Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4442

“Chỉ là tốc độ quá nhanh khiến kẻ địch không cảm nhận được”.

“Thậm chí, ngay cả bản thân người vận dụng dịch chuyển tức thời cũng không cảm nhận được!”

“Hả?”

Diệp Bắc Minh hưng phấn hỏi: “Không lẽ Ảnh Thuấn của chính mình cũng là một loại phép tắc thời gian?”

Vua thời gian đáp: “Bổn tọa không biết Ảnh Thuấn mà cậu nói tới là gì, không sao cả, có lẽ là một loại mánh khóe của di chuyển nhanh!"

“Cậu có thể thử thi triển cho bổn tọa xem xem”. “Được!”

Diệp Bắc Minh gật đầu, trong một ý nghĩ đã tiến về phía trước một bước cách xa ngàn mét.

Bỗng nhiên.

Một lực cực mạnh đánh vào anh, Diệp Bắc Minh giống như va vào tường, thân thể gần như vỡ vụn.

Nhìn kỹ hơn có thể thấy một bước vừa rồi căn bản không hề đưa bản thân anh ra ngoài ngàn mét

"Làm sao có thể! Ảnh Thuấn bị vô hiệu rồi?”, Diệp Bắc Minh có chút ngỡ ngàng.

Anh đã sử dụng Ảnh Thuấn vô số lần và chưa từng xảy ra chuyện này trước. đây, mỗi lần đều là chớp mắt đến được điểm đích!

Không lẽ.

Ảnh Thuấn thực sự là một loại phép tắc thời gian?

Giọng nói của Vua thời gian lại vang lên: “Suy đoán của bổn tọa quả nhiên không sai, người sáng tạo ra võ kỹ Ảnh Thuấn gì đó đã lĩnh ngộ được tầng thứ nhất của phép tắc thời gian!”

“Tăng tốc thời gian!”

Diệp Bắc Minh vội hỏi: “Tiền bối, vậy tầng thứ hai là gì?”

“Khi tốc độ nhanh tới cực hạn, đạt đến điểm giới hạn thì thời gian sẽ ngừng lại!”

“Thời gian đứng yên?”

Diệp Bắc Minh trợn trừng mắt: “Nếu thời gian có thể ngừng lại thì lúc đối đầu với kẻ địch há không phải là sẽ vô địch sao?”

Vua thời gian lắc đầu: “Muốn được như vậy thì cảnh giới và tốc độ của cậu đều phải cao hơn hắn mới làm được!”

"Một khi tốc độ của cậu nhanh hơn kẻ thù một cách vô hạn, thì chẳng phải hắn sẽ ở trạng thái đứng yên trong mắt cậu sao?”

Diệp Bắc Minh như bừng tỉnh: “Hiểu rồi!”

“Vậy còn tầng thứ ba?”

Vua thời gian trầm ngâm vài giây, mới trịnh trọng phun ra một câu: “Tầng thứ ba chính là quay ngược thời gian!"

"Ở trình độ này, đã không còn lĩnh vực thời gian nữa, mà là lĩnh vực của phép. tắc Luân Hồi”.

Diệp Bắc Minh bỗng nhiên giác ngộ!



Bình Luận (0)
Comment