Dò Hư Lăng (Cổ Đại Thiên)

Chương 205

Cái tư thế này, với ta mà nói thật sự là có chút cảm thấy xấu hổ, cảm thấy không được tự nhiên. Bất quá cũng là cái tư thế này, làm ta có cảm giác nàng cao hơn ta, thoáng cúi đầu, có thể khiến cho ánh nến phía sau nàng vừa đúng chiếu lên khuôn mặt đẹp đẽ nhìn rất rõ ràng.

Tay trái nàng cầm chữ hỷ màu đỏ nâng cao, trong ánh nến tỏa sáng, lông mày thu liễm như có điều suy nghĩ.

Hiện tại, nàng ôm ta ở trong ngực nàng, vậy mà ở bên cạnh nàng lại nhìn chữ hỷ đỏ thẫm trầm tư một cách kì lạ, vẻ mặt thể hiện một cách nghiêm túc khiến ta không khỏi có chút nho nhỏ thất vọng. Nàng lúc trước nói ta phải ngồi ở trêи đùi nàng, thừa cơ ôm ta, ta còn suy đoán nàng có lẽ sẽ hôn nhẹ ta, có lẽ sẽ nói vài câu ấm áp.

Nghĩ không ra, cũng không phải.

Không phải là ta tự coi trọng bản thân, ta tự nhận thấy diện mạo ta thế này thật không có kém, ở trong mắt ngoại nhân bọn họ cũng sẽ nói rằng đây là một cô nương xinh đẹp. Nhưng nàng lúc này lại bày ra vẻ mặt nghiêm túc, chỉ nhìn tờ giấy đỏ cũng không nhìn đến ta, ta không khỏi cho rằng mị lực của bản thân không đủ để hấp dẫn nàng khiến trong lòng đau xót không thôi.

“Đang suy nghĩ gì?” Ta nhịn không được nhẹ giọng hỏi nàng.

Nàng nhìn qua ta, ánh nến trong mắt nàng hạ xuống một quang ảnh không rõ ràng: “Ta đang suy nghĩ, hôm nay có song hỷ, lại có nến đỏ, nếu là ứng với cảnh này, đem động phòng hoa chúc làm trước chẳng phải là tốt sao? Ngươi nói, có được hay không?”

Có được hay không? Nàng hỏi như vậy, nhìn qua như là đang hỏi qua ý kiến của ta, trêи thực tế, lại cũng không phải.

Ta không có cơ hội nói ra tốt hay là không tốt. Ngay lập tức môi ta liền bị đôi môi nàng nhẹ nhàng tấn công tới .

Bị nàng hôn đồng thời ở trong lòng ta liền nghĩ: Nàng vốn là giả vờ nghiêm túc, ta lại bị nàng lừa.

Tim liền đập thật nhanh, thắt lưng đồng thời mềm nhũn ra, ta ôm chặt lấy nàng, choàng lên vai của nàng, nghênh hợp cùng nàng hôn.

Chỉ là hôn một lúc, nàng nhưng lại nhanh nhẹn ly khai. Ta hô hấp trở nên chậm chạp, dư vị của nụ hôn ngắn ngủi vừa rồi nhất thời cảm thấy mất mát, cảm thấy đặc biệt chưa đủ, chợt suy nghĩ một chút ta là từ khi nào trở nên không hài lòng như vậy, ý nghĩ này khiến cho mặt ta không khỏi có chút ửng đỏ.

Nàng xoa nhẹ môi nói: “Ngươi nhiệt tình như vậy, vậy thì được rồi?”

Hai người vốn là quá gần nhau, có thể cảm nhận được rõ ràng hơi nàng thở ra mang tới mùi thơm ngào ngạt, khí trời lại quá lạnh, trong khi nói chuyện phả ra một mảnh trắng như sương mù, tỏa ra ở bên môi.

Ta vừa xấu hổ vừa lúng túng, làm bộ bóp bóp gò má nàng, nàng cười lui về phía sau, dừng chốc lát, hơi khẽ nâng đầu lên, nhìn ta, vẻ mặt vô tội: “Thanh Y, thắt lưng của ngươi rất lỏng lẻo, vì sao vậy?”

Ta liền liếc mắt nhìn nàng, đai lưng chẳng biết từ lúc nào đã bị tháo ra, bên hông quần áo có chút nới lỏng. Tay của Lạc Thần để ở bên hông ta, lại khiến vạt áo ta có chút tán loạn chỉ bằng một ngón tay.

“Là bởi vì. . . Có một người xấu đã có lòng dạ đen tối mà tay còn không an phận.” Ta nhẹ nhàng nói, ôm lấy cổ của nàng, lẳng lặng nhìn nàng. Trêи mặt lại ửng đỏ nóng hổi như có thể nấu chín được thức ăn trêи ấy vậy .

Tất cả mọi chuyện sắp xảy ra, ta đã có chuẩn bị tâm lý, thậm chí, đáy lòng từ lâu bị đè nặng giờ nhè nhẹ xao động đến khó khăn. Ta yêu tất cả những ôn nhu mà nàng dành cho ta đến tha thiết.

“Cái người xấu kia là ai?” Ngoài miệng thì hỏi nhưng tay nàng lại rất tự nhiên xốc lên vạt áo khoác ta, ngón tay tiến vào trong áօ ɭót của ta.

Áo khoác rơi xuống, quần áo tầng tầng lớp lớp lần lượt rơi ra. Nghiêng người ngồi trêи đùi Lạc Thần như vậy khiến cho toàn bộ cơ thể ta đều nằm trong phạm vi khống chế của nàng. Tay nàng mang theo hàn khí của mùa đông, dò xét mà vào trong, dọc theo da thịt chậm rãi dây dưa, cuối cùng là đặt lên ngực của ta, ta vốn là đang cố gắng chịu đựng mức độ băng lãng của bàn tay nàng, thế nhưng ngực ta về điểm này thực sự vô cùng nhạy cảm, ta liền run run, lạnh đến khẽ kêu lên một tiếng.

Nàng cuối cùng nhận ra, nụ cười mơ hồ nhạt xuống thay cho vẻ mặt nghiêm nghị thường ngày, mang theo vài phần áy náy, vô ý thức lui ra: “Tay ta lạnh, vừa rồi cần phải làm ấm. Ta lại quá vội, ngươi chớ trách ta.”

Ta vội vàng cầm tay nàng: “Đừng, ta. . . Ta tới giúp ngươi làm ấm.”

Không đợi nàng cự tuyệt, ta đã đưa tay nàng vào vạt áo, phủ lên trêи mu bàn tay nàng, dẫn dắt tay nàng dạo chơi bên trong. Ánh mắt nàng sáng ngời nhìn ta, bên trong phảng phất bao hàm một sự ấm áp như ánh trăng, một tay đặt ở eo của ta, đem ta kéo vào trong ngực nàng, tay kia thì ở trêи làn da ta mà qua lại khẽ vuốt.

Tay của nàng dán tại ngực ta cảm giác da thịt mười phần mát lạnh, dưới sự kϊƈɦ thích lạnh như băng này ta lại đồng thời cảm thấy thân thể mình đang dần dần ấm lên, khiến cho nhiệt độ cơ thể nóng dần, giống như cùng lúc cảm nhận nóng lạnh, vô luận là bên nào, đối với ta mà nói đều là giày vò tận xương cốt.

Lạc Thần hôn nhẹ lên gương mặt ta, thấp giọng nói: “Thanh Y, ta rất nhớ ngươi.”

Thanh âm của nàng cực kỳ ôn nhu, mang theo hơi thở nhè nhẹ, liền tan ra ở bên tai ta.

Nàng lại nói: “Gần đây nghĩ rằng nhớ ngươi như vậy, nhưng lại không lúc nào là đủ.”

Ta chỉ cảm thấy trong lòng theo lời nói này của nàng mà hòa tan đi.

Nàng bình thường tuy rằng cũng sẽ lén lút mà trêu đùa ta, có lúc chọc cho mặt ta đỏ tới mang tai, hận không thể tìm một cái khe hở nào mà chui vào, thế nhưng nàng lại căn bản sẽ không nói ra những lời như yêu ta, muốn ta các loại, những lời này không phù hợp với tính tình của nàng. Hiện tại nàng là lần đầu nói lên, nàng rất muốn ta. Thanh âm êm dịu, tuyệt không có cảm thấy khó chịu, trái lại thấy được sự thuần khiết không chút tạp chất, làm cho ta tựa như đang nghe được thanh âm ở sâu trong nội tâm của nàng phát ra.

Ta không phải là không suy nghĩ đến nàng, nhớ nàng, muốn nàng, nhưng mấy ngày này vết thương cùng hành trình ngày đêm, làm ta cùng nàng một cơ hội để thân mật cũng không có, biết được điều này khiến ta không khỏi ôm nàng chặt hơn một chút.

Nàng dựa sát vào người ta, bắt đầu cùng ta hôn môi, tay trái ôm sát ta, tay phải lại đặt ở trong ngực ta, đã bị thân nhiệt nóng hổi của ta làm ấm lên rất nhiều, giống như một khối ngọc lạnh đã được làm ấm.

Ta cảm thấy trêи mặt ngày càng nóng, nóng đến cháy bỏng, càng khiến trong lòng ta khát khao muốn nàng.

Bắt tay nàng một đường đi xuống, dán tại phía dưới bụng, nàng nhận thấy được ý đồ của ta, tay lập tức dừng lại: “Ngồi ở đây sẽ lạnh. Ngoan, chúng ta không ở nơi này nữa.”

Ta mơ hồ chấp nhận, cảm giác mình hóa thành nước chảy, liền muốn tiếp tục như vậy quấn quít lấy nàng, ôm nàng, muốn để cho nàng dốc hết sức mà thương yêu ta.

Nàng duy trì tư thế ôm lấy ta, một tay đặt sau lưng nâng ta lên, đem ta ôm đến bên giường, bắt đầu bỏ áo khoác và giày của ta. Theo động tác của nàng thâm nhập, ta trở nên càng khẩn trương, cuối cùng nàng chỉ để lại áօ ɭót ở trêи người ta, đem ta nhét vào trong chăn, liền cẩn thận giúp ta đắp chăn.

Nàng cúi người xuống, hôn ta một cái, nhẹ giọng nói: “Chờ ta một chút, rất nhanh sẽ quay về.” Nói xong, cước bộ nhẹ nhàng đẩy cửa đi ra ngoài.

Ta hiểu được nàng muốn đi làm cái gì nên ngoan ngoãn ở trong chăn chờ. Ở bên ngoài sờ sờ chiếc áo mỏng, mặt tức thì đỏ tới tận mang tai, liền mang đầu chôn vùi vào gối mà giấu đi.

Rất nhanh, nàng đã trở lại. Mặt của ta như trước vẫn chôn ở trong gối, thoáng mở một con mắt, len lén quan sát nàng. Nàng vẻ mặt vẫn như bình thường, yên tĩnh mà bắt đầu trút bỏ ngoại bào cùng y phục, chỉ còn chiếc áo mỏng bạch sắc dán tại trêи người, nàng ngồi xuống giường, ta có thể cảm nhận được lực tay nàng chống đỡ ở trêи giường, hòa quyện trong không khí một mùi hương vô cùng nhạt.

Ta xoay người, đem mặt hướng vào trong, trong lòng thì trống ngực đập liên hồi.

Nàng cũng nằm vào trong chăn, không khí lạnh nhẹ len lỏi vào, trêи người nàng được bao bọc một chút hàn khí nhè nhẹ.

Ta nhẫn nại mà cuộn tròn người lại, bốn phía không tiếng động, thanh âm của nàng nhẹ nhàng ở bên gối vang lên: “Ngủ?”

“Rửa tay mà cũng muốn lâu như vậy, ta tất nhiên là ngủ. . . Ngủ.” Ta buồn bực đáp.

“Ta mới cắt giấy, tay dính chút màu đỏ, mới vừa rồi đặc biệt rửa đến sạch sẽ cẩn thận, thế nhưng lại làm cho ngươi lo nghĩ.” Thanh âm của nàng bình tĩnh, lượn quanh bên tai ta.

Thực sự là …… Loại sự tình này là thế nào đây, làm cái gì mà phải trả lời một cách nghiêm chỉnh như thế này chứ.

“Ta dùng nước nóng để rửa, tay sẽ không giống lúc trước mà lạnh như băng như vậy.” Nàng lại nói, thanh âm càng phát ra càng trở nên nghiêm chỉnh.

“Cho dù là dùng Thiên Sơn thần thủy rửa đi nữa, cũng vô dụng.” Ta nói.

“Vậy cũng được, để ngươi chờ lâu, không sao cả”. Theo vào trong nằm, nàng liền không chút động đậy, chạm cũng không chạm vào ta, thản nhiên nói:”Ngủ thôi”.

Ta tức giận, thân thể lúc trước bị nàng trêu chọc, đã bị khiêu khích mà nóng hổi, đáy lòng như nước thủy triều. Nghĩ không ra nàng lại xoay người, liền thành như vậy, cái này càng khiến ta tức chết đi được.

Đợi đã lâu, nàng cũng không đáp lời, ta thực sự khắc chế không nổi, quay lưng lại, môi lại chạm đến một mảnh mềm mại. Nàng vốn dĩ đem mặt mình dán gần sát vào người ta, ta lần này quay đầu lại, nàng lại đón nhận, hẳn là đã hôn nhẹ vào gò má nàng.

Nàng trong mắt ẩn ý cười, duỗi cánh tay ra đem ta ôm vào trong lòng, ở trêи môi ta cắn cắn như là trừng trị rồi nói: “Cũng tính quay đầu lại? Trước nhất định không nhìn ta, còn nói phải ngủ.”

Khóe môi nở nụ cười như có như không, khoảng khắc trước nơi đó luôn là một bộ dáng vẻ lãnh đạm . Có thể tưởng tượng ra nàng nhất định lúc nãy là cười ta như vậy, thực là đáng ghét.

Ta lại bị nàng đùa giỡn một hồi, đỏ mặt nói: “Ai bảo ngươi đi lâu như vậy, ta. . . Ta bây giờ không còn hứng thú.”

Tay nàng giống như cá lội, đưa vào bên trong áo ta, lại ở bên trong đùi nhẹ nhàng sờ một cái, ta cả kinh vội vàng gấp chân lại, đầu ngón tay của nàng dịu dàng như vậy, ta chịu không nổi cái sự mềm mại nhẹ nhàng mà đột nhiên chạm đến như thế này, khiến cho dòng nước ấm liền muốn trào ra.

“Thì ra là như vậy, cái này là không có hứng thú.” Nàng như có điều suy nghĩ gật đầu, tự nhiên tay ở trong áo liền rụt về.

“….” Ta không lời chống đỡ.

Thân thể bán đứng ta, ta còn có biện pháp nào. Nàng nhưng lại nắm lấy tay ta, dắt đến bên môi nàng, tinh tế hôn nhẹ, một mặt ɭϊếʍ, một mặt chỉ là nhìn ta.

Nàng liền chỉ như vậy, lẳng lặng nhìn ta, ɭϊếʍ được một lúc, nói: “Thanh Y, tay ngươi thật tốt, xem ra trước khi vào nhà cũng rửa đến rất sạch sẽ, ngươi dự định đối với ta làm cái gì, ân?”

Ta lắp bắp nói: “Không, không làm cái gì, ngươi suy nghĩ nhiều.”

Nàng nở nụ cười: “Ta phát hiện một việc.”

Ta nói: “Chuyện gì?”

“Ngươi cũng là một người giả đứng đắn, trong đầu đang suy nghĩ gì, ta đều hiểu được.”

“Ta không có!” Ta vội vàng nói.

Được rồi, kỳ thực. . . Thật ra là có.

Đã sớm muốn ôm nàng như vậy, hôn nàng một cái, yêu thương nàng. Ta muốn nàng đến sắp điên rồi, chỉ là loại sự tình này, ta căn bản xấu hổ không thể mở miệng, chỉ có thể nghĩ ở trong đầu, hay đành phải dưới đáy lòng len lén giấu kỹ.

“Ngươi có.” Nàng cầm tay ta trêи miệng cắn nhẹ: “Ta nói ngươi có, ngươi liền có.”

“Vậy chính là có.” Ta cuối cùng chịu thỏa hiệp, thành thật nói: “Ta cũng rất nhớ ngươi.”

Nàng hài lòng mỉm cười, tiếp tục hôn ngón tay của ta, từng điểm một đem ngậm vào trong miệng.

Trong mắt dao động một tầng hơi nước, dưới ánh nến chập chờn, bên trong phảng phất như những ánh sao. Lông mi thật dài hơi rung động, che lấp không được phong tình như nước mùa thu trong mắt nàng, ngược lại khiến cho cảnh sắc bên trong càng thêm sinh động như thật.

Vẻ quyễn rũ của người con gái bình thường luôn luôn rất xinh đẹp. Nhưng nàng lại khác biệt, rõ ràng đều khiến cho hồn xiêu phách lạc, rồi lại thoạt nhìn như đoan trang mỹ lệ, bất khả xâm phạm, không thể khinh nhờn.

Hoa đào cũng là mị, Bạch Liên cũng là yêu, nhưng hai loài này vẫn kém thực sự nhiều lắm.

Nàng này đây giống như Bạch Liên trong nước, đón gió nhẹ nhàng chậm chạp vũ động, bản chất trong sáng lộ ra nhè nhẹ kiều mị, khẽ lay động trong không trung mang theo vẻ đẹp thanh cao.

Ta cắn cắn môi dưới, ngón tay bị nàng hôn như vậy, thân thể phát run, thắt lưng như nhũn ra, trong cơ thể như có luồng nhiệt chạy dọc chạy ngang.

Dùng thanh âm trầm thấp như cầu xin nàng nói:”Ngươi yêu tinh này, ngươi, ngươi… Có thể tha cho ta.”

Nàng lập tức đưa tay ta dời khỏi môi, cố ý bày ra một bộ vẻ mặt bình thường lãnh đạm nghiêm túc: “Cái gì yêu tinh, ta là vợ của ngươi.”

Lời editor: Chương sau hấp dẫn nha :3 , ta nói Lạc đại nhân rất biết cách trêu người :v :v

Bình Luận (0)
Comment