Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 711

Yêu thú lục giai, thực lực tương đương với Vũ Suất nhân loại, bằng vào thực lực của hắn căn bản không thể chống lại. Coi như lúc này hắn có thực lực Vũ Tướng cửu trọng đỉnh phong cũng vậy.  

– Giết cho ta.  

Thanh âm lạnh lùng từ trong miệng Lục Lâm Thiên phun ra, không có một chút do dự nào. Trong đầu Lục Lâm Thiên cũng không nghĩ tới việc tha cho một người nào của Thiên Nhất môn.  

Rống Rống.  

Dát.  

Từng tiếng thú rống lớn vang lên trong không gian, giống như sấm sét nổ vang. Đám yêu thú khổng lồ này không ngừng lại chút nào, thân thể mang theo thú uy tỏa ra tiến về phía trước khiến cho mặt đất run rẩy.  

Rống rống.  

Hai cánh của Nghịch Lân Yêu Bằng, Thiên Sí Tuyết Sư rung lên đều đánh ra một cỗ khí lưu trong bầu trời. Hai cỗ khí lưu này giống như một cơn lốc trong nháy mắt đánh xuống phía dưới.  

Phanh Phanh.  

Trong tích tắc, thân thể to lớn của Huyết Ngọc Yêu Hổ tràn đầy khí tức hung hãn, chân trước mang theo một đạo trảo ấn xé rách không gian trong nháy mắt xé nát mấy đệ tử Thiên Nhất môn thành mảnh nhỏ.  

– Chạy, chạy mau. Chúng ta không phải là đối thủ của những yêu thú này.  

Đám đệ tử của Thiên Nhất môn đã náo loạn thành một đoàn, tiếng kêu thảm thiết truyền ra, đối mặt với đám yêu thú khổng lồ, bằng vào thực lực của bọn họ căn bản không thể tạo thành một công kích nào hữu hiệu cả.  

– Chu Minh, hiện tại tới phiên ngươi.  

Thân ảnh của Lục Lâm Thiên như quỷ mị xuất hiện trước người Chu Minh, vẻ mặt hắn vô cùng lạnh nhạt, dường như đối với tiếng kêu thảm thiết cùng màn đồ sát kia không để tâm tới.  

– Sao ngươi lại có nhiều yêu thú như vậy.  

Sắc mặt Chu Minh hoảng hốt, dường như còn chưa phục hồi tinh thần lại. Bên người Lục Lâm Thiên có yêu thú lục giai, hắn không thể chống lại. Vốn ban đầu hắn còn muốn đem toàn bộ người của Phi Linh môn một mẻ bắt hết, mà hiện tại, mọi chuyện đã vượt qua dự liệu của hắn.  

– Để ta thử xem thực lực của Vũ Tướng cửu trọng tới đâu.  

Lục Lâm Thiên nói một tiếng. Vẻ mặt lạnh băng, hiện tại hắn chỉ là Vũ Tướng ngũ trọng mà thôi, Lục Lâm Thiên cũng rất muốn biết rốt cuộc thực lực của hắn so với Vũ Tướng cửu trọng chênh lệch lớn tới bao nhiêu. Đối với kết quả cuối cùng Lục Lâm Thiên cũng rất chờ mong.  

Thanh âm vừa dứt, vòng xoáy chân khí dưới chân Lục Lâm Thiên hiện ra, chân khẽ điểm mặt đất một cái trực tiếp bắn về phía Chu Minh, tốc độ nhanh tới cực hạn.  

Trong nháy mắt Chu Minh cũng phục hồi tinh thần lại, đồng thời vẻ mặt cũng trở lên lạnh lẽo.  

– Tiểu tử, trước tiên ta bắt ngươi.  

Lúc này Chu Minh đang suy nghĩ trước tiên phải bắt sống Lục Lâm Thiên tới lúc đó hắn mới có đường sống. Và cũng chỉ có con đường này cho hắn lựa chọn mà thôi.  

Sau khi có quyết định, trong khoảng khắc, chân khí thủy hệ trong cơ thể Chu Minh mạnh mẽ tràn ra, thủ ấn trong nháy mắt biến hóa, một đạo trảo ấn đột nhiên xuất hiện trước người hắn rồi bắn về phía trước mang theo kình khí sắc bén khiến cho không gian như muốn vỡ tung ra.  

– Thanh Linh Khải Giáp.  

Trong nháy mắt này, Lục Lâm Thiên nhanh chóng bố trí Thanh Linh Khải Giáp bên người, đồng thời trong tay đánh ra từng đạo thủ ấn phức tạp. Chân khí từ trong kinh mạch tràn ra rồi hội tụ trong lòng bàn tay. Trong không trung, bỗng nhiên có một cỗ năng lượng hệ mộc giống như những sợi tóc từ bốn phương tám hướng hội tụ lại.  

Quang mang quanh thân Lục Lâm Thiên đại thịnh, khí tức đột nhiên kéo lên, một chưởng ấn to chừng nửa thước, trong suốt giống như một khối ngọc hiện lên trong tay Lục Lâm Thiên. Không gian chung quanh gợn sóng, rung động, từng đạo gợn sóng khuếch tán ra chung quanh.  

– Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng.  

Hai mắt Lục Lâm Thiên bắn ra một đạo tinh quang, thủ ấn đẩy về phía trước. Đạo chưởng ấn trong suốt giống như một khối ngọc lập tức bắn về phía trước, cuối cùng hóa thành một đạo lục mang không ngừng bành trướng, lao về phía đạo trảo ấn của Chu Minh.  

Đối mặt với Vũ Tướng cửu trọng như Chu Minh, Lục Lâm Thiên không có một chút thăm dò nào, trực tiếp thi triển ra vũ kỹ Huyền cấp sơ giai Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng, sợ rằng nếu như thi triển vũ kỹ bình thường thì bằng vào thực lực hiện tại của hắn cũng khó mà chống lại được Chu Minh.  

Cảm nhận được khí tức cường hãn đột nhiên xuất hiện, sắc mặt Chu Minh lập tức kinh ngạc. Hắn quả thực không ngờ thực lực của Lục Lâm Thiên lại tạo ra động tĩnh lớn như vậy.  

Tất cả chỉ trong nháy mắt, toàn bộ không gian chung quanh lúc này mạnh mẽ sôi trào, chưởng ấn lục mang cuối cùng ầm ầm va chạm với trảo ấn kia khiến cho một đám kình khí cuồng bạo khuếch tán trong không trung.  

Phanh.  

Âm thanh cực lớn vang lên giữa không trung, một cỗ năng lượng kinh khủng tới cực hạn giống như một trái bom nổ tung. Kình khí tán loạn, kình phong bắn ra tứ phía. Mỗi một đạo kình phong tạo thành một đường vòng cung, kình phong liên miên kinh khủng này chồng chất lên nhau tạo thành một hình vòng cung lục sắc, lập tức bao phủ không gian hơn một nghìn thước.  

Sau đó, quang mang hình cung lục sắc kia đánh xuống, giống như là vô thanh vô tức vậy. Ngay khi quang mang hình cung lục sắc này đánh xuống, không gian chung quanh gấp khúc, một cỗ khí tứ vô hình trong nháy mắt lan tràn.  

– Chết tiệt.  

Sắc mặt Chu Minh đại biến. Trong quang mang hình cung lục sắc này có một cỗ lực lượng mạnh mẽ trút xuống, không ngờ lại đồng thời rút ra chân khí của hắn. Trong nháy mắt khiến cho hắn tiêu hao một phần ba, loại vũ kỹ quỷ dị này quả thực vô cùng đáng sợ.  

Khục khục.  

Thân thể Chu Minh trực tiếp bị đẩy lùi về phía sau, công kích của đối phương tương đương với Vũ Tướng bát trọng đỉnh phong, hầu như là tiếp cận Vũ Tướng cửu trọng, thế nhưng vừa rồi hắn có thể cảm nhận được thực lực của đối phương chỉ là Vũ Tướng ngũ trọng mà thôi, nhưng quả thực cũng quá kinh khủng.  

Khục khục.  

Lúc này thân thể Lục Lâm Thiên cũng bị đẩy lui. Có Thanh Linh Khải Giáp thế nhưng khí huyết trong cơ thể hắn cũng nhộn nhạo. Chu Minh đã là Vũ Tướng cửu trọng gần với Vũ Tướng cửu trọng đỉnh phong, thực lực cách Vũ Suất cũng chỉ một bước gần mà thôi, loại thực này thực sự vô cùng cường hãn.  

Chỉ là ngay khi bị đẩy lui, trong tay Lục Lâm Thiên đột nhiên tạo thành một đạo thủ ấn quỷ dị. Trên cánh tay, chân khí từ trong kinh mạch bạo phát ra rồi đột nhiên bàn tay hắn nắm chặt, hét lớn:  

– Đại Địa Nộ Hống.  

Cùng với tiếng quát của Lục Lâm Thiên vang lên, chân khí trong cơ thể hắn như phô thiên cái địa bạo phát ra, nhanh chóng ngưng tụ thành một đạo quyền ấn màu vàng trước người, mang theo thanh thế to lớn cùng với kình phong kinh khủng.  

Ngay khi thân thể Lục Lâm Thiên vừa mới ổn định thì tức thì nhanh chóng đánh ra đạo quyền ấn này. Đạo quyền ấn xuyên qua không gian rồi hung hăng đánh vào trên mặt đất trước người.  

Bị một quyền này đánh xuống, mặt đất trước người Lục Lâm Thiên đột nhiên nổ tung tạo thành một cái khe rộng vài chục thước, trong nháy mắt bằng vào một tốc độ vô cùng đáng sợ lan tràn về phía Chu Minh.  

Cạch Cạch.  

Mặt đất lay động kịch liệt giống như đại địa chấn, mặt đất nhanh tróng bị nứt nẻ trước người Chu Minh.
Bình Luận (0)
Comment