Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2106

- Mộc Hoàng khí Thiên cấp, Bắc Cung gia chúng ta rốt cuộc sau vài vạn năm cũng đã xuất hiện một lần nữa.  

Lúc này, phía xa trong không gian vang lên tiếng cười già nua như có như không. Thanh âm chợt vang lên rồi biến mất, người bình thường căn bản khó có thể nghe thấy được.  

- Không ngờ ngay cả lão nhân gia cũng bị kinh động.  

Không ít cường giả nghe thấy thanh âm này lập tức cung kính hành lễ về phía xa.  

- Bắc Cung Vô Song từ giờ trở đi chính là thần nữ của Bắc Cung gia, tất cả đệ tử trong tộc không được kháng mệnh.  

Thanh âm già nua trên không trung lần nữ truyền tới, thanh âm này cũng chỉ có các cường gia ở đây mới có thể nghe thấy.  

- Chúng đệ tử tuân mệnh.  

Cơ hồ tất cả cường giả hành lễ đáp, trong lòng bọn họ cũng thật không ngờ đích thân lão nhân gia lại mở miệng. Thế nhưng quả thực bằng vào Mộc Hoàng khí Thiên cấp của Bắc Cung Vô Song hiện tại cũng đủ ngồi lên vị thần nữ.  

Giờ phút này ngay cả Bắc Cung Kình Thương cũng cúi đầu, ánh mắt kích động, đồng thời lại có chút lo lắng, dường như đang lo lắng chuyện gì đó.  

Trên không trung, khí tức kinh khủng kia rốt cuộc cũng yên tĩnh trở lại. Thân ảnh linh lung kia cũng chậm rãi đáp xuống, bộ váy trên người khẽ lay động, toàn thân tỏa ra khí chất thanh nhã, dung nhan tuyệt mỹ tựa như tiên tử. Thân ảnh xinh đẹp này không phải là ai khác mà chính là Bắc Cung Vô Song.  

- Bái kiến Thần nữ.  

Mắt nhìn Bắc Cung Vô Song, cơ hồ tất cả cường giả ở đây, ngoại trừ Bắc Cung Kình Thương ra, tất ca mọi người đều quỳ một gối xuống hành lễ. Thần nữ của Bắc Cung gia bọn họ có địa vị không thua tộc trưởng.  

Ánh mắt Bắc Cung Vô Song nhìn qua mọi người, quanh thân có một cỗ khí tức như ẩn như hiện, trong lúc vô hình khiến cho linh hồn người khác khẽ run rẩy.  

- Chư vị đứng lên đi.  

Bắc Cung Vô Song khẽ phất tay, bảo mọi người miễn lễ. giờ phút này, cỗ khí chất cao quý trên người nàng càng khiến cho người khác không dám nhìn thẳng.  

- Cha.  

Thân ảnh xinh đẹp của Bắc Cung Vô Song lóe lên, tiếp đó đi tới trước mặt Bắc Cung Kình Thương.  

- Nếu con còn không ra thì ta sẽ bắt đầu lo lắng a.  

Bắc Cung Kình Thương nhìn nữ nhi cu mình, cảm giác khí tức trên người nữ nhi lúc này, trong mắt hắn tràn ngập vẻ kinh ngạc.  

- Nữ nhi khiến cho cha lo lắng rồi.  

Bắc Cung Vô Song mỉm cười, nụ cười có thể khuynh thành, nàng nói:  

- Phụ thân, con muốn ra ngoài một chút.  

Bắc Cung Kình Thương do dự một lát rồi nói:  

- Không thành vấn đề, thế nhưng con vừa mới xuất quan, lại liên tiếp đột phá, đợi sau khi khí tức ổn định thì mới đi ra ngoài. Nếu không sẽ làm ảnh hưởng tới tu vi, chuyện này cũng không mất quá nhiều thời gian.  

- Được, đa tạ phụ thân.  

Bắc Cung Vô Song đáp, trong lòng lúc này đang nghĩ tới nam tử áo xanh kia.  

Sưu.  

Lục Lâm Thiên đang chìm đắm trong trạng thái huyền ảo kia thì tâm thần đột nhiên run lên rồi tỉnh táo lại.  

- Ồ?  

Tinh mang trong mắt hiện lên rồi biến mất, Lục Lâm Thiên kêu lên một tiếng. Trong lúc bất tri bất giác hắn đã tiến vào trong trạng thái huyền ảo của Vô Tự Thiên Thư, trạng thái này hắn đã tiến vào mấy lần. Lần tiến vào này lại có chút không giống như trạng thái chữ "Linh" kia. Mảnh Vô Tự Thiên Thư này lại đem hắn tiến vào trong nơi huyền ảo để cảm ngộ năng lượng thuộc tính, Vô Tự Thiên Thư này cực kỳ quỷ dị. Lục Lâm Thiên không ngừng suy đoán, không biết chữ trên những mảnh Vô Tự Thiên Thư khác là chữ gì.  

Lục Lâm Thiên nhớ rõ, vừa rồi ở trong trạng thái kia, có năng lượng bốn loại thuộc tính thổ, thủy, hỏa, phong nồng đậm. Ở trong không gian kia, việc lĩnh ngộ của hắn vô cùng dễ dàng.  

Mà ở trong trạng thái của chữ "Linh" trong Vô Tự Thiên Thư, Lục Lâm Thiên có cảm giác ý chí của mình nhận được không ít chỗ tốt, khiến cho hắn càng dễ dàng lĩnh ngộ thuộc tính hơn.  

- Không ngờ lại lâu như vậy, giống như mình lĩnh ngộ được không ít.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, thời gian trong Thiên Trụ giới đều nằm trong sự khống chế của tâm thần hắn. Ở trong trạng thái mà Vô Tự Thiên Thư dẫn hắn vào, trong nháy mắt đã trôi qua ba tháng. Ba tháng, bên ngoài cũng mới chỉ trôi qua chín ngày mà thôi, cũng không mất nhiều thời gian.  

Sưu.  

Lục Lâm Thiên kết thủ ấn, từng đạo thủ ấn trong tay biến hóa đem theo từng đường cong huyền ảo, gợn sóng trong không gian lức lư, từng đạo thủ ấn ngưng tụ, sắc mặt Lục Lâm Thiên cũng ngày càng nghi hoặc.  

Lục Lâm Thiên có cảm giác dường như năng lượng thuộc tính của hắn có chút biến đổi, biến hóa cụ thể ra sao Lục Lâm Thiên cũng không thể nói rõ, cho nên mới cảm thấy nghi hoặc.  

Sưu.  

Thủ ấn trong tay được kết, hai cỗ năng lượng thuộc tính va chạm, thanh âm trầm thấp lập tức vang lên, hai cỗ năng lượng thuộc tính đột nhiên tách ra.  

- Còn chưa có cách nào làm được.  

Lục Lâm Thiên lắc đầu, đến bay giờ hắn vẫn không có cách nào có thể dung hợp hai cỗ năng lượng thuộc tính khác nhau vào một chỗ. Nói cách khác hắn cũng không có cách nào dung hợp năm hệ thuộc tính tạo ra một bộ vũ kỹ chân chính thuộc về mình.  

Lục Lâm Thiên hiện tại cực kỳ chú ý tới việc tự sáng tạo vũ kỹ của mình, trước khi đột phá, Lục Lâm Thiên phát giác ra việc tự sáng tạo vũ kỹ có thể làm cho hắn dễ dàng lĩnh ngộ hơn. Lĩnh ngộ thuộc tính cũng có thể giúp cho hắn sử dụng thuận tiện hơn. Trong lúc sáng tạo vũ kỹ, bất tri bất giác cũng giúp cho hắn lĩnh ngộ.  

Nhưng mà hiện tại, Lục Lâm Thiên vẫn phát hiện ra bản thân hắn căn bản không có cách nào dung hợp hai loại thuộc tính vào với nhau. Bên trong năng lượng thuộc tính đều có lực bài xích, khiến cho hắn không có cách nào làm được.  

Lục Lâm Thiên trầm tư, Lục Lâm Thiên không phải là người tùy tiện buông tha, tới tu vi hiện tại hắn càng không thể buông tha. Lúc trước đột phá dường như cũng liên quan tới việc lĩnh ngộ của hắn. Đột phá Tôn cấp, hắn là vũ giả ngũ hệ, cần phải lĩnh ngộ năm loại thuộc tính tới trình độ nhất định mới có thể đột phá.  

- Vũ giả ngũ hệ nhất định có thể dung hợp năm loại thuộc tính.  

Lục Lâm Thiên lẩm bẩm nói.  

Trầm tư như vậy một lát, Lục Lâm Thiên ngẫu nhiên đánh ra hai đạo thủ ấn kéo theo hai loại năng lượng thuộc tính. Không biết qua bao lâu, tâm thần Lục Lâm Thiên đột nhiên khẽ động, từng đạo thủ ấn được kết, trong tay Lục Lâm Thiên không ngừng có quang mang ngũ sức lan tràn ra. Bên trong quang mang ngũ sắc có một đạo quang mang vô hình màu trắng xuyên qua, từng đạo thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên tiếp tục được kết, hồn lực tràn ra. Một lát sau, vẻ mặt Lục Lâm Thiên tràn ngập nghi hoặc cùng kinh ngạc.  

Sưu Sưu.  

Thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên được kết, trong tay trái có một cỗ chân khí thuộc tính thổ ngưng tụ, một quang cầu mầu nâu xuất hiện trong lòng bàn tay.  

Cùng lúc đó, trong tay trái Lục Lâm Thiên có một cỗ linh lực tuôn ra, quang mang linh lực quanh quẩn, gợn sóng nhẹ nhàng lắc lư. Trong cùng một lúc, trong hai tay Lục Lâm Thiên đồng thời xuất hiện chân khí, linh lực cùng tồn tại. 
Bình Luận (0)
Comment