Sau rất nhiều những chương lằng nhằng, chúng ta hãy trở lại với hội quán Fairy Tail
Vào thời điểm này...
Chuỗi hành trình kéo dài cả tuần trời để tìm kiếm mảnh vỡ của chiếc đồng hồ nguy hiểm đã kết thúc, nhưng trớ trêu thay, lần hành động sau chót thất bại, cuối cùng thì lại khiến họ cũng nhận ra quyết định ban đầu của mình là ngu ngốc đến nhường nào
Cả hội quán, những người đã tham gia cuộc tìm kiếm, đều lâm vào tự trách
Bởi vì, rõ ràng rằng họ đã được cảnh báo trước đó!
Chỉ là, không ai nói ra
" Nói vậy lũ Oracion Seis là kẻ đứng sau tất cả những chuyện này sao? Nhưng mà không phải chúng đang bị giam trong ngục sao?" Macao ngồi dựa vào quầy bar chống cằm lắng nghe toàn bộ câu chuyện bọn họ kể lại, rồi trầm mặc
" Chắc có ai đó giúp chúng thoát ra rồi..." Wakaba vẫn ngậm lấy điếu thuốc của mình, nhướn mày:" Bởi thế Hội Đồng mới triệu tập hội trưởng tiền nhiệm hả?"
" Ừ, đã lâu lắm rồi kể từ hồi chạm mặt ở Nirvana, lần này chúng còn có những kẻ lạ mặt khác nữa." Erza khoanh tay lo lắng
" Bọn chúng đáng ngại hơn 7 năm về trước nhiều!" Gray có chút không cam tâm khi lần nữa lép vế trước kẻ thù cũ
" Chị Lucy! Chị có biết tại sao cha chị lại dính dáng đến chiếc đồng hồ không?" Wendy quay đầu nhìn lại cô gái tóc vàng, thử để tìm kiếm một lời giải thích
Nhưng cũng chính lúc này:" Thật ra là chuyện đó..."
Một giọng nam vang lên từ đằng sau cánh cửa hội, một giọng nam rất lạ
Tất cả những ai đang có mặt ở hội quán đều không nhịn được nhìn sang cánh cửa bật mở
" Thật ra là hãy để cho tôi giải thích!" Người ngược sáng xuất hiện là một người đàn ông cao lớn từng trải và ba người bạn có lẽ đã cao tuổi khác, họ đều mặc trên mình bộ đồ thiết kế riêng cho các nhà thám hiểm- những người mà nhóm Natsu cũng đã từng gặp mặt
" Đó là ông cứ nói "thật ra thật ra" và đồng bọn kìa!!!" Happy nhảy cẫng lên, ngay lập tức nhận ra kiểu nói chuyện đặc trưng không hề đụng hàng
"..." Natsu đứng cạnh đó cũng há hốc
" Thật ra phải giới thiệu lại, thật ra tôi là Jean-Luc Neville..." Người đi trước nhất- Jean-Luc có hơi mỉm cười khi nghe tiếng la này, ngay lập tức bỏ mũ, cúi chào:" Thật ra là tôi đến vì lời mời của hội trưởng Fairy Tail hiện tại!"
" Thật ra là lý do tôi đồng ý đến đây còn bởi vì tiểu thư Lucy Heartfilia nữa..." Ông ấy ngẩng đầu, đội lại mũ mình với một nụ cười lịch sự:" Nhưng thật ra là tôi rất hân hạnh, ngài Macao Conbolt!"
" Tôi cũng rất hân hạnh, ngài Jean Luc Neville!" Macao từ lâu đã rời khỏi chỗ ngồi của mình, bước nhanh tới và bắt tay người mới đến
Bỏ lại đằng sau lưng một đám còn đang đứng xung quanh ngơ ngác quan sát, mắt chữ A mồm chữ O với vẻ lịch sự khác hẳn ngày thường của ông chú nhà mình
Wow... hóa ra Macao cũng có những lúc ngầu như thế này!
" Vậy là ông đã tới, xin mời ngồi! Chúng tôi đã luôn chờ ông!" Canh vô cùng chính xác thời điểm, Mira nhẹ nhàng lại gần bốn người mới đến với một ít nước và nụ cười xinh đẹp của một bartener chính hiệu:" Xin mời thưởng thức!"
" Vô cùng cảm ơn! Thật ra là tôi sẽ đi luôn vào vấn đề chính!" Jean-Luc gật đầu tiếp nhận cốc nước, nhấp một ngụm rồi ngay lập tức bắt đầu câu chuyện:" À trước đó, mọi người đều biết về Will Neville rồi chứ?"
" Will Neville?" Lucy lặp lại cái tên như một phản xạ, mặc dù có chút quen thuộc, nhưng lại không thể lập tức nhớ ra mình đã gặp ở đâu
" Là tác giả của "Key of the Starry Heavens", cuốn sách cha em để lại làm manh mối..." May là Erza rất kịp thời nhắc nhở
" A!" Lucy ngay tức khắc nhớ đến, đó là tên người đàn ông đã để lại lời cảnh báo trong cuốn sách của mình!
" Đúng vậy, thật ra tôi là chắt trai của ngài!" Jean-Luc không chút do dự bộc lộ thân phận
" Ôi!" Đám Natsu không khép lại được miệng vì kinh ngạc
Will Neville- người đàn ông duy nhất mà họ có tin tưởng rằng ông ta biết tất cả về Vô Hạn Thời Kế cũng như cách để phong ấn chúng, nhưng cũng là người mà họ chưa bao giờ nghĩ đến việc tìm hiểu bởi niên đại xa xưa. Hóa ra ông ấy lại có hậu duệ sống đến tận bây giờ à?
" Thật ra, tôi là bạn thân của cha tiểu thư Lucy, ngài Jude Heartfilia!" Thế nhưng bên kia, người đang nói vẫn tiếp tục câu chuyện của mình bằng giọng cảm thán:" Thật ra là cả đời tôi đã rất muốn tận mắt nhìn thấy chiếc đồng hồ bị ông cố phong ấn đó!"
Mọi người không tự chủ đều dừng hết công việc trong tay mình rồi tìm một chỗ yên lặng lắng nghe câu chuyện sắp được kể
Bởi vì họ biết, chắc chắn trong đó sẽ có những thông tin quý giá mà họ đang rất cần
" Thật ra cũng như những người khác kế thừa cái tên Neville, tôi không được thừa kế năng lực của ông cố. Nhưng bù lại, tôi lại là một trong số ít người biết được câu chuyện từ thời xa xưa về lịch sử của Vô Hạn Thời Kế, đồng thời nhận lấy trách nhiệm cảnh báo về mối nguy hỗn loạn đang lan rộng, quan trọng nhất, cách để đề phòng nó..." Jean-Luc sau một đoạn dài lời nói, chậm rãi uống một ngụm nước nhuận giọng rồi lại chậm rãi hồi tưởng:" Thật ra mọi chuyện đã bắt đầu vào cách đây vài tháng, khi mà người ta khai quật được chiếc kim đồng hồ tại một di tích..."
Sau khi chiếc kim được công bố, Jean và Hội Khảo Cổ Học của mình nhận được thư đã gấp gáp tìm đến... Nhưng quá muộn, chiếc kim đồng hồ bằng cách nào đó đã ở chỗ của Jude Heartfilia.
" Vậy đó là cách mà cha sở hữu nó..." Lucy khi nghe đến đây nhẹ nhàng che miệng lẩm bẩm
Erza không nhìn sang, nhưng lại đưa tay khẽ vỗ vai cô
Quay trở lại câu chuyện, phải biết rằng, một bộ phận của chiếc đồng hồ thôi cũng đã chứa đựng một nguồn ma lực rất lớn. Vì vậy tuy rằng lúc đầu rất kinh ngạc, nhưng khi nghe Jean-Luc tường thuật sự việc, Jude không chút do dự đồng ý để ông quấn nó bằng vải ma thuật và phong ấn toàn bộ ma pháp. Sau khi làm xong chuyện này, Jean-Luc cũng thở phào giao chiếc kim lại cho cha Lucy quản lý vì tin tưởng ông ấy chắc chắn sẽ bảo vệ nó được an toàn ở một nơi nào đó.
Và trước khi ra đi, cha Lucy đã an tâm giao nó lại cho con gái mình. Bởi vì ông ấy không chỉ tin Lucy sẽ thực hiện được trọng trách này mà thậm chí còn quả quyết rằng Fairy Tail sẽ bảo vệ cô bé an toàn trước những thế lực luôn lăm le cướp món bảo vật ấy.
Ngoài Lucy ra, ông không thể tin bất kỳ một ai khác.
" Có thể cho chúng tôi biết Vô Hạn Thời Kế nguy hiểm như thế nào được không ngài Jean-Luc?" Erza vẫn đứng khoanh tay cạnh đó, cau mày nghiêm trọng
" Và chúng tôi phải làm sao để ngăn chặn được nó?" Gray cũng đưa ra thắc mắc của mình
" Còn phải hỏi, đập nhừ tử bọn Tân Oracion Seis ra là xong..." Natsu lầm bầm
" Mày ngậm miệng lại đầu lửa!" Gray ngay lập tức trừng mắt ngó thằng bạn đang ngồi ôm lấy cái lưng ghế dựa mà đung đưa không chịu ngồi yên
" Mày nói ai?!" Cặp đôi băng lửa lại ghì sát mặt vào nhau thách thức
" Hai đứa!" / " Hai người!" Lần này, mỗi tên bị Erza và Lucy cho một đấm vào đầu, lập tức câm miệng lại:" Ngoan một chút!"
" Aye~"
" Thật ra là..." Jean-Luc không để ý đến cuộc tranh cãi nhỏ, chỉ thở dài tiếp tục giải thích
Vô Hạn Thời Kế là một vật phẩm ma pháp cực mạnh mà một khi kích hoạt, sẽ mang đến một cơn ác mộng vô tận...
Một ma thuật tên là Real Nightmare
Nó điều khiển cảm nhận thời gian của con người và qua đó tự kiểm soát thời gian của thế giới, xin nhắc lại: không phải thao túng thời gian mà làm thay đổi cảm nhận thời gian của con người
Hay nói chính xác hơn là: bóp méo cảm nhận và ký ức liên quan đến những kinh nghiệm con người đã có được từ thời gian của họ, gây ra một sức ép lớn làm xóa mờ nhận thức của con người về bản thân và cả những người xung quanh
Khi nó diễn ra, là thời điểm con người dần lạc lối, họ sẽ quên mất bản thân là ai, quên mất mục tiêu hướng tới, quên mất những thứ từng rất quan trọng của chính mình
Một lượng lớn nhân loại... và sự hỗn loạn sẽ bao trùm tất cả.
Rất lâu về trước, những người may mắn sống sót qua thời kì hỗn loạn do Vô Hạn Thời Kế gây ra đã thành lập nên Zentopia, họ phong ấn nỗi khiếp sợ đó và cảnh báo cho đời sau biết điều này.
Nhưng sau một thời gian dài, sự tồn tại của nó dần chìm sâu vào lịch sử của Zentopia và giờ thì nó lại trở thành mục tiêu của kẻ ác.
" Xin mọi người, hãy ngừng nó lại!" Nói đến đây, Jean-Luc bỗng đứng dậy, lần nữa bỏ mũ, cúi đầu:" Dừng Vô Hạn Thời Kế lại đi!"
"..." Cả hội quán đều yên tĩnh
"... Này, đây đâu phải là việc cần phải nhờ vả chứ đúng không?" Eflman nhìn ông ấy, đột nhiên lên tiếng
" Ờ, đương nhiên, đây là việc chung mà!" Gray cũng gật gù phụ họa
" Chúng tôi sẽ nhận vụ này!" Makarov và Macao nhìn nhau, rồi gật đầu
" Tốt lắm, tôi nóng máu lên rồi đây!" Natsu đập hai nắm đấm vào nhau, hăng hái
" Cảm ơn mọi người." Jean-Luc nhìn họ, bắt gặp những đôi mắt sáng lấp lánh như sao trời
Jean-Luc bỗng nhiên bật cười đội lại chiếc mũ của mình, rồi cùng những người bạn bước về hướng cửa
" Nhờ cả vào các bạn đấy! Fairy Tail!"
Cả hội quán đều thoải mái hơn hẳn, bởi vì ít nhất là họ đã rõ ràng chuyện xảy ra, cũng như biết mình cần làm gì sắp tới, mọi thứ đều ổn!
Nếu nói còn khác lạ... vậy chỉ có Lucy đang trầm mặc ở đằng kia...
" Lucy!" Đúng lúc này, có một bóng đen che trước người con gái ấy, khiến cô bắt buộc phải ngẩng đầu:" Đừng tự trách, không phải lỗi của em!"
" Chị Mira..." Lucy buồn thiu nâng đầu dậy, ánh mắt chocolate ảm đạm:" Nhưng nếu như em nghe lời chị Charlos mà không xen vào việc này thì..."
Thảm họa này có lẽ đã không...
" Em sai rồi nhé, Lucy!" Mira lại tiến gần thêm một bước, ôm lấy hai gò má lạnh lẽo, đau lòng giải thích:" Lý do khiến chúng ta bắt đầu chuyện này, là do bị Quân Đoàn Legion vô duyên vô cớ tấn công... chúng ta bị cướp mất chiếc kim mà cha em giao phó phải bảo vệ..."
" Thế nên tất cả mọi người đều đã đồng ý với việc tìm kiếm trước đó. Là tất cả mọi người, không phải chỉ có mình em Lucy. Hơn nữa..." Chị gái tóc bạch kim nhìn khóe mắt đong đầy nước mắt của cô em gái nhỏ, dịu dàng mỉm cười:" Nghĩ thử xem Lucy, trong khi chúng ta tìm kiếm các bộ phận của đồng hồ, chúng ta cũng đã luôn gặp phải sự ngăn cản của Legion, chứng tỏ rằng họ cũng đã luôn tìm nó..."
" Riêng chị thì chị cho rằng chính những cuộc chiến giữa hai phía đã ngăn cản Oraciom Seis thu thập được chiếc đồng hồ một cách dễ dàng, kéo dài thêm rất nhiều thời gian đấy chứ? Em coi đúng không nè?"
" Vậy nên đừng khóc nhé, Lucy!"
"..." Ánh mắt xanh rất sáng, rất sâu, ôn nhu mà dụ hoặc như biển cả
" Vâng ạ!" Lucy ửng hồng gò má gật đầu, vươn tay khẽ lau khóe mắt rồi cũng bật cười
" Bớ người taaaaaaa! Luxubu khóc nhè nữa rồi nè~" Happy nhân cơ hội bay qua bay lại trêu chọc cô gái tóc nắng
" Này mèo!" Lu-hàm cá mập-cy lập tức trở lại, giậm chân đuổi theo cậu ta:" Đứng lại đó, đồ con mèo xanh lè đáng ghét!"
" Không bắt được tui~ Lêu lêu~ hông có bắt được tui~" Happy vừa bay khắp nơi vừa kéo giọng ngân nga
" Cậu chờ đó! Tôi mà bắt được là cậu thành món mèo xào xả ớt!!!"
" Bắt được tui đã rồi nói nè~ Lêu lêu Luxubu~ Đến đây bắt tui đi~"
" Happy!!!" Lucy tôi hôm nay mà không cho cậu biết thế nào là lễ độ thì tôi theo họ cậu!
" Ara ara" Mira nhìn cảnh này, không nhịn được che miệng bật cười
Cả hội quán bỗng chốc đầy ngập những tiếng cười thoải mái
Thảm họa gì chứ... chỉ cần bầu trời ngoài kia còn chưa có sập xuống, họ vẫn sẽ bên nhau và cùng nhau chiến đấu đến ngày tàn của thế giới này!
Bởi vì họ chính là gia đình khăng khít nhất!
" Ơ kìa Kinana? Cô không nghỉ nữa sao?" Tiếng ai đó đột ngột vang lên
" Chúng tôi đã quá ồn ào sao?"
" Kinana? Em nên nghỉ ngơi thêm một lúc nữa..."
Nhưng mặc kệ những câu hỏi lo lắng vang lên bên tai, cô gái được gọi tăng nhanh tốc độ cầm lấy cái nĩa từ trên một cái bàn cạnh lối đi, vẫn lầm lũi bước tới trước như không hề nhận thức đến bất cứ thứ gì
" Chị Lucy... mắt của chị Kinana..." Michelle từ lúc nào đã đến bên cạnh chị gái, khẽ kéo ống tay áo của cô
"... Ừ"
Nó thật kỳ lạ, và đáng sợ... giống với mắt rắn... nhưng lại không có tiêu điểm
" Không thể... lãng phí thời giờ nữa..." Giọng khàn khàn của Kinana vang lên:" Đi thôi..."
" Kinana?"
" Chị sao vậy? Kinana?"
Levy và Lucy lo lắng lại gần cô ấy
" Con đường mà ta đang đi... nỗi đau mà ta cảm nhận... chính là động lực thôi thúc..." Nhưng Kinana không hề nghe thấy những tiếng kêu gọi, hoặc là do, âm thanh cô có thể nghe thấy đã bị một thứ khác lấp đầy
Để đôi mắt hiền hòa trong veo dựng lên một màu xanh lạnh lẽo hệt như loài rắn độc
" Cho dù thế giới này... có tận diệt đi nữa..."
" Kinana!"
" Chuyện này là sao?"
...
" Hơ... hơ... hắt xì!" Bẵng khỏi buổi sáng hôm đó vài tiếng đồng hồ, cũng tại hội quán Fairy Tail
" Bị cảm rồi sao Cana?" Alzack ngồi cạnh đó tò mò nhìn sang
" Không, chắc là có ai đó đang khen tôi đấy mà!" Cana tự hào sờ mũi, vung vẩy mấy lá bài của mình
" Cái này thì chưa chắc đâu..." Alzack thấy cô không có chuyện gì, cười trừ rồi lại nhún vai quay đi
" Ý cậu là gì chứ?" Cana liếc xéo cậu ta một cái
" Ý là..." Nhưng Alzack chưa kịp nói cái gì
" Là cậu vừa chia nhóm kiểu quái gì vậy Cana?" Giọng nói vang lên từ cái ghế sát sạt Cana, người ngồi xuống thản nhiên như không cầm lấy bộ bài từ tay cô, ngó một lúc, rồi bật cười khúc khích
" Này cậu...!" Ngã tư đường ngay tức khắc xuất hiện trên trán Cana, cô nàng máu nóng lập tức chồm sang chộp lấy cái cổ áo sơ mi, kéo về phía mình
Cậu nghi ngờ năng lực của tôi đấy hả?!
Nhưng một thứ khác đã ngăn cản cô hoàn thành câu nói, Cana mở trừng mắt nhìn người bên cạnh mình:" Cậu... cậu là..."
" Ch-Ch-Ch-Char..." Alzack nghe tiếng động cảnh giác quay lại, nhưng ngay sau khi nhìn thấy mặt người vừa xuất hiện, cậu gần như là nhảy dựng lên khỏi ghế, chỉ tay vào mặt cô lắp bắp
" Tên tôi không phải Ch-Ch-Ch-Char!" Cô gái vừa trở về, khoác trên người bộ sơ mi đen vô cùng quen thuộc, giả vờ giận dỗi mà hài hước nhìn về phía cậu:" Tôi mới rời nhà có ba tháng mà cậu đem cả tên tôi đều quên luôn rồi hả?"
" Charlos!!!" Cả Cana và Alzack không hẹn trước đồng thanh
" Vâng vâng vâng, là tôi!" Charlos lập tức dùng lấy hai tay ôm lấy hai cái tai tội nghiệp của mình, không ngừng gật đầu:" Là tôi là tôi là tôi! Charlos Dreyar! Làm ơn đừng hét!"
"..."
" Sao cậu còn biết mò cái mặt về?!" Bẵng lấy một lúc, cả hai lại cùng lúc la lên
Charlos:"..."
Charlos:" Hello?"
...
" Vậy là... cha Lucy, Legion, Zentopia, Will Neville, Vô Hạn Thời Kế và Tân Oracion Seis đúng không?" Một hồi sau, khi đã nghe được đầy đủ những manh mối mà hội mình thu thập được, Charlos bắt đầu chống cằm, tay còn lại liên tục gõ xuống bàn đăm chiêu:" Nhiều người liên quan đến chuyện này thế nhỉ?"
" Đương nhiên rồi, Vô Hạn Thời Kế có ảnh hưởng rất lớn, nên nó dây mơ rễ má với nhiều tổ chức không phải chẳng có gì lạ sao?" Cana nhún vai đương nhiên trong khi vẫn nhìn chăm chăm vào mặt đứa bạn
"... Mặt tớ có dính cái gì sao?" Charlos bị nhìn đến sởn gai ốc không nhịn được sờ mặt mình vừa hỏi
Bộ trên đường trở về dính phải cái gì sao?
" Không." Cana lắc đầu
Charlos:"..." Vậy cậu có thể không tiếp tục nhìn tớ với ánh mắt đó sao?
" Không."
"???"
" Tất cả những gì cậu muốn hỏi đều ghi trên mặt cậu đó." Cana khoanh tay
Charlos:"..."
" Nhóm Natsu và Michelle, Lôi Thần Tộc, các Exceed, Max, Juvia, Gajeel và cả Eflman đều đã ra ngoài theo chỉ định của tớ."
Charlos:"..." Và?
" Lisanna và Mira vừa ra ngoài mua đồ cho hội, Kinana thì đang nghỉ ngơi ở trên kia!"
Charlos:"..."
" Hội trưởng Makarov đã bị triệu tập theo lệnh của Hội đồng, Macao và Wakaba đã lập nhóm giống Gildarts và Laki đi tìm thứ gì đó, còn Levy cũng vừa về nhà để tra tư liệu thêm."
Charlos:"..." Thật ra... tớ đâu có hỏi mấy chuyện này đâu Cana?
" Cậu may mắn lắm khi về đúng thời điểm này cậu biết chưa?! Nếu không thì..."
Charlos:"..." Thì...?
"..."
???
Ủa nói thì nói cho hết câu chớ Cana?!
" À thì..." Alzack cố gắng giải hòa không khí
" Bisca chắc đang ở nhà với Asuka đúng không? Tớ biết rồi Alzack." Nhưng Charlos đã cướp lời trước, rồi ngu ngốc nhìn cậu với ánh mắt vừa mơ hồ vừa mờ mịt không hiểu tình hình
"..." Alzack cười khan:" Thật ra tớ chỉ muốn hỏi cậu biết thêm điều gì về Vô Hạn Thời Kế không thôi!"
" Không." Thế nhưng Charlos- vẫn như đang bay trên tầng trời nào đó với mọi chuyện- rất dứt khoát lắc đầu
Alzack:"...?"
"..." Yên lặng
"... Chứ sao cậu lại biết đến cái tên Jean-Luc Neville?" Một chốc sau, như bị chọc trúng phải chỗ tò mò, mà hơn hết là vừa xả xong một cơn tức, Cana không nhịn được nhướn mày hỏi:" Được rồi, Macao bảo đã nhận được thông tin liên lạc với ông ấy từ cậu, nó đúng chứ?"
" À, nếu là cái đó thì là vì cổ ngữ Potamelian!" Thở hắt ra mừng thoát nạn vì ánh mắt quái lạ của Cana không còn muốn gϊếŧ cô, Charlos gật gù, dù rằng trong lòng vẫn cảm thấy không ổn lắm
" Potamelian?" Alzack thắc mắc lặp lại
" Cổ ngữ dùng trên chiếc kim đồng hồ và những dòng chữ Kinana viết sao?" Cana lập tức nhớ ra
" Ừ... hả?" Charlos gật đầu cái rụp, nhưng nhận ra điều gì, lại kinh ngạc nhìn lên:" Kinana?!"
" Ừ... bộ tớ chưa nói sao? Gần đây di chứng từ lời nguyền của Kinana có vẻ ngày càng nghiêm trọng, hôm trước cô ấy vừa lẩm nhẩm những thứ kì quái vừa khắc lên tường những dòng chữ rất khó hiểu..."
" Levy cùng Freed bảo rằng trên đó ghi là "Will Neville đã từng khế ước với một vài Tinh linh và là một Pháp sư mạnh mẽ với những Tinh linh" và "Will Neville có rất nhiều môn đồ. Tuy nhiên, sau khi ông ta mất, các môn đồ phân tán, không biết ở đâu"... thì phải?" Cana cũng không chắc chắn những thông tin mình nhớ cho lắm
"... Nhưng sao Kinana lại biết về chúng?" Lông mày của Charlos bắt đầu có xu hướng vặn xoắn lại:" Những chữ ấy còn không? Tớ muốn xem!"
" Hử? Ở đằng đó kìa!" Cana ngay lập tức chỉ cho cô bạn một góc tường bên cạnh bảng yêu cầu cũ:" Do gấp quá nên Macao chưa kịp sửa chữa nó, nên mấy cái chữ nó vẫn còn..."
Charlos lập tức chạy qua, đưa tay lần dò từng con chữ
" Không biết tại sao Kinana lại có thông tin, Lucy cũng đã nói rằng những thứ này thậm chí không được ghi lại trong từ điển..." Cana vẫn khoanh tay trầm ngâm
"..."
" Mà này, cậu vẫn chưa cho tớ biết sao cậu lại biết về Jean-Luc!" Cho đến khi nhận ra Charlos chưa hề hoàn thành câu trả lời, cô phải lập tức gọi với theo
" Cổ tự Potamelian là môn bắt buộc phải học nếu cậu đang làm việc với chức vụ cao ở tổng bộ của Giáo hội Zentopia! Đó cũng gần như là nơi duy nhất ở Fiore còn sử dụng thông thạo nó, thư viện cũng còn lưu trữ rất nhiều các tài liệu được ghi lại bằng thứ ngôn ngữ này." Charlos không quay đầu lại mà đáp:" Quay ngược về dòng thời gian lúc mà Potamelian bắt đầu được phổ cập ở Zentopia, tớ tìm được một cái tên nổi bật- Will Neville- Giáo chủ Zentopia thời gian đó. Còn Jean-Luc Neville thật ra chỉ là một cú ăn may..."
Lướt hết những chữ cái trên bức tường mà vẫn không tìm được điều mình cảm thấy bứt rứt, Charlos thở dài đứng lên. Một tay ôm cằm, một tay không biết từ bao giờ đã lấy ra cây bút trong túi, bắt đầu xoay tròn
Có cái gì đó không đúng... vẫn còn thiếu một mảnh ghép nào đó...
" Tớ biết được ông ấy qua lời kể của cha Lucy, cũng đã từng gặp lướt qua một lần, nhưng cũng không chắc là ông biết được điều gì hay không... chỉ là trực giác của tớ nói rằng tớ nên nói cho Macao mà thôi..." Cô ấy hoàn thành câu trả lời, chậm rãi bước về phía bàn nhưng không ngồi xuống mà bắt đầu nhìn chằm chằm vào nó
Những đường vân gỗ trên mặt bàn trong mắt Charlos dần dần cuộn vào nhau như đang chuyển động
Chuyển động chậm rãi giống mọi thứ trong đầu cô lúc này
" Charlos?" Cana nhăn mày cúi đầu vẫy vẫy tay trước mặt cô bạn bỗng thừ người ra
Nhưng chỉ cần có vậy, Charlos bỗng giật mình ngẩng đầu, giật lấy cây bút ra khỏi nắp, không ngừng viết ra những từ khóa vào không khí
" Charlos?!"
Charlos không nghe, dòng chữ bay nhanh như suy nghĩ của cô lúc này
Will Neville - mình đã biết ông ta là tác giả của một cuốn sách cảnh báo về tác hại của việc thu thập đồng hồ
Zentopia - nơi được sinh ra để phong ấn Vô Hạn Thời Kế và đề phòng sự nổi dậy của nó- là nơi mà Will Neville từng ở rất lâu
Chắc đây cũng là nơi Will có được thông tin
Legion - mục tiêu: thu thập các mảnh đồng hồ... lý do là gì? Tổ tiên của họ đã rất vất vả mới có thể phong ấn chúng ở các nơi khác nhau đúng chứ...? Hay bởi vì họ đã nhận ra hành động của chúng ta và Oracion Seis nên muốn ngăn cản?
Charlos để lại một dấu hỏi chấm to sau cái tên của họ
Oracion Seis- đối tượng nguy hiểm, mục tiêu: thu thập mảnh đồng hồ...
Từ từ... chúng lấy thông tin từ đâu ra? Đây rõ ràng là thứ đã chôn vùi trong lịch sử và Oracion Seis chỉ vài tháng trước vẫn còn ở trong ngục giam!
Không chỉ vậy... Cana nói... chúng xuất hiện rất đúng lúc để cướp lấy toàn bộ Vô Hạn Thời Kế... là theo dõi sao? Nhưng theo dõi chúng ta hay Legion?
Nếu là Fairy Tail... hình như logic vướng mắc ở chỗ nào, chúng ta chỉ là những kẻ vô tình tham gia cuộc tìm kiếm... không thể nào Oracion Seis lại tin tưởng chúng ta hơn cả những chủ nhân thực sự của Vô Hạn Thời Kế được đúng không...?
Có khả năng là do chúng không thể đến gần Legion chứ? Mình có nghe qua về Byro... nhưng đấu ngang với Gildarts... chà, mình cho rằng đây không phải đối thủ Oracion Seis muốn đối mặt...
Hừm... không đúng, vẫn sai ở đâu đó, kế hoạch của Oracion Seis không thể đầy lỗ hổng và tính may rủi như thế, quan trọng là... mình vẫn cảm thấy thật kỳ lạ...
... chắc chắn là có điều gì đó khuất tất ở đây!
Charlos mím môi, khoanh vòng lấy cái tên này, rồi dùng một tay ôm lấy đầu mình, bắt đầu chuyển sang nhìn chằm chằm mặt đất dưới chân
Biết được kẻ đã đưa thông tin cho chúng... và tiếp tay cho chúng thoát khỏi nhà ngục... chắc chắn sẽ giải thích được rất nhiều thứ...
Nhưng là Zentopia có phản đồ... hay là...?
" Sau cái chết của Will Neville, môn đồ của ông ta phân tán, không rõ ở đâu"
Có thật là... đã phân tán rồi không? Họ đã mất tích... hay chỉ là bị che giấu, hoặc chính họ đã tự ẩn mình?
Bởi vì phản bội thầy mình... hay là có lý do khó nói?
Và ở đâu?!
Chết tiệt! Đau đầu quá! Mình vẫn không thể ghép chúng lại được!!!
Dần dần, Charlos chuyển sang vò rối tung mớ tóc lông quạ của mình như muốn giật đứt hết chúng đến nơi
Ở đâu?! Mình bỏ thiếu ở đâu?!??!
" Charlos? Này, cậu có sao không?" Giọng Cana lo lắng vang lên bên cạnh:" Charlos? Nếu bị bệnh cậu nên đi uống thuốc và nghỉ ngơi!"
" Này?" Có lẽ là thấy tóc đen không trả lời, Cana lại càu nhàu:" Thế quái nào một người bệnh như cậu lại có thể sợ ở y xá như tội phạm sợ vô ngục tối thế?"
" Cana, cậu vừa nói cái gì?!" Charlos vừa nghe đến đây, tựa như ăn trúng phải cái gì nhảy bổ đến nắm lấy vai cô mà lắc:" Câu cậu vừa nói!!!"
" Cậu bị điên à?!" Cana bị hành động đột ngột của cô dọa cho hồn vía sắp lên mây
" Cậu vừa nói gì đó!" Mắt Charlos vẫn phát sáng
" Bị bệnh mau uống thuốc!" Cana trợn mắt
" Sau đó!" Charlos tiếp tục hối thúc
" Sợ ở y xá?" Cana ậm ừ
" Không! Sau đó nữa!!!"
" ... Tội phạm sợ vô ngục tối?"
" Là nó!!!"
Sau đó, trong ánh mắt không thể hiểu được của cả Cana và Alzack, Charlos phấn khích phóng thẳng ra ngoài cửa hội
Nhà ngục của Hội Đồng!!! Nơi bắt đầu cho kế hoạch của Oracion Seis! Chắc chắn!
" Ơ kìa?... Này!" Cana chớp mắt một lát ngơ người, rồi cũng chạy theo ra ngoài cửa...:" Char...!"
Đúng lúc Charlos vòng trở về, tóc đen nắm lấy vai cô, híp mắt nghiêm túc:" À phải rồi Cana!"
" Hở? Hở? Gì?" Cana vừa kịp thắng lại đà chạy, thật sự theo không kịp diễn biến câu chuyện
" Lần này về tớ sẽ đá đít ông chú vô trách nhiệm kia!" Mắt Charlos đột nhiên sáng rỡ:" Lần này cậu không cản được tớ đâu!!!"
Sau đó quay đầu phi thẳng, thoắt một cái đã biến mất
Chỉ để lại sau lưng một Cana mất chừng 3s tiêu hóa xong "ông chú vô trách nhiệm" kia là ai, đột ngột la lên
" Charlos Dreyar!!! Quay lại đây nói cho rõ ràng mọi chuyện coi! Cậu lại muốn đi đâu vậy chứ?!"
_____________________________
Tạm thời bỏ qua cái hội quán đã sắp nổ tung ở Magnolia, cũng trong thời điểm đó, ở một nơi khác, nhóm của Natsu, Eflman, Lucy và Michelle đã trở thành đội đầu tiên chạm mặt kẻ thù
Còn là kẻ thù mới mà họ không hề biết, một tên mới toanh chỉ vừa gia nhập Tân Oracion Seis
" Đây rồi! Lightning Bonus!" Con người máy với cái đầu hồng hình gấu gạt chiếc cần của mình, rồi la lên
Hàng loạt những tia sáng trắng xẹt xuống từ bầu trời, đánh mạnh về phía nhóm Natsu nổ tung làm tất cả phải nhảy sang hướng khác tránh né
" Nee-san! Chị ổn chứ?!" Vừa ngẩng đầu dậy, Michelle đã lo lắng nhìn sang bên cạnh
" À... chắc là ổn..." Lucy quan sát hòn đá chỉ cách khuôn mặt mình mấy cm, cười trừ
May ghê, tý nữa là thành mặt bàn là rồi...
" Ahahahaha! Các ngươi không phải là đối thủ của ma thuật Slot Magic của ta! Có lẽ là ta nên giải quyết các ngươi sớm rồi!"
" Thằng khốn!" Natsu rất nhanh đứng dậy được, cậu nhăn mặt chửi ầm cả lên
" Không ổn rồi, nếu thế này chúng ta sẽ không làm được gì mất!" Bởi vì họ thậm chí không thể đến gần hắn, Eflman muốn một ít ý kiến hay cho tình huống, nhưng rất tiếc là cậu lại hỏi lầm người
Bởi vì trong cái đầu lửa đã nóng lên thì...
" Nghĩ cái gì chứ?! Tất cả những gì cần biết là..."
" Quánh nhừ tử nó ra!"
Chỉ có bằng vậy...
Họ lao đến... rồi rơi vào một bể bùn lớn
Không chỉ như thế, tình trạng này còn lặp đi lặp lại vài lần và chỉ sau vài đòn kết hợp, Lucy đã mau chóng nhận ra...
Họ không hề ăn ý tý nào cả!
Sự kết hợp của hai tên đầu đất!
...
Ngay tiếp sau màn mở đầu không hề thuận lợi của nhóm Natsu, đội của Bickslow và Wendy không may trở thành con chuột bạch kế tiếp
" Thời tiết hôm qua, ta quên mất rồi!" Gã trùm đầu cầm theo một lưỡi hái thật lớn trầm giọng tường thuật
Theo lời của hắn, nước từ đâu ùa tới tấn công cả Wendy và Bickslow cùng một lúc làm cả hai phải tránh ra sau một tảng đá lớn để lẩn trốn
May mắn hay bất hạnh sao là chiến trường của họ đầy nhóc những hòn đá lớn nhỏ lởm chởm chứ không phải đồng bằng rộng như nhóm Natsu
Cả hai ngẩng đầu cảnh giác quan sát kẻ thù đang ở nơi cao hơn
" Grim Reaper? Trông hắn cứ như cái máy thời tiết di động ấy nhỉ?" Bickslow nhẹ nhàng vui đùa
" Em biết hắn! Hắn là Erigor của Eisenwald!" Wendy sau một hồi quan sát cuối cùng cũng nhận ra kẻ lạ mặt
Nhưng Erigor không hề có dấu hiệu đã nhận ra bọn họ, hắn lẩm bẩm lặp lại như một cái máy:" Eisenwald... Erigor..."
Những từ này... đối với hắn... thật xa lạ...
" Tụi nó không gõ chuông..." Erigor lại nói
Không gõ chuông, vậy thì không cần nhớ... hắn đã được dạy như vậy...
Nhưng kỳ lạ là, hắn lại muốn nhớ
" Sao thế? Chưa già mà đã lẩm cẩm rồi à?" Bickslow lần nữa bông đùa hỏi
Điều này khiến cho Erigor rất không vui
" Thế mà ta lại biết thời tiết hôm nay ra sao đấy!"
" Một luồng gió từ trên cao!" Như một phản xạ, Bickslow nhanh chóng đẩy Wendy sang bên cạnh trước khi tự mình lùi lại
" Kèm theo một ngọn gió thổi đến từ bên mạn sườn!" Mỗi lần Erigor vung lên lưỡi hái, không khí xung quanh đều nghe theo sự thống trị của một người
" Kể cả là một con ruồi, cũng không dám chống lại tự nhiên đâu."
Erigor... Eisenwald... Fairy... Tail...
Không có tiếng chuông
Vậy thì... tất cả đều không phải chuyện của ta! Không phải!
______________________________
Con au nó vừa "được" ông thầy cho leo cây tận bốn tiếng nên nó đăng truyện sớm... rồi lặn đây, bye mọi người
Tuần này không còn chương mới đâu khỏi chờ ha
A.S