Đỉnh Phong Chí Tôn

Chương 301

Mặc dù ý chí diệt sát bên trong thiên kiếp do Sáng Thế Nguyên Anh kéo tới còn hung bạo hơn lần đột phá Thiên Tuyệt Trúc Cơ gấp mấy lần nhưng lần này đệ thập trùng thiên không che giấu được khí tức đột phá của Lâm Phong nên chỉ có khu vực Thần Nguyên Mộ Địa xuất hiện thiên kiếp.

Bất quá điều đó không có nghĩa ngoài tu sĩ Ngũ Hành Tinh ra không còn ai biết Nhân Giới đang có đại sự, trên thực tế chỉ cần là người sinh ra tại Thái Sơ Giới đồng thời tu vi đạt đến mức độ nhất định sẽ cảm nhận được một cỗ phẫn nộ đến từ Thiên Đạo.

Từ Nhân Giới đến Thiên Giới hay Âm Giới đều là như vậy.

Nhất là Thiên Giới – địa phương có rất nhiều đại năng giả tu luyện đến bước thứ hai, có thể nói nếu Ngũ Hành Tinh vì chuyện Lâm Phong đột phá xôn xao một thì ở Thiên Giới phải xôn xao mười, thậm chí một trăm, một nghìn.

Giờ phút này gần như tất cả các đại năng giả ở Thiên Giới đều ra mặt tính toán xem có chuyện gì đang xảy ra, đồng thời trong lòng bọn họ khó chịu vô cùng.

Bởi vì tu luyện tới cảnh giới như bọn họ muốn tiến thêm một bước nhỏ cũng rất khó khăn, một lần bế quan mấy trăm mấy nghìn năm là chuyện như cơm bữa, vậy mà thời gian gần đây bọn họ bị Thiên Đạo nổi giận đánh gãy bế quan mấy lần dẫn tới phản phệ, không khó chịu sao được.

-Thiên Đạo…. lại nổi giận, rốt cuộc là tồn tại nào có thể khiến Thiên Đạo liên tiếp nổi giận ba lần chỉ trong hai mươi năm ngắn ngủi, chẳng lẽ tin đồn “hạo kiếp” là sự thật sao.

-Mục tiêu Thiên Đạo nhắm tới không phải ở Thiên Giới, như vậy khả năng cao là ở Nhân Giới xuất hiện bảo vật hoặc tu sĩ nghịch thiên đến mức khiến Thiên Đạo nổi giận.

-Thậm chí đây không phải nổi giận bình thường, ta có thể cảm nhận được bên trong ý chí của Thiên Đạo ngoại trừ phẫn nộ ra còn có một tia rung động và thù hằn, giống như… Thiên Đạo đang gặp phải đại địch.

-Đáng tiếc tu sĩ bước thứ hai không thể tùy tiện bước vào Nhân Giới, nếu không ta rất muốn tới xem xét một phen.

Đó là lời suy đoán của những người không biết chuyện, ngoài ra còn có những người biết chuyện rõ ràng hơn, điển hình là… Ma Vương và chủ nhân của hai món Hỗn Độn Bảo Vật còn lại.

Tại Tu Nghệ Cầu, Ma Vương nằm trong cỗ quan tài một lần nữa mở ra đôi mắt thâm thúy nói:

-Không hổ là người bản Vương nhìn trúng, bước tiếp theo… cũng nên tiến hành rồi.

Cùng lúc đó, Đệ Cửu Thiên Thiên Giới, một thân ảnh thiếu niên thoạt nhìn không lớn tuổi hơn Lâm Phong bao nhiêu lộ ra vẻ khiếp sợ nói:

-Cỗ phẫn nộ này… là có người đột phá bằng Thiên Anh, không, phải nói là một loại Nguyên Anh nào đó không phải Thiên Anh lại có thể sánh ngang được với Thiên Anh, thậm chí mạnh hơn cả Thiên Anh.

-Bởi vì Thiên Anh chính là Thiên Đạo Nguyên Anh, muốn đắp được Thiên Anh phải được Thiên Đạo chấp thuận, nhưng ở thời đại này Thiên Đạo có vấn đề sẽ không chấp thuận bất kì tu sĩ nào, đồng nghĩa Thiên Anh không có khả năng tồn tại.

-Lại nói muốn được Thiên Đạo chấp thuận phải gom đủ cả ba món Hỗn Độn Bảo Vật, trong khi đó Hỗn Độn Chi Thân đã thuộc về ta, Hỗn Độn Chi Hồn cũng có chủ từ rất lâu, rốt cuộc phải là người như thế nào mới có thể ở Nguyên Anh kì nghĩ tới Nguyên Anh kinh khủng như vậy.

-Chẳng lẽ… là tân chủ nhân của Hỗn Độn Chi Tâm? Không được, Hỗn Độn Chi Tâm là khắc tinh của Hỗn Độn Chi Thân, ta phải gấp rút tìm ra Không Linh Chi Hồn hoặc tìm cách diệt sát người này khi hắn chưa lớn mạnh, dù cho phải đợi thêm vô số năm cũng không sao.

Tương tự với Đệ Cửu Thiên Thiên Giới, ở Âm Giới cũng là một thân ảnh thiếu niên thoạt nhìn không lớn tuổi hơn Lâm Phong bao nhiêu tự nói, chỉ khác ở chỗ biểu hiện của người này không phải khiếp sợ mà là chờ mong:

-Tính toán thời gian có lẽ động tĩnh này là do chủ nhân của Hỗn Độn Chi Tâm đột phá Nguyên Anh kì gây ra, đồng thời người này chắc chắn có cả Nhật Nguyệt Phá Hư Thần Đồng trợ giúp mới có thể đắp lên được Nguyên Anh mạnh ngang Thiên Anh.

-Bất quá Thiên Anh thì như thế nào, Thần Đồng trong truyền thuyết thì như thế nào, Hỗn Độn Chi Hồn chính là khắc tinh của Hỗn Độn Chi Tâm, chỉ cần ngươi còn nắm giữ Hỗn Độn Chi Tâm dù ngươi có đạt tới tu vi ngang ta cũng không thắng được ta chứ đừng nói ngươi chỉ đang phát triển.

-Ngược lại ngươi càng mạnh càng có lợi cho ta, mà ngươi có bị tên kia giết cũng chẳng sao, cho nên ta chỉ cần tập trung tìm kiếm Không Linh Chi Hồn đồng thời tránh đụng độ tên kia là được, Không Linh Chi Hồn, ngươi đang ở đâu đây.

Ngoài ra còn có một người biết rõ chuyện của Lâm Phong, đó là người “giúp” Lâm Phong chuyển thế ba lần bằng Tam Sinh Luân Hồi Thuật.

Đệ Tam Thiên Thiên Giới, vẫn là một thân ảnh mặc đế bào, đầu đội đế quan, hắn nhìn về phía xa xăm nở nụ cười:

-Không ngờ ngươi lại có thể kết thành Thiên Anh, điều đó nghĩa là ngoài Nhật Nguyệt Phá Hư Thần Đồng ra ngươi còn có cả Hỗn Độn Bảo Vật, nếu ta đoán không lầm thứ ngươi sở hữu chính là Hỗn Độn Chi Tâm.

-Có điều những gì của ngươi….sớm muộn gì cũng thuộc về ta mà thôi, ta rất mong chờ ngày chúng ta gặp lại nhau.

Cứ như vậy… một hồi tranh đấu lớn nhất Thái Sơ Giới hay còn gọi là một hồi “hạo kiếp” của Thái Sơ Giới âm thầm khởi động.

……………………..

Thần Nguyên Mộ Địa, nơi Lâm Phong đang bị lôi kiếp vờn quanh.

Lúc này hai người Tuyết, Phượng được Đệ Thập Trùng Thiên bảo hộ không chịu uy áp từ thiên kiếp nhưng vẫn giữ khoảng cách khá xa với thiên kiếp, hai nàng biết thiên kiếp cỡ này có ở lại chỉ làm phiền Lâm Phong chứ không giúp được gì.

Phượng nhìn lôi vân đầy trời không nhịn được lo lắng nói với Tuyết:

-Nhìn uy thế này có lẽ đạo lôi kiếp đầu tiên có thể sánh với công kích của Hóa Thần kì sơ kì, mà quy luật của lôi kiếp là đợt sau càng mạnh hơn đợt trước, hắn sẽ không sao chứ.

Ở bên cạnh, Tuyết cũng giống Phượng lo lắng cho Lâm Phong rất nhiều, bất quá niềm tin của nàng dành cho Lâm Phong lớn hơn một chút, dù sao nàng đã từng cùng Lâm Phong trải qua một đợt thiên kiếp, cảm giác… thiên kiếp dường như không đáng sợ lắm.

Tuyết trấn an Phượng:

-Tỷ đừng quá lo lắng, muội tin huynh ấy không có chuyện gì đâu, có khi nào huynh ấy làm việc mà không có nắm chắc đâu chứ.

-Oanh….

Phượng chưa kịp đáp lời thì đạo lôi kiếp đầu tiên mang theo ý chí tuyệt diệt đã giáng thẳng xuống vị trí Lâm Phong đang đứng, không ngoài dự đoán của Phượng, đạo lôi kiếp này có uy lực tương đương với công kích của Hóa Thần sơ kì.

Bất quá thiên kiếp lợi hại không phải ở uy lực mà là ở ý chí tuyệt diệt, nhưng đối với Lâm Phong – chủ nhân của Đệ Thập Trùng Thiên đồng thời đã trảm sạch Vận Mệnh Chi Tuyến, cộng thêm sự tồn tại của Sinh Tử Đạo Vận thì ý chí ấy không có bao nhiêu tác dụng.

Nói cách khác thiên kiếp trong mắt Lâm Phong không khác một phát sét đánh bình thường là bao nhiêu, điểm khác biệt duy nhất giữa thiên kiếp với sét đánh là thiên kiếp có quy luật nhất định - thiên kiếp không thể quá mạnh so với tu vi của Lâm Phong.

Xét về điểm này có khi thiên kiếp còn yếu hơn sét đánh, trên thế giới này không thiếu các loại sấm sét đặc thù uy lực cực mạnh, trong đó chỉ cần lấy ra một phát sấm sét tương đương Hợp Thể công kích đánh xuống là Lâm Phong chết tươi rồi.

Tóm lại do thiên kiếp có quy tắc và nhục thân có đặc điểm kháng “lôi hệ” khá cao nên Lâm Phong rất có lòng tin trong việc độ kiếp, nếu không Lâm Phong sẽ không chọn Sáng Thế Nguyên Anh mà chỉ dừng ở Hư Vô Hỗn Độn Anh, Lâm Phong không sợ Thiên Đạo không có nghĩa Lâm Phong tự tin mù quáng đến mức tự tìm đường chết. (Lâm Phong từng đắp được Lôi Thân ở chưởng 139 cho bạn nào quên)

Thật sự, lúc này chỉ đơn thuần dựa vào lực lượng nhục thân phối hợp thêm Khô Mộc Phùng Xuân thì bất kì đạo lôi kiếp đơn độc nào có uy lực dưới Hóa Thần trung kì đều khó mà tổn thương Lâm Phong.

Thậm chí Lâm Phong còn có thể lợi dụng kiếp để rèn luyện Lôi Thân, cho nên đối mặt với đạo lôi kiếp đầu tiên đánh xuống Lâm Phong không hề làm ra bất kì động thái nào chống cự, hắn dùng chính thân mình tiếp nhận đạo lôi kiếp đầu tiên.

-Oanh… Rầm, rầm, rầm…

Đạo lôi kiếp thứ nhất qua đi, Lâm Phong bị đánh lún vào trong tảng thiên thạch hơn mười trượng, pháp bào hơi rách nát, toàn thân tràn đầy lôi điện vờn quanh, ngoài ra Lâm Phong không hề nhận bất kì thương thế nào, ngược lại khí thế càng dâng lên.

-Răng rắc, răng rắc….

Lâm Phong thầm nghĩ:

-Còn thiếu một chút nữa.

-Tới đây đi.

Câu sau là Lâm Phong ngẩng mặt lên trời hét lớn khiêu khích thiên kiếp.

Giống những lần trước, thiên uy, không thể khinh nhờn, nhận được khiêu khích từ Lâm Phong thiên kiếp lần nữa giáng xuống, lần này không phải một đạo, mà là chín đạo lôi kiếp tương đương với công kích của Hóa Thần sơ kì, mức độ tăng lên… cũng quá nhanh rồi.

Thấy vậy Lâm Phong hơi rùng mình, một đạo tiếp một đạo liền không có vấn đề nhưng một lúc chín đạo… lại là có vấn đề a.

Cho nên Lâm Phong không ngu dùng nhục thân chống lại lượt thiên kiếp thứ hai, hắn phất tay ném ra Thiên Lôi Châu đồng thời phóng xuất Đệ Thập Trùng Thiên bao phủ Thiên Lôi Châu, về phần Thiên Lôi Tử đã sớm nấp trong thức hải của Lâm Phong.

Trước đây Lâm Phong vẫn chịu ảnh hưởng từ tuyệt diệt chi ý nên không dám lấy Thiên Lôi Châu ra chống đỡ với thiên kiếp nhưng xưa đâu bằng nay, bây giờ dựa vào Thiên Lôi Châu liền dễ dàng chống chịu được năm đạo lôi kiếp, dù sao Thiên Lôi Châu từng là linh bảo lôi hệ đỉnh cấp.

-Oanh, oanh, oanh, oanh…. Rầm, rầm, rầm, rầm….

-Phốc…. Răng rắc….

Một lúc ăn bốn đạo lôi kiếp khiến Lâm Phong bị đánh lún vào tảng thiên thạch hơn trăm trượng, khóe miệng tràn ra máu tươi, trên người xuất hiện vài vết rách chứng tỏ thương thế không nhẹ, bất quá khí thế của Lâm Phong một lần nữa tăng lên.

-Răng rắc….

Thông qua lượt lôi kiếp vừa rồi một chút còn thiếu đã đầy đủ, nhục thân Lâm Phong đột phá Nguyên Anh hậu kì, đồng thời ba tầng luyện bì, luyện nhục, luyện huyết trong Thủy Hỏa Ngưng Thể Công cũng thuận thế tiến tới cảnh giới viên mãn.

Ngoài ra hai tầng luyện cân luyện cốt một mực chưa được luyện vào lúc này leo thẳng tới cảnh giới tiểu thành, lực chống chịu của cơ thể Lâm Phong nhờ vậy tăng lên gấp nhiều lần, qua đó thương thế rất nhanh đã lành lặn trở lại mà không cần tốn linh lực vận chuyển Khô Mộc Phùng Xuân.

Sau đó Lâm Phong thu lại Thiên Lôi Châu, lúc này năm đạo lôi kiếp còn sót lại đánh lên người Lâm Phong không khác gãi ngứa là bao nhiêu.

Lâm Phong tiếp tục khiêu khích thiên kiếp:

-Lại tới.

Ở đây không phải Lâm Phong thích bị ngược đãi mà là Lâm Phong có chủ đích khi khiêu khích thiên kiếp, hắn biết rõ “năng lượng” của thiên kiếp là có hạn, càng khiêu khích lôi kiếp giáng xuống càng mạnh nhưng đồng thời sẽ giảm được số lượt lôi kiếp.

Giữa chậm mà nhiều và nhanh mà mạnh Lâm Phong chọn cái sau, theo Lâm Phong chậm… rất dễ sinh ra biến cố.

Một lần nữa bị khiêu khích, thiên kiếp không chậm trễ giáng xuống lượt lôi kiếp thứ ba, tuy nhiên lần này thiên kiếp dường như “thông minh” hơn biết rằng lôi kiếp uy lực Hóa Thần trung kì không làm khó được Lâm Phong nên trực tiếp đánh xuống ba đạo lôi kiếp Hóa Thần hậu kì.

-Oanh, oanh, oanh.

Lâm Phong nhíu mày, cái này… có chút phá quy tắc a.

Bất quá Lâm Phong không có bao nhiêu bất ngờ, mọi chuyện vẫn nằm trong tầm kiểm soát, hắn tiếp tục dùng Thiên Lôi Châu thu hút một đạo lôi kiếp, đồng thời vận chuyển Hỏa Bộ đẩy tu vi lên Nguyên Anh hậu kì trong nháy mắt tiếp nhận hai đạo lôi kiếp còn lại.

-Ầm, ầm, ầm.

Lại bị đánh lún vào trong tảng thiên thạch thêm ba trăm trượng, Lâm Phong ngay lập tức ngắt Hỏa Bộ tránh trường hợp thiên kiếp mạnh lên theo tu vi rồi lấy ra bó lớn đan dược trị thương nhét vào miệng phối hợp với Khô Mộc Phùng Xuân trị thương, tiếp đó lại là thu lại Thiên Lôi Châu ăn thêm phát lôi kiếp cuối cùng.

Ba giây sau, Lâm Phong không bị động độ kiếp nữa mà nhảy thẳng lên trời tung ra một quyền hét lớn:

-Ăn của ta một quyền.

Hết lần này tới lần khác bị khiêu khích, trong khi đó mức độ khiêu khích càng ngày càng tăng, thiên kiếp rốt cuộc bộc phát tới cực hạn dốc hết sức đánh thẳng mười tám nhát lôi kiếp tương đương Hóa Thần viên mãn, sau khi đánh xong lượt lôi kiếp này lôi vân đã có dấu hiệu tiêu tán.

Nhìn thấy cảnh này khóe miệng Lâm Phong nở nụ cười, thiên kiếp… rốt cuộc đã trúng kế, mấy cái biểu hiện trước đó căn bản chỉ là diễn, tất cả chỉ để dụ thiên kiếp sớm đánh ra một lượt lôi kiếp tối chung cực.

Đổi lại là người khác trong lúc độ kiếp sẽ bị thiên kiếp khóa chặt không thể dùng thuấn di nhưng Lâm Phong có thể, mặc dù thuấn di vẫn bị lôi kiếp đuổi theo nhưng Lâm Phong đã có kế hoạch chống lại rồi, không phải tự nhiên mà hắn chọn chỗ này làm nơi đột phá.

Gần như cùng lúc với lượt lôi kiếp cuối cùng được đánh ra Lâm Phong lập tức thuấn di trở về, địa phương Lâm Phong xuất hiện chính là khu vực hai trăm trượng tính từ mỏ Định Không Thạch, ngoài ra Lâm Phong đang không ngừng đào vào sâu hơn.

Ở phía sau, lôi kiếp đuổi theo Lâm Phong vào tới phạm vi ảnh hưởng của mỏ Định Không Thạch liền bị chậm lại, tuy không đến mức bị đứng yên một chỗ hay tốc độ chậm hơn Lâm Phong nhưng tốc độ lôi kiếp truy đuổi vẫn giảm xuống không ít.

Đồng thời càng vào sâu lôi kiếp lại di chuyển càng chậm, ít nhất phải một giây nữa lôi kiếp mới đuổi kịp Lâm Phong.

Nhưng đúng lúc này một chuyện kì hoa lại diễn ra, đó là tốc độ của lôi kiếp khi vào sâu càng ngày càng chậm nhưng tốc độ của Lâm Phong lại càng ngày càng nhanh, giống như… lôi kiếp đang giúp cho Lâm Phong đề thăng tốc độ di chuyển bên trong mỏ Định Không Thạch.

Mà thực tế đúng là như vậy, lôi kiếp, chẳng qua chỉ là một loại quy tắc, và khả năng khóa không gian của mỏ Định Không Thạch cũng là một loại quy tắc, hai loại quy tắc khác nhau ở chung một chỗ sẽ ưu tiên đấu đá lẫn nhau chứ không nhắm vào Lâm Phong, bởi vì… Lâm Phong không thuộc phạm trù quy tắc.

Đồng thời do quy tắc "Định Không" yếu hơn quy tắc "lôi kiếp" nên Lâm Phong mới dễ dàng đào vào sâu hơn, nói cách khác quy tắc "Định Không" chỉ có thể bào mòn quy tắc "lôi kiếp" còn quy tắc "lôi kiếp" có thể phá tan quy tắc "Định Không" dẫn tới thành toàn cho kế hoạch của Lâm Phong.

Cứ như vậy tràng cảnh lúc này là Lâm Phong một đường khai thông mỏ Định Không Thạch kéo mười tám đạo lôi kiếp đi thẳng vào trung tâm mỏ Định Không Thạch chứ không phải lôi kiếp đuổi theo Lâm Phong nữa.
Bình Luận (0)
Comment