Lục Nghị Phàm "!.

"
Mạc Thiên Nhật Dạ cố ý! Cố ý nói anh ế.

Thù này anh sẽ trả đợi đến lúc phù hợp anh sẽ trả!
Lục Nghị Phàm đứng dậy đi vào nhà bỏ mặc Mạc Thiên Nhật Dạ đang ngồi trên ghế uống rượu quý của anh.

Lý Thiên Nguyệt trong phòng bếp của nhà Lục Nghị Phàm đang bận rộn rửa rau củ không quan tâm hai người đàn ông ở ngoài đang làm gì.

Lục Nghị Phàm đi vào không khỏi nhướn mày" Ôi chà! Lý Thiên Nguyệt cô mượn phòng bếp của tôi để làm gì thế?"
Lý Thiên Nguyệt ngước lên thấy khuôn mặt đầy sự giễu cợt của Lục Nghị Phàm trong lòng thầm nghĩ chắc trước đó Lý Thiên Nguyệt đã đắc tội đến tên này.

" Tôi định sẽ làm salat"
Lục Nghị Phàm "! "

Đúng lúc này Mạc Thiên Nhật Dạ đi vào, đi ngang qua chỗ Lục Nghị Phàm rồi đến chỗ Lý Thiên Nguyệt.

" Em rửa xong chưa? Để anh phụ"
Lý Thiên Nguyệt cười nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ" Không cần đâu anh ra ngoài ngồi đi, trong đây cứ để em"
Mạc Thiên Nhật Dạ hình như không muốn nghe lời Lý Thiên Nguyệt,đi lại lấy rau đi rửa.

Lục Nghị Phàm: "!.

"
Mấy người này đến đây chắc chắn là để chọc tức anh ta mà.

Nhìn thôi mà đã chướng mắt rồi.

Dặn lòng là đây cũng là bạn thân và vợ của bạn nên anh không muốn nói nhiều định đi lên lầu thì bị Lý Thiên Nguyệt kêu lại.

Lục Nghị Phàm quay lại nhìn Lý Thiên Nguyệt muốn biết cô kêu anh ta để làm gì nữa.

" Nhà anh hết nước trộn rau rồi anh đi ra siêu thị rất nhà mua đi"
Lục Nghị Phàm: "! "
Hôm nay anh cứ bị đả kích rất nhiều rồi.

Hái rau củ vườn anh thì thôi đi bây giờ còn muốn bắt anh đi mua đồ dùm nữa đúng là được voi đòi tiên.

Mạc Thiên Nhật Dạ đang rửa rau thấy Lục Nghị Phàm vẫn chưa cất bước đi, ngẩng đầu lên giọng nói hờ hững" Tôi với Thiên Nguyệt đã phụ trách nấu ăn, thì việc phụ giặt cậu phải đảm nhận chứ.

Nhanh chân đi mua đi đừng để vợ tôi phải chờ"
Lục Nghị Phàm thật muốn chửi Mạc Thiên Nhật Dạ nhưng muốn nói rồi lại thôi, tức giận đi ra khỏi cửa.

Lý Thiên Nguyệt nhìn thấy Lục Nghị Phàm như vậy thấy hơi quá đáng dù gì mình cũng đang ở nhà người ta vì vậy lên tiếng" Em thấy chúng ta hơi quá đấy, dù vì Lục Nghị Phàm cũng! "

Chưa nói hết câu Mạc Thiên Nhật Dạ đã cướp lời" Không có gì quá cả, không lẽ để Lục Nghị Phàm ngồi không đợi đến khi nấu thức ăn xong rồi ăn à?Có làm thì mới có ăn"
Lý Thiên Nguyệt: "! "
Khoảng ba mươi phút sau Lục Nghị Phàm hậm hực cầm một bọc trắng có đựng chai gia vị đưa cho Lý Thiên Nguyệt rồi đi lên lầu.

Thấy Lục Nghị Phàm định rời đi Lý Thiên Nguyệt thắc mắc hỏi" Anh định đi đâu thế?"
Lục Nghị Phàm không quay lại giọng nói chứa đầy sự khó chịu" Đi rửa tay"
Từ trước cô đã nghe mọi người ở thành phố này đồn đoán nói là Lục Nghị Phàm là tên mắc bệnh sạch sẽ trầm trọng.

Mỗi ngày đều rửa tay không dưới sáu lần vào bệnh viện đã đeo găng tay, khẩu trang diệt khuẩn đầy đủ.

Thật bây giờ cô đã được kiểm chứng rồi.

Lý Thiên Nguyệt quay qua nói với Mạc Thiên Nhật Dạ" Lục Nghị Phàm anh ấy mắc bệnh sạch sẽ à?"
Mạc Thiên Nhật Dạ không ngẩng đầu nói" ừm, phải gọi là nghiêm trọng "
Chưa được năm phút Lục Nghị Phàm đã từ lầu ba đi xuống nhìn cặp vợ chồng đang tận lực nấu ăn.

Lục Nghị Phàm nhíu mày đi lại hỏi" Mấy người làm tới chừng nào mới xong thế?" mới sáng sớm đã gọi về Lục Nghị Phàm còn chưa có gì trong bụng.

Lý Thiên Nguyệt ngẩng đầu, cười dịu dàng bảo" Một chút nữa thôi, Lục thiéua gáng đợi một chút nữa thôi"
" Không cần trả lời cậu ta" Mạc Thiên Nhật Dạ nói với giọng lạnh lùng.


Lục Nghị Phàm: "!.

"
Lục Nghị Phàm và Mạc Thiên Nhật Dạ đi ra ngoài ngồi đợi Lý Thiên Nguyệt đem món đã nấu từ sáng đến giờ lên.

Lục Nghị Phàm tựa lưng vào ghế, dáng người trong rất biếng nhác nói với giọng mỉa mai" Nhật Dạ cậu cho Lý Thiên Nguyệt uống bùa mê gì vậy mà từ Đại tiểu thư nhà họ Lý lại sắn tay áo xuống bếp nấu ăn cho tôi.

Chắc chắn cậu cũng đã làm gì rồi, nể tình chúng ta là bạn tốt cậu tiết lộ cho tôi một chút đi"
Mạc Thiên Nhật Dạ im lặng một lúc lâu mới lên tiếng" Cậu ăn hoặc biến đi"
Lục Nghị Phàm: "!.

" Không biết tôi còn sốc đến chừng nào nữa.

.

Bình Luận (0)
Comment