Đồ Heo, Cô Chết Với Tôi!!!

Chương 20

Tôi bình thường chứ không tầm thường .
-Giờ thì chỉ còn hai chúng ta , cô muốn nói gì thì nói đi . Nói nhanh để tôi còn về .
Tôi nhìn cô nàng đáng ghét là nói .
-Cô chỉ là loại con gái nhà quê bình thường mà thôi , còn đáng tầm thường nữa . Cô làm sao đủ tư cách để tôi nói chuyện được .
Cô nàng giở giọng chua ngoa đáng ghét của mình ra nói với tôi . Mặt thì hếch lên trời tỏ vẻ kiêu ngạo .
Đồ đáng ghét . Đáng chết .
Ừ cứ cho là tôi là gái nhà quê đi cũng được vì dù sao tôi cũng từ quê ra ngoài Hà nội này . Ừ thì là tôi bình thường cũng được vì tôi cũng đâu có gì nổi trội đâu .
Nhưng mà cô ta nói tôi tầm thường là không được .
Cô ta nói như vậy là sỉ nhục tôi , làm lòng tự trọng của tôi không còn .
Đấy , cô ta cũng chỉ là một con bé bình thường chứ có cái quái gì gọi là nổi tiếng hay tài giỏi đâu mà dám nói tôi như vậy cơ chứ .
Bực mình . quá
-Tôi vốn đã rất muốn lịch sự với cô nhưng sao cô không chịu hợp tác với tôi cơ chứ ? Chả nhẽ cô không được ăn học tử tế sao ? Hay là cô nhà giàu quá nên trở nên hống hách . Cô nên nhớ rằng không phải chỉ có cô là nhất mà còn có nhiều người hơn cô nữa .
-Con bé kia , mày dám nói với tau vậy sao ?
Cô nàng kia chống hai tay lên hông , mắt thì trợn ngược nhìn tôi nữa .
Thật là không biết phép tắc gì cả , còn dám chen ngang lời tôi đang nói nữa chứ .
Phải cho con điên này một trận thì tôi mới hả dạ mất .
-Tau sẽ ày một tát để cảnh cáo . Đồ con bé cáo già .
Cô ta tự nhiên hét lên rồi vung tay lên cao định tát tôi .

Ôi thật là một con điên muốn vào lại trại tâm thần đây mà . Dám ngang nhiên gây sự với tôi nữa cơ chứ .
Nhanh chóng , tôi đưa tay mình lên cầm lấy tay của cô ta và bóp chặt .
Người đến xem thì nhiều nhưng có lẽ ai cũng ghét cô nàng này nên khi tôi bóp chặt tay cô ta mà chẳng ai chịu giúp đỡ hay lên tiếng gì .
-Tôi đã tử tế rồi mà cô không chịu tiếp thu là sao hả ? Nói cho cô biết điều này : Tôi bình thường chứ không tầm thường . Còn cô : Cô đã không bình thường rồi mà còn tầm thường nữa kia . Tôi nghĩ là tôi đã lịch sự quá đủ với cô rồi , với một người không biết trên dưới trái phải là gì như cô thì tôi nghĩ tôi không cần phải phí lời nữa . Chào cô , tôi về .
-Thả tau ra , có ngon thì thả tay tao ra rồi tau và mày cùng đánh .
Cô nàng bị tôi bóp tay đau đến nổi dãy lên nhưng mà vẫn bị bệnh sỉ diện nên chỉ dám nói như vậy . Trông cô ta thật là nực cười .
-Vì sao tôi phải nói chuyện với một con bé như cô cơ chứ ? Xin lỗi tôi không rảnh như vậy đâu . Thà tôi về nói chuyện với con cún nhà tôi còn hơn là nói chuyện với cô đấy cô bé lầu xanh ạ . Bái bai cô nhé , chúc cô kiếm được một ông khách nhiều tiền .
Tôi nói xong thì thả cánh tay cô ta xuống rồi đi thẳng ra ngoài mà chẳng thèm quay lại nhìn mặt cô ta nữa , mà tôi cũng chẳng muốn nhìn làm gì cho thêm rác mắt .
-Về thôi .
Tôi kéo tay Hoàng ra về khi anh chàng đang đứng ngây người ra như một bức tượng .
-Tôi sẽ không tha thứ cho cô đâu . Tôi thề tôi không cho cô ăn một bạt tai thì tôi không phải là Diễm My .
Cô nàng lầu xanh hét lên , giọng vang khắp . Một cái giọng chanh chua chẳng khác gì chanh .
------
Cậu có biết là tính mạng của tôi đang nằm trong tay của cậu không hả ?
Trên xe Hoàng .
Hoàng thì vừa đi vừa cười , có lẽ là cậu ta thấy vui vẻ thì phải , điều đó thì tôi không biết . Chả bù cho tôi một chút nào , tôi đang rất rất bực mình .
Nếu như mà không ở chỗ đông người chắc tôi đã cho con bé đó đen mắt rồi . Hơn nữa vì không muốn Hoàng mất mặt nên tôi mới không cho cô ta một trận đấy , chứ mà ở quê tôi thử , 100% tôi chưa đánh cô ta thì bạn bè tôi cũng đánh cho cô ta một trận nhừ tử rồi .
-Cậu cũng ghê gớm ghê .

Hoàng tủm tỉm nhìn tôi rồi nói .
Ghê gì đâu cơ chứ , bản tính tôi chanh chua như thế đã từ lâu rồi . Nói và hành động như vậy thì đâu có gì đáng để nói đâu cơ chứ . Mới có chút xíu đã bảo tôi ghê gớm rồi , chắc cậu ta mà xem tôi đấu khẩu rồi đánh đấm với bọn con trai chắc cậu ta chạy xa hàng nghìn cây số mất .
-Như vậy là ghê gớm à ?
Tôi quay sang hỏi với một khuôn mặt có thể nói là vô cùng ngạc nhiên và có chút gọi là tò mò ở trong đó nữa .
-Bộ như thế là bình thường à ? Con gái gì mà đanh đá chua ngoa thế . Nói câu nào thấm câu đó mà bảo không ghê gớm mới là lạ đó . Nói nghĩa đen cũng đủ thấy đáng ghét rồi chứ đừng có nói suy ra nghĩa trắng .
Hoàng nhìn sang tôi cười tươi . Giọng thì có vẻ vui lắm . Cậu ta cứ làm như đã là con gái thì ai cũng phải ngoan hiền , nết na , hiền thục vậy .
Mà thà nói rằng cậu ta có 3 đầu sáu tay thì vừa lái xe vừa nhìn tôi rồi nói chuyện thì còn nghe được . Đằng này cậu ta cũng như tôi , một đầu , hai mắt và hai tay . Tay thì vẫn lái nhưng mà cái đầu thì đang xay qua bên tôi , nên suy ra mắt cậu ta cũng nhìn sang tôi .
Đấy , đó chính là điều tôi đang quan tâm . Hai mắt cậu ta nhìn tôi thì lấy đâu ra hai mắt nữa để mà lái xe ?????
Thật là không biết coi trọng bản thân gì cả . Ít nhất nếu cậu ta không nghĩ ình thì cũng phải biết nghĩ cho tôi cơ chứ . Chả nhẽ phải nhất thiết là nếu cậu ta chết thì tôi cũng phải chết sao ?
Thật là , tôi phải ra tay trừng trị thôi .
-Thì bình thường thật mà . Tôi đanh đá chua ngoa từ lâu rồi . Khôn hồn thì : TẬP TRUNG CHUYÊN MÔN LÁI XE MAU , CẬU CÓ BIẾT LÀ TÍNH MẠNG TÔI ĐANG NẰM Ở TRONG TAY CẬU KHÔNG HẢ ???
Tôi đang nói như bình thường thì hét lên .
Cũng chỉ tại bực mình mà thôi . Bực mình nên tôi mới hét lớn như vậy .
Mà hình như tôi nói to quá thì phải , Hoàng giật mình một cái đến nổi làm tay lái lắc sang một bên .
Đấy , tôi đã nói rồi mà . Tôi nói thì không có gì là không đúng cả . Thật là đáng chết .
-Cậu làm gì mà hét ghê vậy ? Làm tôi giật cả mình đến nổi lăng tay lái luôn .
Hoàng sau khi hoàng hồn thì quay sang nhìn tôi .

Trông cậu ta thật là tội nghiệp và thảm thương làm sao , mặt thì trắng ra , à không , chắc chắn là không phải đâu vì mặt cậu ta vốn trắng như thế mà . mồ hôi trên trán có lả chả vài giọt . Mà thực là cũng không hẳn là lả chả đâu , chỉ là lấm tấm mà thôi . Tôi tả hơi quá rồi . hì hì .
Mà sao cậu ta cứ nhìn tôi thì mới nói nhỉ ?
-Chả nhẽ cậu phải nhìn thấy cái mặt của tôi thì cậu mới có thể nói sao ?
Tôi lườm cậu ta một cái , một cái lườm thật sắc bén .
-Ừ . Phải nhìn thì mới có thể nói chuyện chứ .
Cậu ta gật đầu đồng tình .
Thật là … không thể nói được nữa . Bó tay chấm ( botay ) với thằng khùng này rồi .
Phải nhìn tôi thì mới có thể nói chuyện , ừ nhìn đi , nhìn tiếp đi , nhìn đi rồi đến khi xuống ấm phủ mới biết được cái sai của mình .
-Tôi có chạy đi đâu đâu mà cậu sợ cơ chứ . Cứ nhìn đường mà lái xe đi .
------
Sửa tên .
Phù , thật là thoải mái khi đã thoát khỏi “ tay lái tử thần ” của Hoàng .
Thật là đi với những người lái xe nguy hiểm như thế này thì mới biết được giá trị của mạng sống là to lớn vô cùng . Ôi con vô cùng biết ơn và cám ơn , đội ơn thượng đế khi đã sinh ra con nhưng mà đồng thời con cũng hận thượng đế vì đã sinh ra những con người như Hoàng – toàn là những đứa không biết quý trọng mạng sống của mình .
-Cậu về nhé .
Tôi mỉm cười và vẫy tay chào .
-Ừ , cậu mở cửa rồi vào nhà đi đã . Chờ cậu vào nhà xong thì tớ về .
Hoàng ngồi trong xe thò đầu ra cửa kính nói với tôi .
Thật là nghe lời nói của cậu ta mà làm da tôi nổi hết cả lên . Mới quen chứ có phải là yêu đương gì đâu mà cậu ta lại nói như vậy cơ chứ . Ghê quá đi mất .
Tôi rùng mình một cái .
-Thôi không sao đâu . Cậu cứ về trước đi .

Tôi xua tay .
-Ừ , vậy tớ về nhé , cậu vào nhà đi kẻo lạnh . Bye cậu . Good night .
Hoàng vẫy tay chào tôi rồi mở ga . Có lẽ chắc cậu ta thấy tôi rùng mình nên cứ nghĩ là tôi lạnh nên run đó mà hà hà . Thật là ngây thơ như con gà mái mơ .
-Bye .
Tôi quay lại rồi mở cửa đi vào nhà .
Thật là sảng khoái khi được về nhà mình . Không có gì sướng hơn ở nhà mình cả hi hi . Thay áo quần , đánh răng , rửa mặt và leo lên chiếc giường yêu quý .
Điện thoại có tin nhắn .
Là số của Hoàng :
“Ngày mai tớ sang nhà cậu nhé .”
Cậu ta tính phá hoại tôi sao mà lại sang nhà tôi nhỉ ? Chắc chắn là lại có âm mưu rồi , chứ ai lại nói trước như thế . Nếu cậu ta muốn sang thì cậu ta chả cần thèm hỏi tôi đâu mà sẽ phi thẳng qua luôn . Thật là đáng nghi ngờ quá . Phải lánh đi mới được . Trong 36 kế chuồn là thượng sách nhưng mà chuồn đi đâu bây giờ . À dùng kế hõan binh đi , có lẽ kế này sẽ khá là hiệu quả .
“Thôi , mai tôi bận việc rồi nên cậu đừng qua . Ngày khác nhé ^^ ”
Tôi vội nhắn tin lại , dù sao thì không bị làm phiền cũng vẫn hay hơn , mà cũng chẳng hiểu được mấy con người này nữa , Chả biết tôi có điểm gì thú vị mà lại cứ thích chọc phá tôi thế không biết .
Nói thẳng tôi không muốn cậu ta sang nhà tôi , ừ thì tôi vẫn có thể nói chứ . Nhưng mà cậu ta chẳng hề làm gì gọi là thất lễ với tôi mà lại còn rất tốt với tôi nữa nên mà từ chối rồi nói thẳng như thế thì tôi không đành lòng một chút nào cả .
Mà phải vào sửa lại tên của Hoàng trong máy mới được . Lỡ ai đọc được tưởng tôi có người yêu nữa thì mệt lắm . Nhưng nên sửa chữ chồng thành gì nhỉ ? À ghi là Hoàng đại ca đi , bởi vì lúc đầu cậu ta xưng đại ca đại ca mà hihi . Sau khi sửa xong tên của Hoàng thì tôi mới chợt nhật ra cái nhóm T2 này toàn là mấy kẻ điên loạn . Lưu tên gì mà kinh dị và sến kinh khủng . Phải nhanh chóng sửa lại mới được .
Có lẽ trong tất cả thì Duy có vẻ là đàng hoàng nhất , cậu ta chỉ ghi mỗi tên là Duy mà thôi . Nhưng mà phải thêm vào mới được . Hà hà , tôi sẽ sửa lại là “ Duy điên.”
Minh thì có vẻ kinh hơn . “ Minh Angel.” . Sửa lại thành gì đây ta ? À . “Minh khùng ”
Rồi còn ai nữa nào . “ Việt devil “ Devil cái đầu cậu ta thì có . sửa thành “Việt mát ” luôn .
Hà hà tôi sẽ đổi tên hết cả cái nhóm này luôn . Thêm vào điên , tàng . mát . khìn , khùm . mơn . chập thần kinh sau tên của mấy người này mới vui . Ai bảo dám trêu và chọc phá tôi làm gì .
Òa mà mệt ghê cơ , hôm nay là một ngày mệt mỏi với tôi lắm rồi . Bị 8 thằng con trai vào nhà , **** nhau với một con điên . Thật là phiền phức quá đi . Ngủ thôi , tôi buồn ngủ lắm lắm rồi

Bình Luận (0)
Comment