Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3137

- Vậy thì chờ tới sau này rồi nói, dù sao đây cũng là ân oán từ trước kia. Nếu như thực sự vị đệ đệ kia của con không nhớ rõ thì cũng là ông trời ban cho hắn một cơ hội trọng sinh. Chỉ cần hắn không làm chuyện trước kia là được rồi. Nếu như còn nhớ rõ chuyện lúc trước thì con cũng chỉ có thể để cho hắn làm một người bình thường. Ít nhất con có thể bảo đảm hắn sẽ sống một cuộc sống yên bình hết quãng đời còn lại.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Trung nói.  

- Ta thay Thiếu Hổ cảm ơn con.  

Lục Trung nhìn Lục Lâm Thiên nói, trong mắt hiện lên sự vui mừng. Trong lòng cũng âm thầm thở dài một hơi.  

- Phụ thân, chuyện năm đó đã qua rồi.  

Lục Lâm Thiên nói.  

- Mặt khác cô cô Lục Nam của con trở về, nghe nói tình huống của cô cô con những năm gần đây không quá tốt. Cũng bởi vì thuộc tính của con đại thành, tu vi của nàng hiện tại đã tới Vũ Tôn nhất trọng. Lần này trở về không dám tìm con, thế nhưng đã khẩn cầu mẫu thân con tha thứ. Mẫu thân con tâm địa lương thiện cho nên đã tha thứ cho nàng.  

Lục Trung nói.  

Lúc này Lục Lâm Thiên mới nhớ tới dường như hắn còn có một cô cô gọi là Lục Nam. Hắn khẽ thở dài, nói:  

- Việc này phụ thân cứ xử lý là được. Dùng tu vi của mẫu thân hiện tại con thấy cũng không có mấy người có thể bắt nạt mẫu thân. Có phụ thân và đại bá trong Lục gia, có lẽ cũng không tạo thành chấn động quá lớn với Lục gia.  

- Ta biết.  

Lục Trung gật đầu nói:  

- Gần đây có tin tức gì của Huyết Kiếm Đại Đế kia không? Người này chưa diệt, sợ rằng con sẽ gặp không ít phiền phức.  

- Đang tìm tin tức, chờ ngày hắn lộ diện có lẽ con có thể giải quyết phiền phức.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên trầm xuống, Huyết Kiếm Đại Đế này không chết quả thực đối với hắn là một mối uy hϊếp cực lớn. Hắn cũng không sợ, chỉ sợ đến lúc đó người này sẽ ra tay với người bên cạnh hắn, vậy thì phiền lớn.  

- Phụ thân, Lục gia chuẩn bị một chút đi, gần đây con sẽ dẫn một ít người đi tới một bí cảnh. Chỗ này cũng an toàn, về sau bí canh kia chính là bí cảnh của Lục gia chúng ta. Không dưới bí cảnh của các Nhân Hoàng tộc khác.  

Lục Lâm Thiên lập tức nói với Lục Trung, Phi Linh môn không sợ Huyết Kiếm Đại Đế kia. Chỉ sợ Lục gia sẽ bị Huyết Kiếm Đại Đế ra tay, nếu như để cho người Lục gia tiến vào trong Hư Không Bí Cảnh thì đã giảm bớt không ít vấn đề cho hắn.  

- Được, ta đi sắp xếp.  

Lục Trung gật đầu nói.  

Trên không trung yên tĩnh, một đạo thân ảnh thiếu nữ xé rách không gian lóe lên rồi biến mất. Quanh thân được một vòng kim quang bao phủ, lập tức xuất hiện cách đó vài trăm thước, một đường xuyên qua không gian.  

- Du Thược, con muốn đi đâu? Chờ mẫu thân một chút.  

Sau lưng thiếu nữ lúc này còn có một đạo thân ảnh xinh đẹp khác đang đuổi theo.  

- Hai người các ngươi một người lừa ta, một người không quan tâm tới ta. Ta hận các ngươi.  

Thiếu nữ này chính là Du Thược, chân tướng của mọi chuyện khiến cho trong lúc nhất thời nàng không có cách nào tiếp nhận. Chuyện này hoàn toàn khác với suy nghĩ trong đầu nàng, cho nên tâm linh nho nhỏ của nàng khó có thể thừa nhận kết quả như vậy.  

- Du Thược, không phải mẫu thân cố tình lừa con.  

Lăng Thanh Tuyền sau lưng lớn tiếng nói.  

- Thuộc tính mới, là thuộc tính mới của Lục Lâm Thiên, thì ra là người Lục gia.  

Lúc này trên không trung xuất hiện chấn động, một đạo thân ảnh già nua đột nhiên lăng không xuất hiện trước người Du Thược.  

Đạo thân ảnh già nua này xuất hiện, cả không gian tràn ngập mùi máu tươi. Mùi máu tươi này khiến cho Du Thược đang bối rối trong lòng cũng cảm thấy run sợ. Trên người đạo thân ảnh già nua kia có khí tức khiến cho lòng người rung động lan tràn ra.  

Lăng Thanh Tuyền cũng cảm nhận được mùi máu tươi này, ánh mắt lập tức khẩn trương nhìn về phía trước.  

Du Thược nhìn về phía trước, đạo thân ảnh già nua mặc trường bào màu đỏ, bộ dáng chừng năm mươi tuổi, mái tóc dài giống như nhuộm máu tươi tung bay, lưng đeo một thanh trường kiếm màu đỏ khiến cho người ta có cảm giác sắc bén, lạnh lẽo.  

Lão giả mặc áo bào màu đỏ này chính là Huyết Kiếm Đại Đế, Thiên Kiếm môn bị huyết tẩy chó gà không tha, đệ tử bị đánh chết, bản thân hắn lại tổn thất linh hồn phân thân. Bản thể bị trọng thương cho nên hắn phải chữa thương một đoạn thời gian ngắn. Lần này hắn xuất hiện là muốn báo thù rửa hận cho Thiên Kiếm môn, chỉ có gϊếŧ chết Lục Lâm Thiên kia trước tiên mới có thể giải trừ mối họa.  

Nhưng mà muốn gϊếŧ chết Lục Lâm Thiên, hắn tự biết không phải là chuyện dễ dàng. Lục Lâm Thiên kia quá khó đối phó, thủ đoạn quỷ dị trên người tiểu tử kia không ít. Tăng thêm Thái Cổ U Minh Viêm, hắn muốn đánh chết tiểu tử này khó có thể làm được. Một khi động thủ, Dương Đỉnh Thiên của Vân Dương Tông sẽ lại nhanh chóng chạy tới. Nếu như Lục Lâm Thiên liên thủ với Dương Đỉnh Thiên mà nói, hắn muốn chạy trốn cũng khó.  

Cho nên lúc này hắn mới định đi tới Lục gia, chỉ cần đối phó với Lục gia trên trấn Thanh Vân là có thể trả thù Lục Lâm Thiên kia. Coi như là báo thù máu cho Thiên Kiếm môn, thế nhưng thật không ngờ trong lúc hắn đang đi tới Lục gia thì lại đυ.ng phải người Lục gia.  

- Cút ngay cho ta, đừng cản đường ta.  

Trong lòng Du Thược khẽ run lên, tiếp đó lập tức phất tay áo đánh ra một đạo quang trụ màu vàng, quang trụ giống như sấm sét đánh về phía lão giả mặc áo đỏ kia.  

Quang trụ màu vàng đánh nát không gian, mang theo vết nứt đen kịt liên tiếp trong không gian, lập tức đánh về phía lão giả áo đỏ kia.  

- Vũ Tôn bát trọng, Hoàng khí nồng đậm như vậy xem ra ngươi có quan hệ không nông cạn với tiểu tạp chủng Lục Lâm Thiên kia. Lần này quả thực ta không uổng phí công phu.  

Hai mắt Huyết Kiếm Đại Đế sáng ngời, trên mặt hiện lên sự vui vẻ, khẽ phất tay đánh ra một đạo trảo ấn. Một đạo trảo ấn mang theo mùi máu tươi hung hăng xé rách không gian đánh về phía trước.  

Sưu Sưu.  

Trảo ấn xé rách không gian, trùng trùng điệp điệp đánh vào trên quang trụ màu vàng của Du Thược, giữa trảo ấn dường như có một cái động sâu đen kịt trong không gian, thôn phệ đạo quang trụ màu vàng của Du Thược.  

- Không biết tự lượng sức mình, tới cho ta.  

Huyết Kiếm Đại Đế hừ lạnh một tiếng, trảo ấn trong sát na phá hủy đạo quang trụ trong tay Du Thược, trảo ấn lập tức rơi vào trên người Du Thược. Lực lượng không gian cực lớn trói buộc, chân khí và linh lực trên người Du Thược đình trệ, mà ngay cả linh hồn cũng khó có thể nhúc nhích, lập tức bị Huyết Kiếm Đại Đế cấm chế.  

Vũ Tôn, Linh Tôn bát trọng đỉnh phong, người mang Kim Hoàng khí, nếu như so sánh với Vũ Đế tứ trọng mà nói thực sự kém quá xa, căn bản không thể so sánh.  

- Du Thược.  

Thân ảnh Lăng Thanh Tuyền xuất hiện, dưới mùi máu tươi mênh mông kia nàng đã biết rõ thực lực của đối phương.  

- Ở cùng một chỗ sao? Vậy thì quá tiện lợi.  

Huyết Kiếm Đại Đế lạnh lùng quát, dứt lời, không gian quanh thân Lăng Thanh Tuyền vặn vẹo, căn bản không có cách nào thoát thân, dù sao thực lực hơn kém quá lớn.  
Bình Luận (0)
Comment