=================
Lâm Nhất bước ra khỏi cổng chính trung tâm nghệ thuật, vừa đặt chân xuống bậc thang cuối cùng đã nghe từ phía sau bay tới một tiếng gọi "Lâm Nhất".
Anh đã rời xa sân khấu chính thức được hơn mười năm, giờ đột nhiên trở lại với tư cách nghệ sĩ khách mời duy nhất trong chuyến lưu diễn của Bạch Nghiên Sơ, tin tức này lan truyền nhanh chóng trong giới đồng môn cũng không lấy làm kỳ quái.
Nhưng không ngờ Ngu Nhược Doanh lại đuổi đến tận đây.
Lâm Nhất quay đầu, vẻ mặt rất phức tạp: "Cô làm thế này trông giống fan cuồng lắm đấy."
"Cậu suy nghĩ nhiều rồi." Ngu Nhược Doanh tiến lên vài bước đến trước mặt Lâm Nhất, hiển nhiên không định thăm hỏi đơn giản một câu đã thả cho anh đi, liền bày ra tư thế chuẩn bị nói việc trong nhà, "Đến đây làm việc mới nghe tin Bạch Nghiên Sơ cũng tới, trùng hợp thế nào chuẩn bị ra về lại đụng ngay phải cậu."
Lâm Nhất bắt đầu hối hận vì đã trả lời cô ta. Anh không thấy trường hợp này có gì đáng xấu hổ, chỉ là ngại giải quyết phiền toái.
Sớm biết vậy cứ giả vờ không nghe thấy là được rồi.
"Gần đây tôi nghe được một tin đồn thú vị lắm." Ngu Nhược Doanh hoàn toàn không quan tâm anh có phản ứng gì, chỉ ra vẻ bí ẩn, "Nghe nói Bạch Nghiên Sơ ly hôn là vì một gã đàn ông, lúc vợ anh ta gọi điện thoại tới, hai người đó đang ở trên giường với nhau." Cô nàng ngẩng đầu nhìn Lâm Nhất, đôi mắt hàm chứa ý cười, "Lâm Nhất, là cậu đúng không?"
Lâm Nhất vừa vặn cao hơn cô ta một cái đầu, lúc này anh chỉ cụp mắt, gương mặt nhìn không ra vui giận, bình tĩnh hỏi lại: "Trên giường anh ta có ai thì liên quan gì đến người yêu cũ như cô?"
Ngu Nhược Doanh không cười nữa, lạnh mặt nhìn Lâm Nhất vài giây mới nói: "Trình độ đàn hát không bằng ai, nhưng thủ đoạn chia rẽ người khác lại tiến bộ lên nhiều đấy."
Lâm Nhất lười đấu võ mồm với cô ta, chỉ nói: "Gần đây tôi đang lo tích đức, không hầu chuyện cô được nữa đâu."
Dứt lời, anh giơ tay chỉnh lại vị trí đai an toàn trên hộp đàn rồi nghiêng người đi vòng qua Ngu Nhược Doanh.
"Lâm Nhất," Ánh mắt Ngu Nhược Doanh vẫn bám sát theo bóng lưng anh, "Lúc cậu làm người thứ ba phá nát gia đình người khác, đã bao giờ cảm thấy có lỗi với mẹ mình chưa?"
Lâm Nhất nắm chặt đai an toàn, dừng chân lại.
Ngu Nhược Doanh còn muốn tiếp tục nói nữa thì Bạch Nghiên Sơ đã đứng ngay sau lưng gọi tên cô ta. Hai người nói chuyện âm lượng không nhỏ, Bạch Nghiên Sơ vừa ra khỏi thang máy đã nghe thấy giọng cô nàng nên chạy gấp vài bước chặn ngang giữa bọn họ, thấp giọng nói với Ngu Nhược Doanh: "Chuyện tôi ly hôn không liên quan gì đến em ấy."
"Không liên quan?" Ngu Nhược Doanh cười lạnh một tiếng.
"Sau đó anh vẫn chia tay với tôi," Cô khẽ liếc theo bóng lưng Lâm Nhất, "Có phải vì cậu ta không?"
Bạch Nghiên Sơ dừng một chút rồi lặp lại: "Không liên quan đến em ấy."