[Đn Fairy Tail] Lời Nguyền Của Thần

Chương 72

" Thay thế Tổng Giám Mục vào ngày cuối cũng chẳng việc gì..." Một Giáo Chủ quen mắt mà Lahar và Charlos chắc hẳn sẽ dễ dàng nhận ra đang thong thả lên tiếng trong cuộc họp khẩn cấp của Zentopia

Cùng với một nụ cười lúc xoay người, khiến bất cứ ai nhìn thấy sẽ cảm giác gai gai nơi xương sống

" Bởi vì định mệnh, đã nằm sẵn trong tay chúng ta."

_________________________________

Khu vực gần nhà thờ bị tấn công, dưới gốc cây mà Katja coi như người chứng kiến cuối cùng của bản thân

" Này mọi người!" 

Hai vị Đội trưởng của Hội Đồng Ma Thuật dại ra nhìn khuôn mặt phóng đại dần trong tầm mắt cùng đuôi tóc đen chầm chậm đung đưa theo từng nhịp bước...

Đây không phải một trò đùa

Nhưng... còn chưa được nửa tiếng... vẫn rất sốc!

" Charlos-nee!" Mặc kệ hai tên con trai bên cạnh há hốc, Katja đã rụt rè đến trước mặt người đang đi tới từ bao giờ, đôi mắt nâu đầy lo âu nhìn cô một lượt


" Em không bị sao chứ?" Charlos dừng lại bước chân mình, cúi đầu nhẹ giọng

" Vâng, em không sao..."

" Vậy là tốt rồi."

" Charlos?"

" Là cô?!"

Đến tận lúc này, hai con người còn lại mới hoàn hồn mà la lên

" Ờm, là tôi, làm ơn đừng trợn trừng mắt lên nhìn tôi như vậy, tôi sẽ không nhịn được đánh cả hai người đó biết không?" Tóc đen ngẩng đầu, dùng cặp mắt cá chết lườm về phía Lahar và Doranbalt đe dọa

Rồi ném phịch cái người mình đang xách tới trước mặt họ, chống một tay lên hông, cau mày:" Mà tôi nhớ đã bảo hai anh mang Katja đi cơ mà, tại sao..."

" Racer?"

" Cô hạ hắn rồi?!"

"..." Bộ mới rơi từ đâu xuống à? Trên trán cô gái xuất hiện vài vạch đen

Nhưng mặc kệ ánh nhìn kỳ thị của Charlos lia qua lia lại, hai vị Đội trưởng vẫn kinh ngạc mở to mắt, không ai bảo ai cúi đầu xem xét tình huống của kẻ đã bất tỉnh từ bao giờ


Katja cũng tò mò ôm lấy Tiểu Khuyển Nico trốn sau lưng áo đen ló đầu ra quan sát

Ngất luôn rồi... te tua ghê...

Không phải đâu... người đã làm trời làm đất khắp Fiore mấy tháng nay, cái kẻ mà đã phá hủy đến n cái nhà thờ dưới sự canh chừng của Hội Đồng Ma Thuật ấy...

Thua dễ vậy luôn?

" Ừm? Có gì lạ lắm sao? 7 năm trước cũng là chúng tôi hạ chúng mà đúng chứ?" Charlos tiện tay đưa cho Lahar con dao màu đỏ mà trước đó Racer luôn cầm khư khư trên tay như vật chứng, vừa nói vừa chớp mắt kỳ lạ nhìn họ, còn hơi mang theo ghét bỏ:" Chính anh là cái tên đội trưởng mới toanh của Tân Hội Đồng chạy đến cướp công lúc đó đấy, anh đang mất ký ức có chọn lọc hả Lahar?"

" Tôi không...!" Lahar tự nhiên nhận lấy con dao từ người đối diện, xem cũng không xem cẩn thận cất kỹ vô túi mình


Nhưng vừa nghe thấy câu này liền có phản xạ mà ngẩng đầu, nghẹn cứng họng một hồi lâu

Anh biết cô đang nhắc tới vụ Nirvana- được rồi, anh thừa nhận lần ấy làm găng quá, xém ném cả Ban Kỷ Luật vào cuộc chiến với 4 hội mạnh nhất lúc đó rồi. 

Nhưng thành thật thì Lahar cũng phải khẳng định luôn- cái lần đầu tiên gặp mặt ấy cũng đã là điềm báo chính xác cho những cơn đau đầu dài dằng dặc của anh đối với cái hội nào đó

Bây giờ, nhắc lại là đang kiếm chuyện đó hả?

" Đó là nhiệm vụ! Tôi rõ ràng là đang chấp hành luật của Hội Đồng! Mà nói đi thì cũng nói lại, lúc đó tôi mà không tới thì chắc chắn các người sẽ thả tự do cho Jellal Fernandes đúng không?!" Lahar đứng dậy khoanh tay, đẩy kính lừ giọng

" Ừ đúng!" Charlos không dùng lấy giây thứ hai gật đầu cái rụp
" ... Hắn ta là tội phạm cấp lục địa luôn ấy, tội danh vô cùng nghiêm trọng!" Lahar tức hộc máu quát

" Ừ không sai." Charlos vẫn trả lời rất đương nhiên

" Thế giờ mấy người quản giáo Jellal đến đâu rồi?"

Lahar:"!..." Lại bị kê tủ đứng

Mặt vị trưởng Ban Kỷ Luật nhanh chóng đen kịt lại như nhọ nồi

Cố ý! Tôi cá một ăn một trăm là cô ta cố ý từ đầu! Có ai không biết Jellal Fernandes với Fairy Tail là người một nhà chứ?!

Đôi mắt nâu sau cặp kính nheo lại như sắp phun ra lửa đến nơi

Tương phản với anh ta- Charlos vô cùng thảnh thơi khoanh tay, giương cằm, nhếch mày, cong khóe môi, trưng ra bộ dáng cực kỳ dương dương tự đắc... giống ông chú nào đó

Xứng đáng! Cục tức nghẹn mấy năm cuối cùng cũng có cơ hội dỗi lại! Phải trả đủ!

" Khoan đã!" Lahar bỗng nhiên nhận ra vấn đề, nghi hoặc nhướn mày:" Cô nhớ lại tất cả rồi?!"
"..."

"..."

" ...Đường truyền sóng não dài quá đấy đội trưởng." Charlos bỗng mất hết hứng thú tán dóc, thở dài đập tay vào trán, gật đầu

"..." Thế nên đúng là nhớ ra rồi à? Lahar có chút phức tạp cau mày

" Mà cô đã làm gì hắn ta vậy?" Ở ngay bên bọn họ mà lại hoàn toàn không lây dính được chút cảm giác vui vẻ nào, Doranbalt lật qua lật lại Racer một hồi lâu, tặc lưỡi

" Ờ?" Charlos quay xuống nhìn anh, chớp chớp mắt rồi xoa cằm ậm ừ:" Số lượng hơn chất lượng chăng? Tôi nghĩ nó gọi là như vậy..."

"... Số lượng?" Doranbalt ngẩn ra:" Bộ các cô còn người nào khác nữa à?"

Nói liền nhìn chằm chằm vào sau lưng Charlos như muốn lôi một người nào đó ra từ không khí

" Không không không, anh hiểu sai rồi." Làm tóc đen phải vội vã xua tay:" Tôi không nói về số lượng người, tôi nói là số lượng đòn đánh!"
"..."

" ...Số lượng đòn đánh lại là cái gì?" Hai vị Đội trưởng càng không hiểu ra sao

"..." Hử? Có mùi không ổn?

" Ủa chứ bình thường mấy người bắt giữ tội phạm kiểu gì?" Tóc đen có vẻ kinh ngạc với độ chậm hiểu của những người mình đang nói chuyện:" Không phải lập kết giới dụ hắn vào rồi xả ma thuật à? Tôi làm y chang mà! Để khi điền báo cáo làm ơn bỏ tôi ra với!"

Doranbalt:" ...? Gì cơ?!"

Lahar:" ...Ai bảo cô làm vậy cũng được thế?!"

Cả hai đau đầu la lên

" ... Chứ không phải hử?" Mắt Charlos bắt đầu biến thành hình dấu chấm

" Không có!" Doranbalt bắt đầu mệt mỏi

" Ai lại làm cách ấy chỉ với hai người chứ?! Phải có một đội chuyên về kết giới được điều động trực tiếp có mặt tại hiện trường mới được!" Lahar bổ thêm vào, trán đầy vạch đen

" Gì? Sao phiền phức quá thế?" Charlos chưng hửng khoanh tay
Thế mà mình cứ tưởng họ được huấn luyện cùng loại ma thuật giống Freed chứ? Hóa ra là không phải... mà cũng đúng... làm đâu ra lắm người giỏi giống cậu ấy được...

Ơ vậy... xong! Thế bay tong kế hoạch rồi! Cuối cùng lại ghi tôi vào à?!

" Tôi không muốn gặp cái Tòa án với đám người đó nữa đâu! Điên mất!" Tóc đen bĩu môi không hài lòng:" Đội trưởng, anh giúp tôi lần này đi được không?"

" Không! Cô đùa tôi đấy à?! Giờ đi đâu kiếm giấy điều động kết giới chớ?!" Lahar chối ngay tắp lự

"... Họ không phải hoạt động ngay dưới trướng anh sao?!"

" Nhưng cũng phải có đồng ý của Hội Đồng!"

" Cuối cùng không phải một con dấu của anh là giải quyết à?!"

" Không! Tôi sẽ không phạm luật!"

" Anh...!"

"..." Hai tên ngốc lần nữa mắt to trừng mắt nhỏ

Đúng lúc này...
" Bíp Bíp Bíp! Trái Đất gọi Charlos! Cậu ở đâu nghe rõ trả lời cái coi?!" Túi quần dài đen run lên bần bật mang theo giọng hét oanh vàng ngay lập tức cắt đứt toàn bộ không khí quái đản nơi này

" Eh? Cana?!" Charlos luống cuống sờ tay vô túi rút ra một tấm thẻ bài, tròn mắt:" Ủa cậu bỏ cái này vô người tớ lúc nào thế?!"

" Lúc cậu gào lên sẽ đánh... bỏ qua chuyện đó! Cậu đang ở đâu?!" Giọng Cana hấp tấp truyền đến qua thẻ bài:" Nếu được thì mau trở về! Midnight tên đó đang tấn công nhà thờ Kardia!"

" Cái gì?!"

" Ahhhh, lỗi của tớ, thẻ bài của tớ đã không dự đoán được sự xuất hiện của hắn! Tớ..." Cô gái tóc nâu có vẻ rầu rĩ lầm bầm

" Được rồi Cana, để chuyện đó tính sau đi! Việc cấp bách bây giờ là nhờ mọi người kéo dài thời gian một lát, tôi lập tức về ngay đây!" Charlos nhíu chặt mày, vội vã phân phó rồi không chần chừ cắt đứt cuộc trò chuyện
Đoạn, cô quay sang hai người vẫn giữ vẻ mặt phức tạp kia, bắt đầu liến thoắng nói:" Đội trưởng nghe rồi đó, bây giờ tôi phải đi ngay, xin lỗi đã làm phiền, nhưng việc còn lại phải nhờ cả vào hai anh rồi..."

" Tôi tin anh được chứ?"

" Được, chuyện này tôi đảm bảo với cô." Lahar gật đầu chắc chắn

" Cám ơn. Mà không giúp tôi thật đấy à?" Charlos bỗng mỉm cười trêu chọc

" Cái này thì không nhé! Mà chỉ là đi ghi lời khai thôi, sao lần nào cô cũng như bị tống giam rồi thế hả?" Lahar đẩy đẩy kính mắt, cũng không nhịn được bật cười

" Thì chính là bởi vì chỉ có ghi lời khai đấy chứ..." Charlos nhỏ giọng làu bàu một thoáng, rồi quay đi:" Thế nhé, gặp lại sau..."

" Charlos!" Lúc bấy giờ, Katja ngay lập tức kéo lấy cánh tay cô, ngẩng đầu muốn một lời đảm bảo:" Em sẽ còn gặp lại chị chứ?"
" Đương nhiên! Tôi hứa!" Charlos chạm nhẹ vào mái tóc xanh một cái, cười đáp ứng.

Thế nhưng với cái chạm đó, một sợi linh cảm không lành bỗng nhiên trỗi dậy khiến cặp mắt đen lướt qua một tia hoảng hốt

" Charlos-nee?"

Charlos hơi chau mày suy tư, cuối cùng lại thở dài, ngồi xuống, đặt một ngón tay lên giữa trán cô gái nhỏ:" Thật là...!"

" Em cũng phải nhớ lời hứa của mình đấy, biết không?"

" Vâng!" Katja hơi tò mò, nhưng vẫn gật đầu chắc chắn

Không ai có thể thấy được, một luồng sáng bạc đặc biệt từ đầu ngón tay ấy nhẹ nhàng tiếp cận làn da mỏng manh của cô gái tóc xanh, lóe lên rồi vụt tắt

Đến tận khi tà áo đen ấy thản nhiên tan biến vào hư không, bí mật ấy, cũng cứ thế chôn vùi

Dẫn sinh thuật...

Nó sẽ trở thành tấm khiên cuối cùng bảo vệ em, ít nhất là cho đến khi chúng ta gặp lại...
Cẩn thận nhé, Katja.

...

Thế nhưng Charlos đã không ngờ được

Chỉ một chốc sau khi cô rời khỏi, Racer đã tỉnh lại

Không, cũng không hẳn là thật sự tỉnh lại.

Nếu phải nói thì... hắn giống như đang mộng du vậy

" Phá hủy chiếc bình... phá hủy... mối liên kết..." Tiếng cười khằng khặc vang lên giữa buổi tà âm u làm người ta rợn tóc gáy.

Racer nhanh chóng lao đến đánh ngã Lahar trong một đòn, cướp lấy con dao trên người anh, rồi không do dự ném nó về phía Katja còn ngơ ngác chưa kịp phản ứng

Đôi mắt nâu mở to sợ hãi nhìn vào lưỡi thép bén ngọt lao đến

" Chạy đi! Wen..." Và con dao đó, đã bùng sáng chói lòa... trên ngực của Doranbalt:"... dy..."

Thì ra, đúng vào giây cuối cùng, anh đã dịch chuyển đến trước mặt Katja, và hứng chịu nó thay cô

" Doranbalt! Này!" Lahar vội vã chạy đến
Racer nhanh chóng biến mất, mà thật ra dù hắn có ở lại thì cũng không ai bận tâm cho nổi.

Nhưng...

Con dao đỏ hoàn toàn tan biến mà không hề để lại một vết thương nào trên người Doranbalt

" Không... không bị sao cả?" Cả hai người đều vô cùng ngạc nhiên trước cảnh tượng

" Ưưưư..." Có điều họ chưa kịp thở phào thì cũng đã ngạt thở, vì Katja không được may mắn như thế.

Cô bé bắt đầu nóng lên như phát sốt, không ngừng run rẩy, rồi hoàn toàn lâm vào hôn mê

" Katja! Katja! Tỉnh lại đi! Này, Katja! Tỉnh lại đi em!" Kết quả này khiến ruột gan Doranbalt đều như bị nướng cháy khét. Anh hoảng loạn nắm lấy hai vai nhỏ nhắn, không ngừng gọi tên cô, nhưng nghiễm nhiên, không hề nhận được câu trả lời nào

" Katja!"

" Katja!" Doranbalt lại càng kinh hoàng hơn bao giờ hết, khi những vết ấn đen chằng chịt bắt đầu xuất hiện trên làn da trắng muốt
Rồi tan đi

Những Tinh Linh Ma Đạo Sĩ bị hủy hoại liên kết đều sẽ biến thành con nhộng, giống cái anh từng trông thấy, không phải chết đi, nhưng cũng không còn sống sót. Rồi sau 100 năm, họ sẽ được giải thoát khỏi lời nguyền này khi đồng thời mất hết ma lực.

Đó là một lời nguyền thời gian... lý do mà, Katja nói rằng cô bé đã từ bỏ thực tại. Bởi vì thực tại của họ... là thứ buộc phải tan biến nếu Oracion Seis thành công...

" Katja! Tỉnh lại đi em, làm ơn hãy tỉnh lại đi..." Trước mắt Doranbalt nhòe đi trông thấy, đỏ bừng

Không, tôi lại thất bại... một lần nữa sao... sự vô dụng của tôi...

" Anh... Mest..." Thế nhưng... giây phút cuối, dường như sự cố gắng của họ, đã khiến cho phép màu xảy đến

" Em đã rất lo lắng đấy, khi anh chắn ở đó..." Cặp mắt mệt mỏi mở ra, và Katja lại lần nữa nhìn anh, mỉm cười thân mật
" Anh không sao, đừng nói chuyện đó. Anh cũng không biết tại sao nữa, nhưng em... Em không sao chứ?" Doranbalt vẫn chưa thôi hoảng hốt, dồn dập hỏi

" Không... nhưng dường như Antilink đã phá hủy liên kết sinh học..." Katja lắc đầu, ngơ ngác nhìn cánh tay mình, ngơ ngác bởi sự thật là thứ đã luôn ở đó từ khi cô sinh ra... đã biến mất...

" Mà em, cũng không còn bị nguyền rủa nữa..."

" Vậy là nếu không chạm trực tiếp thì Antilink sẽ không ảnh hưởng đến ma đạo sĩ à..." Lahar đặt tay dưới cằm tự hỏi

Antilink, anh đã hỏi được từ Katja trước đó, nhưng nếu so sánh cô bé với những tình cảnh mà anh đã gặp, nó thật sự...

Khác xa quá

" Em... chắc là vậy ạ..." Chính Katja có lẽ cũng không hiểu được sự tình

" Nhưng em... Á!" Đúng lúc này, Doranbalt đột ngột hét lên đau đớn

Lahar giật mình nhìn lại, rồi bất đắc dĩ lắc đầu:"..."
" Nico!" Trong khi đó, Katja vội vã kéo chòm Tiểu Khuyển ra khỏi người anh chàng bên cạnh, rồi không nhịn được bật cười nhìn Doranbalt nhăn nhéo mặt ôm lấy chân mình lần thứ hai trong ngày:" Em xin lỗi!"

" A, hahaha... không sao..." Anh chàng chỉ có thể gượng cười

" Pun pun pùn pun!" Còn Nico, dù đã yên vị trong lòng cô chủ của mình, vẫn không ngừng khua tay múa chân nói gì đó, cuối cùng trừng Doranbalt một cái cháy tóc

Lúc đầu, Katja có vẻ suy tư, nhưng đôi mắt nâu có một tia sáng rất nhỏ nhảy múa

" À... anh ơi..." Nhưng sau đó, tóc xanh có vẻ lúng túng:" Cậu ấy có cảm ơn anh... và bảo anh "Mau bỏ tay ra khỏi cô ấy!"..."

" Em nghe hiểu cậu ấy nói gì à?"

Mà từ từ...

" A? A! Xin thứ lỗi! Anh... anh không cố ý!!!" Doranbalt cúi đầu nhìn... đã nhận ra tư thế của mình, lập tức lùi lại ba mét

" ...Vâng..."
"..." Gió rất nhẹ bắt đầu nổi lên, khi Lahar vẫn trầm từ suy nghĩ mọi chuyện, không khí giữa hai người bên đây lại không tên mang theo một chút kỳ lạ

Một lúc lâu, Katja mới ôm siết lấy Nico, nhẹ nhàng cất lời:" Anh Mest này..."

" Katja?"

" Em cũng rất cảm ơn anh đấy, vì đã giúp em phá hủy lời nguyền này..." Đôi lông mi mỏng khẽ run lên như cánh bướm, cô ấy đứng dậy, đi về trước vài bước

Gió cuốn quýt lấy tà váy trắng và những lọn tóc xanh mượt, dường như... chưa bao giờ tự do đến như thế...

" Giờ thì em có thể sống như những gì em muốn..." Và nụ cười được vẽ lên trên bờ môi hồng hào, xinh đẹp như một tinh linh được giải thoát khỏi gông xiềng trói buộc, một lần nữa, sải rộng đôi cánh tới thiên thanh

" Cảm ơn anh nhé!"

" A... Anh..." Doranbalt chẳng nói nên lời, anh nhìn cô chằm chằm, rồi bật khóc
Hối tiếc cuối cùng của anh... cũng đã nguôi ngoai...

...

" Mest gì chứ. Tôi là Doranbalt!"

Nó sẽ không biến mất... nhưng nó sẽ là bài học...

Cho đến khi tôi tận mắt nhìn thấy họ an toàn đứng trước mặt...

Nó vẫn sẽ... ở đây...

______________________________

" Trước khi tôi giải thích toàn bộ vấn đề..." Quay trở lại với nhóm Exceed, sau vài câu nói chuyện, Samuel lại lần nữa bất ngờ tuyên chiến:" Đấu một trận đi, anh cả!"

"... Được rồi. Thích thì chiều vậy." Lily nheo mắt, dường như hiểu rõ mà gật đầu đồng ý

Giây tiếp theo, hai Exceed với khả năng thay đổi ngoại hình phù hợp cho chiến đấu tự mình lao vào nhau với những cú đấm nảy lửa

" Tại sao họ làm vậy?" Happy hoang mang

" Có lẽ là vì còn nghi ngờ chăng?" Carla chần chờ trả lời, rồi đành nhún vai, lắc đầu chán nản:" Tôi thật sự không thể hiểu được bọn đàn ông!"
" Aye!"

...

" Được rồi, giờ thì nói xem lợi dụng học thuyết nghĩa là sao nào?!" Lily gầm gừ trong khi phang thẳng vào mồm đối thủ của mình một cú muốn sái quai hàm:" Zentopia đang âm mưu điều gì hả?!"

" Trước khi đi Giáo Chủ Rapowant đã giao cho bọn em một nhiệm vụ kỳ quái!" Nhưng đương nhiên là Samuel không chần chừ giây nào để đáp trả bằng một cú đạp ngay ót anh cả... tuy rằng không thành công

Hai Exceed lực lưỡng nhảy lùi lại thủ thế, rồi tiếp tục lao tới dộng nắm đấm vào mặt người kia

" Rapowant?" Happy lặng lẽ ghi nhớ

" Giáo Chủ là một trong những người đứng đầu nhà thờ ấy hả?" Carla nhướn mày

Sau đó, trong khi vừa chiến đấu, Samuel quả nhiên đã nói ra tất cả, những gì khiến cho cậu ta cảm thấy không ổn, những nhiệm vụ không tưởng và cả...

" Mặc kệ những chuyện đó, quan trọng nhất là tụi em hoàn toàn không nhận được lệnh phải thu hồi lại chiếc đồng hồ!" Samuel bằng cách nào đó đã túm được một cánh tay của Lily, đè chặt ông xuống đất
Nghi vấn

" Dù cho đó mới là việc cấp thiết nhất hiện tại!"

" Ra vậy... Quả đúng là rất khác thường." Carla hoàn toàn vỡ lẽ ra mọi chuyện

" Ồ, thế nên chú mày đến đây để nhờ cậy khả năng tiên đoán của Carla?" Nhưng Lily nào đơn giản khống chế như thế, ông lộn người dễ dàng đứng thẳng, sức bật mạnh mẽ từ cơ thể ấy ném văng Samuel về phía sau

" Dù rằng lòng trung thành với Ngài Byro vẫn không đổi. Nhưng em..." Samuel tung mình, cúi thấp người ghìm lại cơ thể đứng yên trên đất, nhẹ nhàng rũ mắt

Có rất nhiều câu hỏi bủa vây lấy cậu hiện tại

" Chú mày thật là một đối thủ đáng thất vọng Sammy!" Nhưng Lily không cho cậu ta thời gian chần chờ trong suy nghĩ, ngay lập tức bay đến, tọng thêm một cú vêu mồm vô bản mặt bất lực kia

Đơn giản biến Samuel trở về bản thu nhỏ thường thấy của Exceed tại Trái Đất
" Còn non lắm! Nếu cứ như vậy, chú mày sẽ không thắng được đâu!" Lily quay người không nhìn cậu, trong khi vẫn khoanh tay nghiêm giọng chỉnh đốn thằng em:" Trước tiên, đừng có do dự!"

_________________________________

" Hay đấy, giả dụ như ta còn ở Phantom Lord, thì có khả năng ta đã gục thật rồi..." Lần thứ bao nhiêu đó bị Guttman nổ tung rồi quật ngã, Gajeel lại quệt miệng đứng dậy, trên môi vẫn nở một nụ cười quật cường:" Nhưng không may cho ngươi, hiện tại thì còn lâu nhé! Ta bây giờ là ma đạo sĩ của Fairy Tail!"

" Dù có đánh thế nào đi nữa, thì trái tim ta vẫn sẽ không lùi bước đâu! Này Juvia?!" Giọng điệu càn rỡ đắc thắng khiến kẻ địch hoang mang

Thế rồi...

" Cảm ơn vì đã đợi Juvia phục hồi!" Trong thế không thể lường trước được của kẻ thù, mặt đất dưới chân hắn ta hoàn toàn thay đổi
Một quả cầu nước trồi lên từ nơi là đất cát cũ, nâng khối xanh lên giữa không trung, giam cứng Guttman trong không gian nhỏ hẹp

" Gì đây? Tưởng thế này là làm khó được ta à?"

Khối nước này là cơ thể của Juvia Lockser cùng ma lực của cô hóa thành

Nước là Juvia, Juvia cũng chính là nước

Chính cô là lồng giam vững chắc nhất thế giới này

" Ngươi- đừng hòng thoát!" Cô gái tóc xanh mặc kệ ma thuật của Guttman thi triển trên mình gây ra những cơn đau nhói, vẫn bám lấy hắn, gằn giọng:" Gajeel!"

" Tới ngay đây!" Cậu bạn sắt đã sẵn sàng đằng sau cô để phối hợp, cười nhe răng:" Chết mày rồi! Thằng khốn!"

Và Guttman hoàn toàn gục ngã

Thật may làm sao khi đi đôi với lực công phá kinh hoàng thì hắn ta lại có một khả năng phòng thủ dở tệ

" Không thể phối hợp ăn ý hơn sao?" Gajeel đáp đất, chống hông, cà lơ phất phơ mà hỏi
" Nếu là Gray-sama thì mới ăn ý được!" Juvia cũng tỉnh bơ mà trả lời

" Thật là...!"

_________________________________

Nhưng với những chiến thắng này, họ chẳng thể vui mừng được bao lâu, bởi đồng thời trong chính những lúc đó

" Tiếng hét ở đằng kia!"

" ... Cobra, hắn ta đã làm gì thế này?!"

Nhóm Erza đã hoàn toàn mất dấu Cobra, cái cuối cùng họ nhìn thấy là những con người tội nghiệp với những vết thương nghiêm trọng trên mặt đất

...

" Tội tấn công nhà thờ là không thể tha thứ!"

Byro cuối cùng cũng ra tay thay vì đứng im nhìn nhóm Natsu và con gấu hồng xâu xé. Hỏa Long cũng không bỏ lỡ cơ hội để tọng vào mồm hắn ta một mớ hành... Nhưng tất cả đều đã quá muộn...

Nhà thờ gần đó đã không còn

...

Và, tại thánh đường Kardia

" Will Neville vĩ đại... liên kết đã được giải phóng..." Mảnh xương cuối cùng của một vĩ nhân từng tồn tại, sau cùng, đã trở về với cát bụi
" Cơn ác mộng ông từng chứng kiến..." Midnight mỉm cười dang rộng hai tay mình, tựa như đang chào đón tân kỷ nguyên của thế giới:" Nó sẽ lần nữa bao trùm thế giới này!"

Mây đen bắt đầu giăng kín bầu trời, sấm chớp nổi lên, quằn quại kêu gào trong gió dữ

Bầu trời phía trên Thánh Đường Zentopia từ từ hiện nguyên hình một con tàu khổng lồ âm u- đây chính là, chân diện của Vô Hạn Thời Kế

Lâu Đài Vô Hạn

Những sợi xích khổng lồ xuyên ra từ thân tàu cắm xuống mặt đất, và đến đây, quá trình chuẩn bị đã  hoàn tất

Giới hạn cuối cùng của Vô Hạn Thời Kế

Đã được khởi động

" Đừng hòng ta để ngươi thực hiện! Midnight!" Tiếng gầm đầy giận dữ của người hạ cánh từ bầu trời và phá nát mặt đất đi tới, dễ dàng thu hút sự chú ý của kẻ duy nhất đang đứng bên trong hầm mộ
Mái tóc và tấm áo đen đó, luồng ánh sáng luôn vờn quanh không khí đó và cả giọng nói bao trùm hắn bao đêm ác mộng đó

Midnight nhận ra cô ngay tắp lự, lặng lẽ thở dài

" Gọi sai tên rồi, Charlos Dreyar..." Hắn thảnh thơi vươn tay chơi đùa với những lọn tóc dài của bản thân, lắc đầu:" Ta là Macbeth, Midnight hắn chết rồi, và ta đã được tái sinh..."

" Ngươi nói vậy là ý gì?!" Charlos nheo mắt, một cây lao rực lửa không chần chờ bay vút đến từ đằng sau cô, đâm thẳng về phía hắn

" Ta sẽ không chiến đấu với cô bây giờ, nhưng có lẽ chúng ta sẽ sớm gặp lại..." Macbeth dễ dàng nghiêng người né tránh, hắn thừa hiểu là ma thuật của cô sẽ dễ dàng phá hủy năng lực uốn cong của hắn, nhưng Macbeth lại mỉm cười như mãn nguyện:" Thật chờ mong, cô là kẻ duy nhất mà ta nhận định là đối thủ đấy... Sayonara!"
Môi hắn mấp máy như vẫn còn đang nói điều gì

" Ngươi...!"

Bùn bỗng ùa đến từ đâu, đe dọa chôn vùi Alzack đang nằm bất động cách hắn chẳng bao xa

Charlos không mất đến giây tiếp theo để cứu cậu ấy, nhưng cũng vì vậy, khiến cho Macbeth có đủ thời gian trốn thoát

Trước lúc rời khỏi... ánh mắt sâu thẳm ấy vẫn ghim chặt vào thân ảnh cao gầy đang đứng

Phảng phất như chứa đựng điều gì

_________________________________

Trở lại hội quán Fairy Tail

Kể từ khi Zentopia được thành lập, người ta cũng thành lập một tổ chức ngầm hoạt động bí mật ẩn sau các nhà thờ trên thế giới

Mục tiêu thật sự của Oracion Seis không phải là các nhà thờ, mà là những người đang được nhà thờ bảo hộ- những người đang được các cha xứ che chở- những Tinh Linh Ma Đạo Sĩ là hậu duệ trực tiếp của các môn đồ Neville
Lý do là bởi vì một thứ gọi là liên kết sinh học

Những người này, chính là ổ khóa phong ấn hình dạng cuối cùng của Vô Hạn Thời Kế. Kể từ khi sinh ra đến tận lúc chết đi, đời này sang đời khác, chỉ cần họ còn sống, họ phải bảo vệ nó tới cùng.

Những dấu ấn ma thuật trên người họ là bằng chứng cho trách nhiệm và bổn phận, hay nói đơn giản hơn, là lời nguyền giáng lên từng người

Bởi vì nói đến cùng, phong ấn một vật phẩm sẽ xoay chuyển thế giới sau mỗi trăm năm, cũng giống như tìm cách bẻ gãy sự vận hành của vũ trụ

Những kẻ đi ngược lại với quy luật, đều sẽ phải gánh chịu sự trừng phạt

Mà Antilink- thứ không rõ tại sao lại rơi vào tay của Oracion Seis, chính là thứ duy nhất cắt đứt được liên kết sinh học này

" Đó là tất cả những gì tôi tìm hiểu được về Vô Hạn Thời Kế, xin lỗi, tôi đã về muộn." Charlos nghiêng đầu, nhìn những vết thương chằng chịt đang được chữa trị trên người Alzack và Bisca, lại phức tạp cúi đầu
Midnight đã có được thứ mình muốn

Trước khi rời đi, nụ cười kiêu ngạo lại thờ ơ đó...

" Kẻ thắng là ta... lần này, cô sẽ phải nhìn bạn bè mình, từng người một, rời đi trước mắt..."

Chết tiệt!

" Được rồi Charlos, đừng tự trách, cũng không có thương tích gì nghiêm trọng. Cậu đã làm mọi thứ có thể rồi..." Alzack gãi đầu xua xua tay tỏ vẻ không thèm để ý:" Chúng tôi còn chưa xin lỗi vì không kéo dài đủ thời gian nữa đây..."

" Alzack nói đúng đó, nghỉ ngơi một lát đi, cậu vẫn đang sử dụng Fairy Light phải không?" Bisca lại gần cô, chống gối cúi người nhẹ nhàng nói

Khi sử dụng đến ma thuật độc nhất này, thì Charlos sẽ không cách nào dùng được các ma thuật liên quan đến không gian hay thời gian, đây cũng không phải bí mật gì tại Fairy Tail...

" Tớ không sao, Bisca, cậu cũng nên nghỉ ngơi" Nhưng Charlos chỉ có thể miễn cưỡng đáp lại cô một nụ cười mệt mỏi, rồi lắc đầu, vẫn trông rất phiền muộn
Bisca liếc nhìn Alzack sau lưng mình, rồi đồng thời thở dài

" Được rồi mọi người..."

" Nói vậy thì cũng có lỗi của tớ..." Cana chán nản cắn môi:" Là do tớ sử dụng thẻ bài..."

" Không, không phải lỗi của chị Cana!" Cánh cửa hội đột nhiên bật mở, Wendy và Bickslow đã trở về

" Chúng tôi vừa có một trận đánh với Erigor, và cũng thông qua hắn, biết được một vài chuyện..." Bickslow có lẽ vẫn rất mệt, chậm chạp tìm một cái ghế ngồi xuống, giọng nghiêm túc:" Có lẽ cô đã trúng phải ma thuật điều khiển ngắn hạn của Tân Oracion Seis, Cana. Nó khiến tinh thần cô xảy ra hỗn loạn tạm thời từ đó dẫn đến sai sót trong lúc sử dụng ma thuật và chúng đã thừa cơ sắp xếp hướng đi của chúng ta..."

" Erigor cũng trúng phải nó trong một thời gian dài. Tôi cho rằng đó phải là một ma thuật vô cùng mạnh mẽ, bởi vì kể cả thuật chữa thương của Wendy, cũng rất khó khăn để khiến hắn ta hoàn toàn khỏi hẳn." Bickslow sau chuyến này đã một lần nữa mở rộng tầm mắt, đưa ra đánh giá cho cô bé Thiên Long cao khỏi nói
" Cái gì? Tôi sao?!" Còn Cana, cô ấy khi nghe chuyện này vô cùng kinh ngạc, mà sau đó, lại có chút không khỏe:" Thật khó tin. Bằng cách nào chứ?"

" Chúng tôi không biết... nhưng Erigor đã nói, trước khi hắn hoàn toàn mất trí nhớ, hắn luôn cảm thấy rất buồn ngủ, dựa vào phán đoán cho thấy đó là di chứng sau khi bị thôi miên sâu..." Bickslow lần nữa giải thích

" Ra là vậy..." Cana nhớ lại khi đó, gật đầu tán thành

" Vậy thì có lẽ tôi biết là ai làm..." Charlos đang vùi đầu vào giữa hai cánh tay bỗng nhiên đắng chát cất tiếng

Thì ra là vậy, nên mình chỉ cảm nhận được một chút tàn dư mỏng manh, vì thế nên mình mới chủ quan bỏ sót điều kỳ lạ...

Mọi vấn đề, đều đã có đáp án

Mọi người nhìn về phía cô, trông thấy vẻ tự trách càng sâu đó, lo lắng cau mày

" Michelle..." Charlos thở dài nhắc đến một cái tên, như hao hết toàn bộ sức lực:" Em gái của Lucy."
_______________________________

" Vô Hạn Thời Kế đã được khởi động..." Byro ngẩng đầu nhìn bầu trời tối đen che phủ cả thế gian, lầm bầm trong cổ họng

" Không ổn rồi... chúng ta phải ngăn chặn nó lại thôi!" Lucy cũng hoảng hốt... ngăn chặn Vô Hạn Thời Kế... hay bảo vệ chiếc kim đồng hồ... là việc cuối cùng mà cha cô đã tin tưởng giao phó...

Nhưng giờ...

" Đúng, nhưng không phải hiện tại, ta còn một nhiệm vụ quan trọng hơn phải hoàn thành..." Byro không hề dao động:" Đó là mang cô trở về, Lucy Heartfilia!"

" Cái gì?!"

Thì ra đây, là nhiệm vụ không thể nói thành lời mà Samuel đã đề cập cùng nhóm Exceed

Tuy nhiên, so với việc từ bỏ và tìm cách khác để vạch trần sự thật của cậu, Byro lại chọn cách kéo dài thời gian thực hiện nó

" Kể cả là ông cũng phải biết hiện tại nên ưu tiên việc gì hơn chứ?!" Lucy không thể hiểu được
" Ta..."

Byro cũng do dự, ông biết có điều kỳ lạ, trước cả Samuel

Nhưng ông lại vẫn sẽ thực hiện nhiệm vụ được giao bất chấp mọi thứ

Bởi vì lòng trung thành của ông đối với Zentopia và Tổng Giám Mục, là vô điều kiện và cao hơn hết thảy mọi thứ trên đời

" Đừng có do dự, đừng có suy nghĩ, Byro!" Vào lúc này, thành viên thứ 7 của Oracion Seis lần nữa xuất hiện

Biến cố lại xảy đến

Và Lucy đã không để ý tới... đôi mắt ngày càng tối lại, đầy ưu sầu của em gái mình

Nee-san...

Chị... chỉ cần mình em là đủ rồi...

__________________________________

" Tất cả là... lỗi của tôi!" Charlos ôm lấy đầu mình, run rẩy đứng bật dậy, rồi lao về phía cửa:" Tôi phải đi! Ngay bây giờ! Tôi đi ngay đây!"

Lẽ ra tôi không nên mềm lòng, lẽ ra tôi không nên giúp Michelle giấu giếm sự thật với mọi người! Lẽ ra tôi phải bảo họ đề phòng hơn chứ không phải tin tưởng! Là lỗi của tôi! Sai lầm của tôi!
" Charlos!" Nhưng Cana nhìn cô ấy, chậm chạp lắc đầu:" Không còn kịp rồi!"

Lá bài trên tay cô ấy sáng lên, và một giọng nam mệt mỏi truyền khắp hội quán vốn yên tĩnh

" Lucy và Natsu... đã bị Oracion Seis bắt đi... dưới sự trợ giúp của Byro..."

" Michelle... là giả... thành viên thứ 6 của Tân Oracion Seis... chúng ta... rơi vào bẫy rồi..."

Vậy là... nó đã xảy đến...

Trước mắt Charlos mờ đi, đầu cô bắt đầu réo lên ong ong như bị búa bổ

Rắc...

Tiếng tan vỡ nhỏ xíu vang lên, bên trong cơ thể thon dài dường như có thứ gì bừng tỉnh, khiến cả Fairy Tail đều không kìm được nghẹn lại hơi thở của mình

Rắc... rắc...

Ầm!

Cánh cửa hội vào đúng lúc này bật mở

" Mọi người! Xảy ra chuyện rồi!"

Nhưng cũng nhờ cánh cửa đó, trong thế giới đỏ đậm của ai kia, dường như bay lên một vụn quang lấp lánh nhỏ bé
Là ánh sáng cứu rỗi

" Cái...?!" Lisanna kinh ngạc cảm giác được có thứ gì cực nhanh lướt qua thân thể cô, đánh về người phía sau

" Mira!"

Lúc quay đầu, chị cô... đã nằm gọn trong vòng tay của một người khác

Charlos?

Lisanna ngẩn ra một thoáng

" Này!" Cả hội quán đều ngơ ngác trước cảnh tượng, nhưng tóc đen không quan tâm nổi những ánh nhìn xung quanh mình nữa

Chỉ vừa kịp nhận ra sự tồn tại quen thuộc đó, đã không chần chờ lao đến giữ lấy

Bởi vì chỉ có cô ấy... mới có thể lấp đầy được sự hoảng loạn của cô lúc này...

" Mira..." Tóc đen thật sợ hãi, thật khó hiểu, thật ủy khuất

Tóc đen muốn Mira

" Char... Charlos?"

______________________________

Arc này rất xuất sắc về phân bố nhân lực nên tui không định thay đổi nhiều... nhưng sao mà dài quá vậy, tôi đã tính kết thúc cái arc này trong hai chương mà trời T_T
Ý quên, từ chương sau là cơm chó bắt đầu phân phát nha mọi người ^_^

A.S

Bình Luận (0)
Comment