Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2514

Ánh sáng xanh bao bọc thân thể thu về, Lục Lâm Thiên xuất hiện trước mặt Hàn Ngọc Tôn Giả. Cánh tay run nhẹ, thuộc tính hỏa hùng hậu tụ tập lại, bàn tay Lục Lâm Thiên ngưng tụ một trảo ấn nóng cháy.  

Xoẹt!  

Chớp mắt trảo ấn xé năm sóng không gian dài bắn ra, nhanh như tia chớp chụp vào thất luyện chân khí thuộc tính thổ bắn tới.  

Xoẹt!  

Thất luyện chân khí thuộc tính thổ đυ.ng vào trảo ấn của Lục Lâm Thiên liền bị đốt thành tro, biến mất.  

Giây phút này lão nhân năm mươi tuổi chưa lấy lại tinh thần.  

Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:  

- Hừ!  

Lục Lâm Thiên xuất hiện cách mặt lão nhân năm mươi tuổi chưa tới nửa thước, bốn mắt nhìn nhau.  

Lão nhân năm mươi tuổi hoàn toàn biến sắc mặt, trong một chớp mắt lão cảm thấy hoàn toàn không thể nhúc nhích nổi, toàn bộ không gian vặn vẹo cứng lại, chân khí trong người bị kẹt.  

Advertisement

Xoẹt!  

Trảo ấn của Lục Lâm Thiên trực tiếp vỗ vào bụng lão nhân năm mươi tuổi, trên chưởng ấn tuôn ra một luồng sáng vàng đổ ập xuống.  

Rầm!  

Tiếng nổ vang trầm thấp, lão nhân năm mươi tuổi đột nhiên sắc mặt trắng bệch, hai mắt kinh hoàng đã đến cực hạn.  

Cùng lúc đó, lão nhân năm mươi tuổi há to mồm phun búng máu xen lẫn vụn nội tạng:  

- Phụt!  

Cơ thể lão nhân năm mươi tuổi bắn ngược ra đập mạnh vào nền đá mấy chục thước bên ngoài, làm mặt đất thủng một cái hố to.  

- Phụt!  

Lão nhân năm mươi tuổi nằm im dưới đất không đứng lên nổi, không biết sống hay chết.  

- Huy trưởng lão coi chừng!  

Mấy người ở phía xa xem cuộc chiến sắc mặt hoảng hốt, vội lao lên. Đột nhiên bọn họ lao vào Lục Lâm Thiên, từng người dùng thất luyện linh lực chân khí trùng kích Lục Lâm Thiên.  

Tổng cộng năm người, hai Vũ Tôn, một Linh Tôn, còn có hai Vũ Vương cao trọng. Trong đó một người thực lực tu vi đã đến Vũ Tôn thất trọng, một người khác là Linh Tôn ngũ trọng.  

Còn lại một Vũ Tôn đã đến đẳng cấp Tôn cấp tứ trọng. Mấy người cùng tấn công Lục Lâm Thiên, thanh thế này cực kỳ cường đại. Thất luyện chân khí của ba cường giả Tôn cấp trực tiếp xuyên thủng không gian.  

Năm người này lao thẳng tới trong tích tắc, Lục Tâm Đồng quát to:  

- Muốn chết!  

Dương Quá đi cùng hai người cũng lao ra. Bóng dáng hai người cùng một thời gian vọt ra, tốc độ cực nhanh, chỉ có thể nhìn thấy hai cái bóng mơ hồ bắn ra, sóng không gian lướt qua bên cạnh hai người.  

Xoẹt!  

Một thất luyện linh lực khói độc của Lục Tâm Đồng chặn lại Tôn cấp tứ trọng, hai cường giả Vương cấp cao trọng giữa không trung.  

Cùng lúc đó, Dương Quá đã đến trước mặt Vũ Tôn thất trọng, mắt bắn ra tia sáng lạnh. Tay Dương Quá đấm ra quyền ấn có thuộc tính thổ đậm đặc bao quanh ầm ầm va chạm cùng Vũ Tôn thất trọng kia. Quyền ấn oanh kích ra, khe nứt không gian bốn phía khuếch tán lan tràn.  

Bùm!  

Chớp mắt quyền ấn của Dương Quá va chạm với thất luyện chân khí của Vũ Tôn thất trọng. Tiếng nổ vang trầm đυ.c, hai lực lượng va chạm mang theo khe hở đen ngòm đường vòng cung bắn ra, không gian xung quanh vỡ tàng tấc.  

- Phụt!  

Không có đường lùi, Vũ Tôn thất trọng của Vạn Thú tông bị đánh rơi từ không trung xuống.  

Bùm bùm!  

Cùng lúc, Lục Tâm Đồng ngăn cản Tôn cấp tứ trọng, hai Vũ Vương cao trọng. Các đối thủ bị Lục Tâm Đồng dùng một chiêu chấn, miệng ọc máu liên hồi. Vũ Tôn thất trọng bị Dương Quá đẩy lùi, bốn người bị ném xuống ngọn núi khác nhau, lực lượng trùng kích mạnh mẽ gần như phá hủy chấn vỡ đỉnh ngọn núi.  

Xoẹt!  

Thời gian ngắn ngủi, thân hình Linh Tôn ngũ trọng đã đến trước mặt Lục Lâm Thiên. Một thất luyện linh lực xuyên thủng không gian đâm tới.  

Lúc này Linh Tôn ngũ trọng đã nhận ra hai cường giả đồng tông cạnh mình bị một chiêu đánh bị thương nặng không rõ sống chết, gã lộ vẻ mặt kinh sợ.  

Trước kia ở Vạn Thú tông, Vũ Quyết trưởng lão Vũ Tôn ngũ trọng đỉnh cao có túi Càn Khôn vậy mà đều bị Lục Lâm Thiên gϊếŧ, cường giả Linh Tôn ngũ trọng thì có mặt tại đây thấy hết, hiện tại gã không đủ sức chống cự, gần như cùng lúc đó thân hình nhanh chóng lùi ra sau,  

Xoẹt!  

Thất luyện kinh lực giáng xuống, trảo ấn trong tay Lục Lâm Thiên vặn không gian trước mặt, thất luyện linh lực xuyên qua không gian ập đến trong khoảnh khắc mất tích trong không gian. Lục Lâm Thiên lắc mình kéo theo tàn ảnh vượt không gian xuất hiện trước mặt Linh Tôn ngũ trọng.  

- Đám tấn công ta? Ngươi đang tự tìm chết!  

Lục Lâm Thiên xuất hiện, không gian thuộc tính thổ làm không gian to lớn bị đông lại. Cường giả Linh Tôn ngũ trọng nhanh chóng chạy trốn linh lực bị kẹt lại, không cách nào nhúc nhích.  

Xoẹt!  

Một trảo ấn của Lục Lâm Thiên chụp xuống đỉnh đầu Linh Tôn ngũ trọng.  

- Lục Lâm Thiên, ngươi dừng tay cho ta!  

Chỉ một chốc chậm trễ, cường giả Vũ Tôn thất trọng bị Lục Lâm Thiên đấm xuống ngọn núi lại nhảy lên không trung, khóe môi chảy máu ròng ròng. Gã vừa lúc thấy Lục Lâm Thiên giơ trảo ấn đã chụp xuống trưởng lão tu vi Linh Tôn ngũ trọng trong tông. Lòng Vũ Tôn này hoảng hốt.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống:  

- Hừ, ta tại sao phải dừng tay? Các ngươi đã tấn công bản tôn là tự mình tìm chết, liên quan gì ta?  

Vạn Thú tông theo phe Đế Đạo Minh, thì Lục Lâm Thiên có thể nương tay, lúc này hắn không cần e ngại Vạn Thú tông. Để lại cường giả Vạn Thú tông cho sau này Thiên Địa Minh đυ.ng phải đối thủ thêm cường đại.  

Lục Lâm Thiên lạnh lùng quát:  

- Chết đi!  

Lục Lâm Thiên gồng trảo ấn.  

Răng rắc!  

Tiếng xương gãy giòn vang, lão nhân năm mươi tuổi bị nứt xương. Đầu cường giả Linh Tôn ngũ trọng bị trảo ấn của Lục Lâm Thiên vặn gãy. Trảo ấn bóp nát đầu, hồn anh không chạy ra được, thân hình hóa thành huyết vụ rơi tung tóe trong không trung.  

Đám người Vạn Thú tông vây xem bị rung động.  

Đám cường giả Thánh Linh giáo thấy cảnh tượng trên không trung, một thoáng bất ngờ rồi sau lưng là mừng như điên:  

- Là minh chủ!  

Ba người bị Lục Tâm Đồng đánh bay lần nữa nhảy lên không trung. Khí tức ba người suy yếu, sắc mặt cả đám tái nhợt, e rằng đã bị thương khá nặng. Lục Tâm Đồng tiểu độc ma sẽ không nương tay. Chỉ sợ cũng trọng thương sâu, Lục Tâm Đồng tiểu tử này độc ma cũng không phải đơn giản lưu thủ người.  

Vũ Tôn thất trọng rung động giây lát sau nghiêm nghị hét to:  

- Lục Lâm Thiên, Vạn Thú tông ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!  

Tiếng rống ồm ồm, mắt bốc lửa nhìn Lục Lâm Thiên chằm chằm. Gã không ngờ Lục Lâm Thiên thật sự dám gϊếŧ người của Vạn Thú tông. Gã tức điên nhưng không dám nhúc nhích, mới rồi đánh với Dương Quá chỉ một chiêu đã bị thương nặng, chỉ thực lực của Dương Quá đã làm gã chịu không thấu huống chi tăng thêm Lục Lâm Thiên?  

Lục Lâm Thiên lạnh lùng nhìn Vũ Tôn thất trọng, cười khẩy hỏi:  

- Ngươi đang uy hϊếp ta sao?  

Khóe môi Lục Lâm Thiên cong lên lạnh băng:  

- Vừa rồi là các ngươi tấn công ta, món nợ này về sau sẽ tính sổ với Vạn Thú tông ngươi. Là ta không tha cho Vạn Thú tông ngươi! Hiện tại ngươi tốt nhất cút ngay cho ta, nếu không đừng trách ta cho các ngươi hôm nay không một người trốn thoát!  

Vũ Tôn thất trọng Vạn Thú tông đôi mắt đỏ ngầu hăm dọa:  

- Khá lắm Lục Lâm Thiên, ngươi nhớ kỹ cho ta.  

Miệng đe dọa nhưng Vũ Tôn thất trọng không dám đánh với Lục Lâm Thiên. Trước mặt thực lực tuyệt đối, cộng thêm Vạn Thú tông hiện tại không sinh ra chút hiệu quả uy hϊếp gì đối với Lục Lâm Thiên hiện nay. Cho nên Vũ Tôn thất trọng không dám nói nhiều. 
Bình Luận (0)
Comment