Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện (Dịch Full)

Chương 9 - Giao Phó Nhiệm Vụ

Người dịch: Min_4ever

Nhà: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH

Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.com

-------------------

Không nhìn tới thì không sao, vừa nhìn đã suýt lấy luôn cái mạng già của hắn.

Đến pháp thân sơ cấp hắn cũng không mua nổi.

Đắt đến đáng sợ.

Pháp thân tuy là một trong những chiêu thức cường đại nhất của tu hành giả, nhưng nó cũng đại biểu cho tu hành giả đó đang gặp phải bình cảnh.

Thường có rất nhiều tu hành giả vì không thể gia tăng đẳng cấp pháp thân mà bị vây ở một cảnh gtiới nào đó, có khi cả đời cũng không thể vượt qua.

“Không ghi giá là có ý gì?” Lục Châu hồ nghi.

Vạn Lưu Chí Tôn là pháp thân chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

Trong giới tu hành hiện nay, đến lão ma đầu cường đại như Cơ Thiên Đạo cũng chỉ mới đạt tới bát diệp Bách Kiếp Động Minh.

Cho dù có đột phá tới thập diệp đi nữa thì cũng còn cách Vạn Lưu Chí Tôn một khoảng rất xa.

“Thôi được rồi, đừng nghĩ xa như vậy…”

Tu vi hắn đã hạ xuống Thối Thể cửu trọng thì phải có thái độ của kẻ yếu.

Không thể cứ mơ tưởng xa vời.

“Chơi rút thưởng đi.” Lục Châu thầm nghĩ.

[Ting — rút thưởng bắt đầu.]

[Ting — rút thưởng tốn 50 điểm công đức, thu hoạch được một tấm Thẻ Nghịch Chuyển.]

[Xin hỏi có rút thưởng tiếp không?]

Xác suất trúng thưởng cao như vậy sao? Không phải là thông báo ‘cảm ơn bạn đã tham gia trò chơi’.

Lục Châu cảm thấy thật bất ngờ.

Còn 150 điểm công đức, hắn quyết định giữ lại để dành mua pháp thân gia tăng cảnh giới tu hành.

Quá trình tu hành thông thường là Thối Thể cửu trọng phải đột phá được bình cảnh mới bước vào Thông Huyền cảnh, nắm giữ pháp thân sơ cấp.

Nhưng Hệ thống bán đầy pháp thân như thế này, rõ ràng ý nói hắn sẽ không phải lo về vấn đề bình cảnh.

“Xem bảng nhiệm vụ.”

[Nhiệm vụ chính tuyến hiện tại: Dạy Dỗ Lại Ác Đồ. Một ngày làm thầy cả đời làm cha, kẻ phản bội sư môn là đại nghịch bất đạo, kẻ nổi dị tâm còn không bằng loài heo chó. Hãy dạy dỗ lại đồ đệ của ngươi, gia tăng độ trung thành của bọn hắn.]

[Nhiệm vụ chi nhánh 1: gia tăng độ trung thành của Diên Nhi, đã hoàn thành.]

[Nhiệm vụ chi nhánh 2: trừng trị ba tên ác đồ, đã hoàn thành.]

[Nhiệm vụ chi nhánh 3: dạy dỗ Chư Hồng Cộng, đang tiến hành…]

Nhiệm vụ chi nhánh 4: diệt cỏ tận gốc, thay đổi tình cảnh, đang tiến hành…]

Thấy giao diện nhiệm vụ đã thay đổi, Lục Châu cảm thán một tiếng.

“Dạy dỗ bát đồ đệ, điều này có nghĩa là phải tìm ra hắn đã… Dựa vào tu vi bây giờ của ta e là dữ nhiều lành ít.” Lục Châu nói.

“Vẫn nên suy tính kỹ hơn đã.”

Hắn nghĩ tới ba tên ác đồ kia, nếu không cấm túc bọn hắn mà mang theo bên người thì chắc chắn sẽ gặp tai hoạ.

Giấy không gói được lửa.

Chỉ có Tiểu Diên Nhi là có thể tin cậy.

Tu vi của Tiểu Diên Nhi là Thần Đình cảnh, độ trung thành cao nhất, lại nhỏ tuổi nhất, dẫn nàng theo bên người cực kỳ thích hợp, nhân tiện hắn có thể dạy dỗ nàng đạo lý làm người, một công đôi việc.

Nghĩ đến đây, Lục Châu chậm rãi đứng lên trở về Ma Thiên Các.

“Còn có một tấm Thẻ Nghịch Chuyển, dùng luôn cho hết.”

Ma Thiên Các là nơi ở của Cơ Thiên Đạo và các đồ đệ trên đỉnh Kim Đình Sơn, thanh u yên tĩnh.

-------------

Ba ngày sau, tại tổng bộ Mãnh Hổ Cương sơn trại.

“Điều tra tình hình thế nào rồi?”

“Thuộc hạ đã phái người lái phi liễn suốt đêm đến Kim Đình Sơn. Tình hình chiến đấu ở đó quá kịch liệt, quân ta không dám tới gần. Nhưng mà.. nhưng mà có tu hành giả nói đã tận mắt thấy một toà pháp thân.”

(Chú thích: phi liễn = xe bay. Từ chương này mình sẽ để tên phi liễn mà không dịch ra.)

“Pháp thân? Là loại pháp thân nào?”

“Pháp thân đó cao mười trượng, rộng hai trượng, xung quanh có kim quang, bên dưới có bát diệp kim liên.”

Phịch!

Chư Hồng Cộng ngã từ trên bảo toạ xuống.

Chẳng còn một chút khí tức vương giả nào.

Sắc mặt hắn cực kỳ khó coi, hai chân không ngừng run rẩy.

“Trại chủ…”

“Nhanh, nhanh đỡ trại chủ đi nhà xí.”

-------------

Trên Ma Thiên Các.

Lục Châu sử dụng Thẻ Nghịch Chuyển xong, điểm sinh mệnh của hắn khôi phục được 613 ngày.

Thêm mấy ngày tịnh dưỡng, trạng thái tinh thần của hắn cũng trở nên tốt hơn nhiều.

“Một tấm thẻ được 300 ngày, hiệu quả hơi kém tấm thẻ đầu tiên một chút.” Lục Châu lẩm bẩm nói.

Cả người hắn trở nên trẻ hơn một chút.

Dung mạo không thay đổi bao nhiêu, nhưng trên đầu đã có mấy sợi tóc đen, tinh thần diện mạo trông khoẻ khoắn hơn.

“Điểm công đức còn có 150… ít đến đáng thương.”

Lục Châu không định tu hành những công pháp loạn thất bát tao có sẵn trong não hải, kể cả những công pháp đã truyền thụ cho đồ đệ.

Hắn dự định hối đoái điểm công đức lấy công pháp trong Thương thành.

Hắn không muốn dẫm vào vết xe đổ của Cơ Thiên Đạo.

Tuy nói thiện hay ác là do người quyết định, nhưng đến cả đồ đệ cũng muốn phản bội kẻ như Cơ Thiên Đạo thì chắc chắn có liên quan không ít đến cách hắn làm người. Mà một kẻ có thể ác đến mức này không tránh khỏi có thiên ti vạn lũ quan hệ đến công pháp tu hành của hắn.

Đang lúc hắn còn đang suy nghĩ.

Ngoài cửa truyền đến thanh âm.

“Sư phụ, Tiểu Diên Nhi cầu kiến.”

“Vào đi.”

Tiểu Diên Nhi đẩy cửa phòng bước vào, thấy sư phụ đang ngồi đó liền cười hì hì nói: “Sư phụ, trông người lại trẻ ra rồi.”

“Chỉ biết nói ngọt.” Lục Châu đưa tay cốc đầu nàng.

“Sư phụ bây giờ thật lợi hại.”

“Thật sao?”

“Dùng sức một người bức lui thập đại cao thủ. Cả thiên hạ này cũng chỉ có mình người làm ra được.” Tiểu Diên Nhi sùng bái nói.

Lục Châu không nói gì.

Đây đều là công sức của Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong, chẳng đáng nhắc tới.

Tiểu Diên Nhi chớp chớp đôi mắt to, lại hỏi: “Sư phụ, trước kia người từng nói, chỉ cần thực lực mạnh mẽ thì muốn giết ai cứ giết… Vậy tại sao người lại không giết các sư huynh sư tỷ?”

“…”

Ánh mắt Lục Châu nhìn về phía Tiểu Diên Nhi.

Không ngờ nha đầu này lại có suy nghĩ nguy hiểm như vậy.

“Diên Nhi.”

“Có đồ nhi.”

“Những đạo lý mà trước kia vi sư dạy các con, hãy quên hết toàn bộ đi. Tốt nhất là quên sạch không còn một mống…”

“Vâng, đồ nhi biết rồi.”

Thấy Tiểu Diên Nhi ấp úng muốn nói lại thôi.

Lục Châu lắc đầu nói: “Có lời gì cứ nói thẳng đi. Vi sư sẽ không trách con.”

“sư phụ, người từng hứa sẽ cho đồ nhi một thứ… Người quên rồi sao?” Tiểu Diên Nhi lấy hết dũng khí nói ra.

Lão ma đầu trước kia lại hứa hẹn lung tung cái gì rồi?

Lục Châu vội vàng lục tìm ký ức trong não hải.

Nhưng chẳng tìm được tin tức liên quan.

Xem ra khi hắn xuyên không vào thân thể của lão già hết hơi này, ký ức hắn nhận được cũng thiếu thốn không ít.

“Hứa hẹn?” Lục Châu hồ nghi.

“Sư phụ từng nói, chỉ cần đồ nhi đạt đến Thần Đình cảnh sẽ tặng Ngọc Phất Trần cho đồ nhi…”

Tuy không nhớ rõ việc hứa hẹn với đồ đệ.

Nhưng hắn vẫn biết Ngọc Phất Trần… đây là một bảo vật cấp thiên giai, có thể gia tăng uy lực cực lớn cho tu hành giả.

Chỉ là…

Khi Lục Châu xuyên tới, toàn bộ đạo cụ của Cơ Thiên Đạo đều đã biến mất, làm sao mà tặng được nữa?

Hắn cũng minh bạch vì sao lão ma đầu phải làm như vậy. Đồ đệ phản bội, khiêu chiến uy quyền của hắn, nếu hắn không tìm cách làm yếu đi thực lực của bọn đồ đệ thì sớm muộn gì chúng cũng bỏ hắn đi hết. Đây cũng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.

“Đương nhiên là ta quên mất rồi.”

Tiểu Diên Nhi tỏ ra rất thất vọng.

Lục Châu tiếp tục nói: “Nhưng mà vi sư sẽ tặng cho ngươi một bảo vật thiên giai khác… Ngọc Phất Trần chỉ thích hợp cho tu hành giả tuổi đã cao sử dụng, một tiểu nha đầu như con mà dùng thì trông khó coi lắm.”

Diên Nhi nghe vậy cực kỳ vui sướng, vội vàng quỳ xuống: “Tạ ơn sư phụ!”

Lục Châu khẽ gật đầu. “Tiểu Diên Nhi, vi sư có một nhiệm vụ giao cho con đây.”

“Xin sư phụ phân phó.”

“Ở gần Kim Đình Sơn còn có một số tu hành giả ‘danh môn chính đạo’ ẩn nấp trong bóng tối để điều tra chúng ta. Con đi xử lý một chút.”

“Đồ nhi tuân mệnh.”

“Đi đi.”

Tiểu Diên Nhi rời khỏi Ma Thiên Các, thân hình như chú chim yến chao lượn xuống núi.

Khoảng hơn mười phút sau.

Bên tai Lục Châu vang lên tiếng thông báo của Hệ thống.

[Đánh giết một tên ác đồ, thu hoạch được 10 điểm công đức.]

[Đánh giết một tên ác đồ, thu hoạch được 10 điểm công đức.]

….

Bình Luận (0)
Comment