Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3096

- Hừ, ngươi cứ tới đây.  

Huyết Kiếm khẽ quát một tiếng, trong không gian biến sắc lập tức bổ ra một kiếm. Kiếm quang huyết sắc xé rách vết nứt không gian đen kịt, giống như tia chớp phóng về phía Dương Đỉnh Thiên.  

Sưu... Sưu.  

Thân ảnh Dương Đỉnh Thiên khẽ động, bàn chân đạp nát không gian, Phong Thần Tiễn trong tay xuất động, quang nhận xuyên thủng không gian lướt đi.  

Ầm ầm.  

Trong chốc lát, hai cường giả cường hẵn này đã ầm ầm giao thủ với nhau. Công kích khủng bố tràn ngập năng lượng ngay cả Đế giả bình thường cũng không dám đặt chân vào trong đó. Đây là Đế giả tứ trọng, tới Đế giả, chênh lệch mỗi một trọng giống như giữa trời và đất, căn bản khó có thể vượt qua cái hào rộng này.  

Mắt nhìn hai Đế giả khủng bố giao phong trên không trung, Đế giả bình thường không khỏi rung động.  

- Toàn lực ra tay, phá trận, nhanh.  

Nam thúc hét lớn một tiếng, Cửu Long Xích Viêm đỉnh đã xuất hiện trước người.  

Ầm ầm.  

Không gian run rẩy, Đế giả của Đế Đạo minh cũng thúc dục thần khí, trong lúc nhất thời không gian gió nổi mây phun. Dương Quá thì cầm Chấn Thiên, trước người Lục Tâm Đồng là Thanh Lôi Huyền Đằng, trước người Thánh Thủ Linh Đế là Linh Ngọc sàng... Tổng cộng chục kiện thần khí xuất hiện, uy năng bao phủ thiên địa. Thanh thế bực này khiến cho người có tu vi Tôn cấp đã cảm thấy mình dư thừa, không có cách nào tham dự vào bên trong.  

Trong tay nhị nữ Bắc Cung Vô Song và Độc Cô Cảnh văn cũng xuất hiện một kiện linh khí tuyệt đối là thần khí. Trong tay Bắc Cung Vô Song xuất hiện một thanh trường kiếm màu xanh lá, toàn thân màu xanh lục, không giống như kim loại tạo thành, thế nhưng uy năng lại khủng bố vô cùng.  

Trong tay Độc Cô Cảnh Văn thì lại xuất hiện một cái tỳ bà màu trắng, uy năng cũng khiến cho người ta kinh hãi. Rõ ràng so với Cửu Long Xích Viêm đỉnh của Nam thúc và những thần khí khác mạnh hơn không ít.  

Sưu Sưu Sưu.  

Trường kiếm trong tay Bắc Cung Vô Song bổ ra một bổ, dưới thân kiếm không gian nổ tung, sinh cơ chung quanh biến mất.  

Sưu Sưu.  

Trường kiếm màu xanh trong tay Bắc Cung Vô Song bổ ra, không gian nổ tung, sinh cơ chung quanh biến mất.  

Đang Đang.  

Bàn tay như ngọc của Độc Cô Cảnh Văn khẽ gảy, trên tỳ bà, từng đạo quang nhận bằng linh hồn phá không đánh ra, không gian chung quanh nứt vỡ từng khúc.  

Công kích từ thần khí trong tay nhị nữ cùng với công kích của các Đế giả nắm thần khí và những Đế giả bình thường lần nữa phóng về phía bốn đại trận kia.  

- Toàn lực đánh chết Lục Lâm Thiên.  

Cùng một thời gian, trong đại trận, từng đạo thân ảnh Đế giả nhảy ra, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Lục Lâm Thiên.  

Mười chín Đế giả a, trong đó có còn Đế giả như Tàn Kiếm Đại Đế và một Đế giả khác của Lan Lăng sơn trang, rõ ràng chính là Đế giả tam trọng. Mặt khác còn có mấy Đế giả nhị trọng, hơn chục Đế giả vây khốn Lục Lâm Thiên vào bên trong.  

- Lục Lâm Thiên này chết chắc rồi.  

- Lục Lâm Thiên chắc chắn sẽ chết, thuộc tính đại thành, trở thành Hoàng tộc thì thế nào? Vẫn phải chết thôi.  

Tất cả người có tu vi Tôn cấp của Thiên Địa minh xa xa cùng với cường giả Chuẩn Đế nhìn nhau, trong mắt hiện lên sự vui mừng. Dưới sự vây công của mười chín Đế giả, nếu như Lục Lâm Thiên này còn không chết thì gặp quỷ rồi. Tiểu tử này mới đột phá Đế giả không bao lâu a.  

Ầm ầm.  

Công kích của Đế giả Đế Đạo minh lần nữa va chạm vào đại trận, âm thanh ầm ầm vang vọng, kinh thiên động địa. Không gian chung quanh nứt vỡ từng khúc. Từng vết nứt không gian hiện lên, phía trên màn sáng bên ngoài của tầng đại trận thứ nhất xuất hiện khe nứt. Từng đạo kiếm quang trong đại trận bắt đầu phai nhạt đi một chút. Vô số Đế giả thúc dục thần khí phá trận, lúc này mọi người đều dùng toàn lực.  

- Chỉ cần công kích thêm mấy lần là có thể phá vỡ, nhanh.  

Đế giả Đế Đạo minh lần nữa bắt đầu ngưng tụ công kích.  

- Lục Lâm Thiên, ngươi chết chắc rồi.  

Khí tức mười chín Đế giả tập trung vào người Lục Lâm Thiên, trong không gian, một cỗ khí thế cường hãn dẫn động năng lượng thiên địa mang theo sát ý khuếch tán.  

Đế giả Thiên Địa minh nhìn người Đế Đạo minh bên ngoài toàn lwujc phá trận, đại trận lung lay, sợ rằng dưới công kích điên cuồng bực này, chắc chắc sẽ có lúc bị phá hủy.  

- Bốn đại trận, mười chín Đế giả, không ngờ lại xem trọng ta như vậy.  

Trên không trung, lúc này vẻ mặt Lục Lâm Thiên lại vô cùng lạnh nhạt, bộ trường bào màu xanh trên người không gió mà bay. Thân ảnh chắp tay đứng đó, ánh mắt lạnh nhạt nhìn mười chín Đế giả trên không trung. Khóe miệng nhàn nhạt mỉm cười, nụ cười lại ẩn chứa hàn ý tuyệt đối.  

- Cho nên tiểu tạp chủng nhà ngươi chắc chắn sẽ chết. Huyết tẩy Thiên Kiếm môn ta, ngươi xem Thiên Kiếm môn ta là cái gì? Thiên Kiếm môn ta há là tồn tại mà ngươi muốn huyết tẩy là huyết tẩy sao? Lớn lối, hiện tại lại giống như cá trong chậu, chết chắc rồi. Ha ha.  

Sau lưng Tàn Kiếm, trong đội hình của Thiên Kiếm môn, Đoạn Kiếm Đại Đế lớn tiếng cười nói, tiểu tạp chủng này ngày hôm qua dám vũ nhục hắn, lúc này tiểu tạp chủng này tuyệt đối sẽ chết.  

- Đoạn Kiếm lão cẩu, thứ nhất các ngươi không gϊếŧ được ta. Thứ hai, ta dám cam đoan ngươi so với ta còn chết sớm hơn.  

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nhìn Đoạn Kiếm Đại Đế rồi mỉm cười, Huyết Kiếm của Thiên Kiếm môn bên ngoài có cường giả của Vân Dương Tông đối phó. Mặt khác người của Đế Đạo minh vẫn còn rảnh tay, chuyện này khiến cho trong lòng Lục Lâm Thiên cực kỳ mừng rỡ.  

Đối với việc mình bị nhốt trong bốn đại trận, Lục Lâm Thiên cũng không có bất kỳ chút lo lắng nào.  

- Khặc khặc, tiểu tạp chủng xuất khẩu cuồng ngôn. Một lát nữa ngươi nhất định sẽ chết. Ta sẽ nhìn xem ngươi khiến cho ta chết trước như thế nào. Một lát nữa ta sẽ tiêu diệt ngươi, để cho ngươi chết không có chỗ chôn.  

Đoạn Kiếm Đại Đế dữ tợn, giận dữ nói, hắn chưa từng bị người khác gọi là lão cẩu như vậy. Lúc này nếu như không phải biết thực lực mình không có cách nào đánh chết Lục Lâm Thiên này, ngay cả Hung Hồn Linh Đế cũng chết trong tay Lục Lâm Thiên, sợ rằng hắn đã sớm động thủ với Lục Lâm Thiên rồi.  

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt cười, thân ảnh khẽ động, trong thoáng chốc, nhìn thấy thân ảnh Lục Lâm Thiên có động tác, mười chín đạo khí tức chấn động, đều cho rằng Lục Lâm Thiên muốn ra tay.  

Mà ánh mắt Lục Lâm Thiên lúc này lại giống như cười mà không phải cười nhìn vào Đoạn Kiếm Đại Đế, ánh mắt này khiến cho trong lòng Đoạn Kiếm Đại Đế tự nhiên có chút run sợ.  

- Hừ, các đệ tử lui về phía sau lần nữa.  

Trong lòng Đoạn Kiếm Đại Đế trầm xuống, cố gắng áp chế cảm giác run sợ đột nhiên xuất hiện trong lòng, phất tay bảo đệ tử Thiên Kiếm môn sau lưng lùi lại một lần nữa. Một khi xảy ra đại chiến, ngoài Đế giả ra, không ai có thể chống lại, cho nên hắn mới bảo đệ tử trong môn lùi lại, tránh đệ tử trong môn bị liên lụy.  

Nghe vậy đệ tử Thiên Kiếm môn lập tức lùi ra phía sau, mà ngay cả đệ tử sơn môn khác cũng lui về phía sau.  

- Lỗ trưởng lão, mau lui lại.  
Bình Luận (0)
Comment