Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 4617

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói với Phong Hành Thiên Chủ:

- Trọng bảo, nhưng hiện tại chúng ta có đối thủ rồi, muốn đạt được trọng bảo không đơn giản chút nào.

Sau một lát, trong thần sắc nghi hoặc của mọi người, tiếp tục theo đuôi Lục Lâm Thiên tiến lên, thẳng đi tới đồi núi quỷ dị, dãy núi, bình nguyên, ngọn núi đều là đất vàng, sinh cơ bừng bừng, nhưng lại không có bất cứ sinh linh nào cả.

- Tại sao có thể như vậy.

Mọi người kiếp sợ kêu lên, không ít thân ảnh từ trên không trung đáp xuống, thần sắc nghi hoặc và đại biến, từng thân ảnh đứng trên cao, trên mặt đầy kinh hãi.

Trong không gian quỷ dị này có trọng lực nặng nề khác lạ, một khi đặt chân vào khu vực này, lập tức sẽ bị trọng lực bao phủ, làm cho người ta không thể đi nhanh, càng tiến lên phía trước càng bị ảnh hưởng nặng nề.

- Thổ thuộc tính áo nghĩa rất mạnh, đây là nơi nào?

Phong Hành Thiên Chủ, Vạn Độc Chí Tôn, Hải Nhược Hồng Tôn khϊếp sợ nói ra, trọng lực nơi này mạnh như thế, bọn ho đều cẩn thận quan sát.

- Tiểu tử, có lẽ ở phía trước.

Trong đầu Lục Lâm Thiên, cây đao màu vàng nói với Lục Lâm Thiên.

- Mọi người cẩn thận một ít, trong đây có không ít nguy hiểm, nhưng mà phía trước đã có người mở đường rồi.

Lục Lâm Thiên cười vui vẻ, phát tay ra hiệu với mọi người, dẫn đầu bay lên, thổ thuộc tính áo nghĩa bao quanh người, liền như cá gặp nước ở đây..

Sưu sưu!

Từng thân ảnh theo sau Lục Lâm Thiên.

Rống!

Tiếng thú rống vang lên, một nham thạch cự nhân xuất hiện, lập tức đấm một quyền vào Lâm Thiên.

- PHÁ...

Lục Lâm Thiên lại ngưng tụ ra hư ảnh cự long đánh ra một kích.

Ngao!

Tiếng long ngâm như sấm, hư ảnh cự long đánh thẳng vào một quyên của nham thạch cự nhân, đánh nát nham thạch cự nhân.

Lục Lâm Thiên đứng trên không trung, hắn nhìn qua núi đồi bừa bộn, rõ ràng nơi này trải qua đại chiến, có không ít khí tức âm trầm bao phủ tầng trời, chứng minh giao thủ là người Thiên La minh.

- Bọn chúng đang ở phía trước.

Lục Lâm Thiên nhìn phía trước, cũng bởi vì có người Thiên La minh dẫn đường, hiện tại người Thương Khung Minh không gặp nguy hiểm lớn, vừa dứt lời, Lục Lâm Thiên lại cẩn thận tiến lên phía trước.

Sưu sưu!

Khi trọng lực nặng nề càng ngày càng khủng khϊếp, trong mắt người, từng hào quang thu liễm, thân ảnh xuất hiện trên hư không, những thân ảnh này kinh hãi khó nói nên lời.

Trọng lực khủng bố áp bách nơi nơi, lực lượng áp bách làm người ta có cảm giác ngực bị đè nén, ngay cả tảng đá nhỏ cũng có thể bị áp nổ tung.

- Đây là đâu?

Mọi người xuất hiện không gian này khủng bố, sắc mặt biến hóa, mà ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm vào, trong không gian nặng nề này bị khí tức âm hàn bao phủ, ánh mắt nhìn vào đám người phía trước.

Khí tức âm hàn này có hơn vạn người, khí tức âm hàn mênh mông cuồn cuộn bao phủ không gian trọng lực, trong đám người Lục Lâm Thiên, Lục Kinh Vân, Lục Tâm Đồng, Nguyên Nhược Lan, Đạm Thai Tuyết Vi, Lam Thập Tam đều có không ít người quen thuộc.

Hơn vạn người Thiên La minh xuất hiện, Tu La nhất tộc Bà Tu Mỹ Ngọc, Bà Di, La Sát nhất tộc La Mỹ, Thiên Ma Tộc Ma Hoằng đều ở trong đó, khí tức âm hàn bao phủ hư không, trong đó không ít khí tức không dưới đám người Phong Hành Thiên Chủ, Vạn Độc Chí Tôn, Hải Nhược Hồng Tôn.

- Là U Linh và Ma Võ.

Phong Hành Thiên Chủ, Vạn Độc Chí Tôn, Hải Nhược Hồng Tôn, Băng Thiên nhìn nhau, thần sắc ngưng trọng.

- Thiên Chủ, ngươi quen đám người Thiên La minh này sao?

Lục Lâm Thiên hỏi với Phong Hành Thiên Chủ và Vạn Độc Chí Tôn, Băng Thiên.

Phong Hành Thiên Chủ nghe vậy, ánh mắt khẽ nhúc nhích, nói với Lục Lâm Thiên:

- Phía trước có hai, một là Thiên Ma Tộc Ma Võ Hồng Tôn, một khác là Dạ Xoa Tộc U Linh Hồng Tôn, đều là người cùng thế hệ với ta, thực lực cũng không dưới ta.

- Dạ Xoa Tộc, Thiên Ma Tộc.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn đám người Bà Tu Mỹ Ngọc và lão giả của Thiên Ma Tộc cùng Dạ Xoa nhất tộc, cuối cùng ánh mắt nhìn lên một lão giả già nua, từ khí tức mơ hồ truyền ra, ánh mắt Lục Lâm Thiên co rút lại:

- Thánh Hồng Cảnh.

Khi đám người Lục Lâm Thiên đến đây, trong Thiên La minh có không ít ánh mắt ngưng trọng, hắn cũng không khó phát hiện, trong đội ngũ Thương Khung Minh cũng cường giả như mây, cũng không dưới Thiên La minh.

Thiên La minh cảnh giác, lúc này vây quanh khối đá khổng lồ, đó là khối đá to như ngọn núi cao vạn mét.

Khối đá như ngọn núi màu vàng này có bí vân thần bí xuất hiện, năng lợng thổ thuộc tính chấn động rất mạnh, trọng lực trong không gian đủ áp nổ Hóa Hồng Cảnh đều từ tảng đá này phóng thích ra ngoài.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn thẳng vào tảng đá này, ánh mắt khẽ nhúc nhích, thần sắc ngưng trọng cực kỳ hiếm thấy, nếu như trong đám người Thiên La minh không có Thánh Hồng Cảnh tồn tại, có lẽ Lục Lâm Thiên sẽ không lo lắng gì, nhưng trong Thiên La minh có một Thánh Hồng Cảnh ẩn thân trong đó, như vậy sẽ có ý đồ khác.

- Tiểu tử, có lẽ đang ở trong tảng đá.

Trong đầu Lục Lâm Thiên, cây đao màu vàng nói ra:

- Nhưng mà xem ra người tranh giành không ít.

- Đao thúc, Thiên La minh có một Thánh Hồng Cảnh, vạn nhất động thủ, sợ rằng chúng ta không chiếm quá nhiều tiện nghi.

Lục Lâm Thiên nói với cây đao màu vàng.

Người Thiên La minh ở đây nhất định phát hiện nơi này có bảo vật, về phần người Thiên La minh biết là bảo vật gì, Lục Lâm Thiên hiện tại cũng không suy đoán, nhưng có thể khẳng định là người Thiên La minh muốn đạt được vật trong khối đá như núi kia là không dễ dàng.

- Trong tảng đá này có thổ thánh nguyên, bảo vật này không kém, chẳng lẽ ngươi buông tha?

Cây đao màu vàng nói.

Lục Lâm Thiên nghe vậy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tảng đá tỏa ra thổ thuộc tính khủng khϊếp kia. Bảo vật như thế, Lục Lâm Thiên tự nhiên không muốn buông tha, bởi vì biết thổ thánh nguyên là trọng bảo, Lục Lâm Thiên mới có thể theo tới đây.

Có cây đao màu vàng ở đây, có trọng bảo nào mà hắn không phát hiện chứ.

- Phong Hành, Hải Nhược, Độc Tôn, các ngươi có ý tứ gì, mọi thứ phải có thứ tự trước sau, các ngươi muốn đoạt sao?

Vào lúc này, trong Thiên La minh, một Dạ Xoa nhất tộc cửu nguyên Hóa Hồng Đại viên mãn đỉnh phong nhìn thấy đám người Phong Hành Thiên Chủ, Hải Nhược Hồng Tôn, Vạn Độc Chí Tôn ba người, ánh mắt của hắn ngưng trọng, nhưng không quá quan tâm, trong lòng có dựa vào.

- Người gặp có phần, đây chính là trong Thương Khung bí cảnh, U Linh, chẳng lẽ Thương Khung bí cảnh là của các ngươi sao?

Vạn Độc Chí Tôn nhìn Dạ Xoa Tộc U Linh nói ra.

- Hừ, nếu người gặp có phần, vậy phải xem các ngươi có thực lực này hay không, không có thực lực thì nên đi sớm một chút.

Lão giả bao phủ trong ma khí cạnh U Linh quát Vạn Độc Chí Tôn.

- Đúng vậy, không có thực lực thì sớm cút đi.

Lời này là Lục Lâm Thiên nói, ánh mắt của hắn đảo qua đám Minh Linh, nhìn Ám Quỷ tộc, Âm Linh tộc và Phệ Hồn nhất tộc, sát ý trong mắt Lục Lâm Thiên bộc phát không chút che dấu.

Khi Lục Lâm Thiên dứt lời, ánh mắt U Linh tập trung Lục Lâm Thiên, nói:

- Tiểu tử, ngươi chính là Lục Lâm Thiên sao, đây chính là Thương Khung bí cảnh, nên ít hung hăng càn quấy, nếu không bản tôn không ngại lấy mạng của ngươi!
Bình Luận (0)
Comment