"Cho nên, các thế lực lớn ở vị diện phía trên đã dựng một đấu trường võ thuât!"
"Chỉ những người có được thành tích nhất định trong đấu trường võ thuật, mới được đi lên vị diện phía trên!"
Diệp Quỳnh ngây người!
Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Cho nên, các thành viên nhà họ Diệp ngày trước mới một đi không trở lại!"
'Họ đã chết hết trên đấu trường võ thuật rồi nhỉ? Đám người ở vị diện phía trên bọn cô tính toán giỏi thật đấy, một mặt có thể xem đấu võ giải trí!"
"Mặt khác, có thể nhanh chóng tiêu hao thiên tài ở các vị diện phía dưới, củng cố địa vị của các cô, đúng không?'
Mặt Bách Lý Thanh biến sắc!
Anh nói một câu trúng luôn rồi!
Không ngờ Diệp Bắc Minh nhìn qua liền hiểu!
"Diệp công tử, anh nói đùa rồi."
Bách Lý Thanh cười nhẹ, sau đó tiện tay ném ra hai cái thẻ, hai cái thẻ rơi vào tay Diêp Bắc Minh và Diêp Quỳnh!
Hai người cúi đầu xem!
Phía trên viết tên của từng người, cùng một mã số!
"Phải rồi Diệp công tử, nhắc nhở anh một câu, những người vừa tới đấu trường võ thuật, phải lập tức tham gia mười trận đấu võ ngẫu nhiên, chỉ những người chiến thắng cuối cùng mới được tiến vào đấu trường chính thức!"
Nói xong.
Cô ta nở một nụ cười xấu xa rồi chỉ vào điểm cuối tầm nhìn, chỗ đó có một tòa kiến trúc khổng lồ giống Kim tự tháp!
Bên trong vọng ra tiếng hò hét kinh thiên động địa, chắc là đám đông xem đấu võ reo hò!
"À phải rồi, có một câu nói, chắc anh biết chứ nhỉ?"