Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3471

- Sưu sưu...  

Khi thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều người chạy ra khỏi sơn mạch Huyết Đô, từng thân ảnh từ xa bay xuống, nhìn thấy Thị Huyết Giáo đứng ở bên cạnh, ánh mắt mang theo kiêng kị.  

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào huyết sắc thâm uyên, mọi người cảm giác được trong huyết sát thâm uyên cát bay đá chạy, đất rung núi chuyển, khí huyết sát phóng lên trời, người nào nhìn thấy cũng cảm thấy tim đập chân run.  

- Huyết sát thâm uyên xảy ra chuyện gì?  

Cảm giác được động tĩnh trong huyết sát thâm uyên, tất cả mọi người ám tự suy đoán, nhưng cái này khủng bố khí huyết sát xuống, cũng không có ai dám vào đi huyết sát thâm uyên nội, mà ngay cả Thị Huyết Giáo huyết trưởng lão bọn người cũng là không dám, đành phải là đều tại lẳng lặng chờ lấy.  

Huyết sát thâm uyên sinh ra dị biến kéo dài suốt ba ngày.  

Trong vực sâu, thân ảnh khổng lồ của đại hồn anh bành trướng muốn nứt ra, thôn phệ khí huyết sát tới mức tận cùng, vượt xa tu vị bản thân không biết bao nhiêu lần.  

Cũng bởi vì có tồn tại đặc thù như đại hồn anh, nếu đổi lại bản thể Lục Lâm Thiên chắc chắn không cách nào làm được, cho dù có Bất Diệt Huyễn Thể và Bất Tử Thần Thể cũng bạo thể mà chết.  

Ba ngày sau đó, động tĩnh kinh người bạo phát trên thân thể đại hồn anh, cũng dần dần có dấu hiệu bão hòa.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên thâm thúy, thời gian ba ngày, đại hồn anh không ngừng thôn phệ, khí huyết sát rốt cục có dấu hiệu bình thường lại, đại hồn anh cũng thôn phệ tới cực hạn.  

Đại hồn anh lúc này thôn phệ rất nhiều chỗ tốt, nếu sau khi luyện hóa xong, cuối cùng đạt tới tình trạng gì thì Lục Lâm Thiên không nói rõ, tóm lại, đại hồn anh đạ được chỗ tốt kinh người..  

Ầm ầm!  

Thời điểm Lục Lâm Thiên và Kim Viên, Phạm Thống cho rằng khí huyết sát đã ổn định, ngay lập tức đất đá run chuyển khủng khϊếp...  

Không gian chấn động mạnh, thiên hôn địa ám bộc phát.  

Xùy!  

Trên vực sâu, khí huyết sát không ngừng bạo phát ra chung quanh, tiếng vang kỳ dị truyền ra, khí tức huyết sát cũng bộc phát một cách vô thanh vô tức.  

Trong khí tức này, Lục Lâm Thiên và Kim Viên dựng tóc gáy toàn thân, toàn thân run lên, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào khe hở.  

Khe hở lúc này rạn nứt dữ dội, khí tức quỷ dị lan tràn ra các nơi.  

Dưới khí tức này, Lục Lâm Thiên lập tức sinh ra cảm giác sợ hãi tự nhiên, khí tức này lan tràn, cả không gian bỗng nhiên đông cứng lại.  

Dưới khí tức như thế, huyết dịch toàn thân Lục Lâm Thiên và Kim Viên, Phạm Thống ba người như đông cứng lại, cảm giác chân dập tim rung và yết hầu như nổ tung.  

Ken két.  

Khe hở rạn nứt, đột nhiên nghiền nát, một đám huyết sắc quang mang hiện ra, huyết sắc quang mang này không quá lớn, cũng chỉ lớn vài chục thước mà thôi.  

Nhưng đối mặt với huyết sắc quang mang này, đám người Lục Lâm Thiên cảm thấy linh hồn run rẩy, tự dưng trong lòng kinh hãi, giống như trong đám huyết sắc quang mang này là tồn tại vô cùng đáng sợ.  

Trong khí tức đáng sợ này, Lục Lâm Thiên lần đầu tiên có cảm giác hận không thể chạy trốn ngay lập tức, khí tức đáng sợ kia làm Lục Lâm Thiên cảm thấy nó vô cùng nguy hiểm.  

Xùy!  

Vào lúc này, trong huyết sắc quang mang có đôi mắt mở ra, hai mắt đỏ thẫm.  

Hai mắt mở ra, hàn quang khϊếp người bộc phát, khí tức và uy áp khủng khϊếp bộc phát dữ dội.  

Trong nháy mắt huyết sắc quang mang mở mắt ra, những nơi ánh mắt quan sát không gian đều cứng lại, Lục Lâm Thiên nhìn vào đôi mắt kia, toàn thân run lên, thân thể như lâm vào vũng bùn, uy áp cực lớn bao phủ tâm thần của hắn.  

Lục Lâm Thiên toàn lực muốn tránh thoát cảm giác này, lại phát hiện nguyên lực toàn thân đình trệ, căn bản không thể chống cự, ngay cả linh hồn cũng đọng lại.  

Ông!  

Vào thời điểm này, cây đao màu vàng trong đầu Lục Lâm Thiên dường như cảm giác được thứ gì đó, lập tức nhảy ra, kim quang bắn ra bốn phía, uy áp làm nội tâm hắn run sợ biến mất không thấy gì nữa.  

Trong huyết sắc quang mang kia, hai mắt chấn động nhẹ, dường như cảm giác được cái gì, ánh mắt kia lập tức nhìn thẳng vào đại hồn anh của Lục Lâm Thiên.  

Trong nháy mắt tiếp theo, huyết sắc quang mang phóng lên trời, không gian chấn động không nhỏ.  

Ầm ầm...  

Khi huyết sắc quang mang phóng lên trời, khí huyết sát trong thâm uyên bao la cùng bay theo, huyết sắc quang mang phóng lên trời, khí huyết sát giống như hỏa tiễn bao phủ chung quanh bọn họ.  

Khí tức huyết sát phóng lên trời, xuyên qua thâm uyên vạn mét, chui vào trong trời xanh, dần dần biến mất trong ánh mắt của mọi người.  

- Đó là thứ gì, khí tức thật khủng khϊếp.  

Trong huyết sát thâm uyên đã tụ tập ba bốn trăm người, đa số là Phá Giới Cảnh, còn lại đều có tu vị Hậu Thiên.  

Tất cả mọi người nơi đây toàn thân sinh ra khí tức lăng lệ, người trong Thị Hoang Thế Giới không ai dễ trêu.  

Nhưng thời điểm huyết sắc quang mang phóng thẳng lên trời, toàn thân bọn họ run lên, cảm thấy tóc gáy dựng đứng toàn thân.  

Mọi người thậm chí còn chưa nhìn rõ huyết sắc quang mang là cái gì, huyết sắc quang mang đã biến mất khỏi trơi xanh.  

Khí tức làm người ta sởn tóc gáy không còn nữa, thậm chí khí huyết sát đầy trời cũng biến mất theo huyết sắc quang mang.  

- Không có động tĩnh, phía dưới có bảo vật.  

- Nhanh đi xuống xem một chút.  

Mọi người vừa nhìn thấy khí huyết sát biến mất, phòng thích nguyên lực ra ngoài, thân ảnh lao xuống vực sâu.  

- Lâm Thiên huynh đệ, vừa rồi là thứ gì, khí tức thật khủng khϊếp.  

Dưới vực sâu, sau khi phục hồi tinh thần, sắc mặt Kim Viên tái nhợt hỏi Lục Lâm Thiên, khí tức vừa rồi quá khủng khϊếp, tâm thần của hắn vẫn còn sợ hãi.  

- Ta cũng không biết là cái gì, chắc chắn là tồn tại khủng bố.  

Lục Lâm Thiên nói nhỏ, cảm giác vừa rồi gây ra ấn tượng quá sâu với Lục Lâm Thiên, bản thân mình chưa từng trải qua cảm giác này, may mắn thổ phỉ trong linh hồn ngăn cản, lúc này khí huyết sát đã biến mất, Lục Lâm Thiên cũng thu hồi hào quang.  

- Khí tức thật khủng khϊếp, thật đáng sợ.  

Phạm Thống vừa rồi được bảo hộ cũng bị ảnh hưởng, hắn ngây người thật lâu mới khôi phục tinh thần lại, lúc nói chuyện hàm răng đang va chạm vào nhau, tiếng cập cập không ngừng sinh ra.  

- Lâm Thiên huynh đệ, chúng ta vào xem thế nào.  

Kim Viên nói với Lục Lâm Thiên, hắn vừa dứt lời đã nhìn lên không trung, nói:  

- Không tốt, có không ít người đến.  

- Có vài trăm người, thật náo nhiệt!  

Dường như Lục Lâm Thiên đã sớm biết rõ những thân ảnh phía trên, hắn nhíu mày, thần sắc ngưng trọng.  

Đầu tiên hắn cho đại hồn anh thu nhỏ lại sau đó chui vào không gian trong đầu, đại hồn anh hiện tại đang cố ngăn cản thân thể nổ tung.  

- Có người đến, chúng ta mới ba người, thật sự không thể tranh đoạt lại đám người này.  

Phạm Thống hoảng sợ nói ra.  

- Không ít người thực lực rất mạnh.  

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt hơi đổi, trong nội tâm dường như đang suy nghĩ gì đó.  

Sưu sưu.  

Từng đạo thân ảnh không ngừng hạ xuống vực sâu, lập tức xuất hiện trong mắt đám người Lục Lâm Thiên, khí tức cường hãn lăng lệ hàng lâm, cả thâm uyên rung động rất mạnh.  

Hai thân nhr đi đầu, khí tức cường hãn nhất, thân ảnh vừa bước vào vực sâu đã nghiền nát đất đá, phạm vi mấy chục trượng chung quanh hai người lõm xuống  
Bình Luận (0)
Comment