Đời Đời Kiếp Kiếp Mãi Yêu Em

Chương 59

“Ca~ Lô hàng lần này chúng ta phải đoạt thật sao?” Hà Tư Triệt nhíu mày nhìn màn hình sau đó quay đầu sang trái hỏi đại ca nhà mình, trong đầu lại hiện lên hàng trăm dấu chấm hỏi. Cậu nghe nói lô hàng tới của bên tổ chức Estradia có vai trò rất quan trọng nên có thể nghĩ đám người bên đó sẽ dùng hết toàn lực để bảo vệ đợt hàng lần này.

Dường như nghe thấy câu hỏi buồn cười Hà Tư Thần bàn tay gõ gõ bàn phím sau đó cậu nhóc nhoẻn miệng cười một cách ngọt ngào khiến Hà Tư Triệt khẽ rùng mình một cái rồi không dám hỏi tới nữa. Cậu nhóc bĩu môi một cái rồi làm việc của mình đó là ngắm bộ sưu tập PMK qua màn hình laptop rồi thở dài một cách tiếc nuối, chỉ còn thiếu hai mẫu nữa là đủ vậy mà ca vẫn không cho cậu.

Lại nói đợt hàng lần trước đã bị ca tống hẳn vào khu chợ đêm bí mật dưới lòng đất ở Darkipe hơn nữa lại còn vào mục danh sách những vật phẩm bán đấu giá, lần đó đám người của tổ chức Estradia phải bỏ một số tiền rất lớn mới có thể lấy lại được hàng. Nói ra cậu cảm thấy rất hả dạ, nếu không phải ông ta làm nương té ở khu vui chơi có lẽ sẽ không đến mức tổn thất nhiều tiền như vậy.

Số tiền đó chưa đủ để đền bù tổn thất cho nương thân, cho nên chỉ trừ đi một phần mười trong phần lỗi làm nương té, Hà Tư Triệt lôi cuốn sổ trong gối ra gạch dưới tội lỗi của ông ta một gạch sau đó ghi chú phía sau vào mục món nợ còn thiếu của Hiên Viên Thần.

Cuốn sổ nhỏ màu đen có hoa văn màu vàng phía ngoài bìa nhìn rất cá tính, bất quá nếu lật xem bên trong nội dung thì thật sự không dám khen tặng.

Phía bên trong cuốn sổ đen là một dòng chữ đỏ được viết một cách nắn nót làm nổi bật trang giấy.

“Sổ ghi tội trạng.”

Sau đó lật qua trang sau là trang sổ nhỏ được kẻ bằng bút bạc kim tuyến ba cột cột đều nhau. Phía trên mỗi cột là những dòng chữ màu vàng kim ghi rõ:

Cột thứ nhất lúc nào cũng là cột nhiều nhất và cột này cũng là cột nặng ký nhất: Tội lỗi của ông ta. Có thể nói khi nhìn vào cột này ta chỉ có thể như đang nhìn một cuộn sớ ghi tội trạng của hơn một trăm phạm nhân độc ác nhất.

Đối với cột này Hà Tư Triệt tiểu bằng hữu lúc nào cũng xài màu đỏ ánh kim để làm nổi bật. Trong đây liệt kê toàn bộ tội của Hiên Viên Thần đối với nương thân của chúng, nào là lăng nhăng, nào là làm nương khóc, nào là ôm tiểu tam trước mặt nương..... thật nhiều thật nhiều, ngay cả liếc nương thân một cái cậu nhóc cũng ghi vào.

Và hôm nay trong phần “Tội lỗi của ông ta” điều 380: Làm nương thân bị té, chảy máu môi... (lượt bỏ hai trăm từ liệt kê, chưa kể biện pháp nói quá bị cậu nhóc sử dụng nhuần nhuyễn) lại được thêm vào.

Tiếp đó là điền vào cột kế bên được ghi bằng bút bạc ánh kim dòng chữ “Đã trả nợ”: 1/10 của điều 380. Bất quá ở cột này nếu bị Hiên Viên Thần phát hiện hắn sẽ cảm thấy trời đất như quay cuồng hay dở khóc dở cười gì đó. Vì sau mỗi tỷ lệ đã trả nợ đều được ghi chú rất rõ ràng nguyên nhân trả nợ như: Hợp đồng Zenius trị giá nửa ức hay như lô hàng PMK gần đây nhất trị giá năm ức chẳng hạn.

Và cuối cùng là cột ghi “Mục thiếu nợ”: Chín lần bán lô hàng nữa hoàn nợ. Điều đó tương đương với việc Estradia tổ chức sẽ bị xui xẻo thêm chín lần nữa.

Hà Tư Triệt lầm bầm vài câu rồi gấp lại cuốn sổ bỏ lại vào chiếc gối sau đầu mình hay nằm.

......

Trong khi thời tiết ở Rumely đang từ từ nỗi sóng một cách khác thường thì lúc này ở Serbin Hà Mộng Điệp lại đang vùi đầu vào công việc.

Phía bên Serbin đang có vài vấn đề về Zinokas nên bắt buộc cô phải là người đứng ra giải quyết cùng chỉnh sửa lại đàng hoàng.

Serbin là một thành phố xinh đẹp với những thảm thực vật bát ngát trên những cánh đồng hoa dài cả cây số. Còn gì lãng mạn hơn khi những cơn gió thổi bay những cánh hoa anh đào cùng hương thơm thoang thoảng trong gió?

“Bảo bối nhóm, hai ngày nay có ngoan hay không?” Trong chiếc đầm trắng dài quá gối Hà Mộng Điệp ngồi lên chiếc xích đu bằng gỗ được mắc trên hai cây đào to lớn trong khu vườn đào xinh đẹp, mái tóc thổi bay mái tóc mềm mại của cô khiến chúng khẽ đung đưa trong gió. Cơn gió nhè nhẹ lướt qua làm người ta càng thêm sảng khoái, cũng lâu lắm rồi cô không thể thoải mái như hôm nay.

Bàn tay trắng nõn cầm lấy chiếc điện thoại áp lên tai vừa cười cười nghe hồi âm vừa dịu dàng dặn dò.

“....”

“Ân~ Các ngươi phải nghe lời Smith ngoại tổ phụ a~” giọng nói sủng nịch dặn dò hai nhóc tỳ vang lên, Hà Mộng Điệp nhìn nhìn sắc trời đang ngả về chiều cũng nhanh chóng đứng dậy rồi đi về khu nhà của mình đang ở. Tiếng nói chuyện điện thoại từ từ biến mất, bóng lưng bé nhỏ khuất bóng rời khỏi rừng đào.

“Đã biết. Nương sẽ chăm sóc tốt sức khỏe.”

.......
Bình Luận (0)
Comment