Lúc này, sắc mặt Minh Hà Lão Tổ trướng đỏ cực điểm, hắn gắt gao nhìn chăm chú Hồng Mông Tử Khí trong tay Diệp Hiên, trong mắt lộ vẻ do dự cực lớn, vẻ cười cợt Diệp Hiên vừa rồi đã mất, không còn nữa điểm?
Hiển nhiên, Diệp Hiên bức bách Minh Hà Lão Tổ, bức bách hắn làm ra một quyết định, càng là muốn hắn đánh cược tiền đồ của U Minh Huyết Hải.
Hoặc là gia nhập Thiên Đình, đưa Hồng Mông Tử Khí cho Minh Hà mượn lĩnh hội, nếu có thể thành thánh, tất cả vấn đề đều không phải là vấn đề.
Con đường thứ hai, A Tu La nhất tộc của U Minh Huyết Hải sánh vai Thiên Đình, Thiên Đình chết, A Tu La nhất tộc cũng chết.
Đây là một ván cược, càng là một ván cược to lớn, Minh Hà Lão Tổ muốn cược hay không, hoàn toàn do chính hắn.
Lúc này.
Hồng Mông Tử Khí dần dần tiến vào bên trong Tu Di không gian, gần như sắp biến mất khỏi tầm mắt Minh Hà Lão Tổ, ngay lúc Tu Di không gian muốn khép kín, tiếng Minh Hà Lão Tổ bi phẫn thê lương vang lên.
- Được, bản tổ đáp ứng ngươi.
Minh Hà Lão Tổ lên tiếng gầm nhẹ, hai mắt huyết hồng, hắn cuối cùng không thể cưỡng sự dụ hoặc thành thánh, lựa chọn thỏa hiệp với Diệp Hiên.
…
Thành thánh.
Đây là mơ ước lớn nhất của Minh Hà Lão Tổ, không có bất kỳ cái gì có thể so với việc thành thánh, dù là đánh cược tiền đồ của U Minh Huyết Hải một mạch cũng không tiếc.
Sự tình xảy ra sau đó rất đơn giản, Minh Hà Lão Tổ gia nhập Thiên Đình, trở thành vị Chuẩn Thánh thứ năm, lặng yên không một tiếng động mở ra một cánh cửa, thông đến A Tu La nhất tộc ở U Minh Huyết Hải.
Diệp Hiên nói với Minh Hà Lão Tổ rất rõ ràng, Hồng Mông Tử Khí chỉ là cho hắn mượn mà cũng không phải là cho, nếu Minh Hà Lão Tổ không cách nào thành thánh, cần trả Hồng Mông Tử Khí lại cho Diệp Hiên hắn.
Minh Hà Lão Tổ cũng hoàn toàn đáp ứng, mượn cũng tốt cho cũng được, mặc kệ hắn có thể thành thánh hay không, ngày sau Hồng Mông Tử Khí đối với hắn cũng vô dụng.
Thành thánh tự nhiên là tốt, nếu không cách nào thành thánh, Hồng Mông Tử Khí cũng là vật vô dụng với hắn.
Từ đó, Minh Hà Lão Tổ bế quan trong Thiên Đình, trước khi bế quan có hạ xuống pháp chỉ cho U Minh Huyết Hải, không để bất kỳ người nào biết, U Minh Huyết Hải một mạch đã gia nhập Thiên Đình.
Đấu Ngưu cung, trên giường.
Bởi cái gọi là tiểu biệt thắng tân hôn, thực sắc tính dã, Diệp Hiên cũng là một nam nhân, vài vạn năm rời khỏi Thiên đình, lần này có vẻ an định, cùng Cửu Thiên Huyền Nữ làm một chuyện không để ai biết.
Bóng đêm đã sâu, ánh nến chập chờn.
Sắc mặt Cửu Thiên Huyền Nữ ửng hồng, như đã ngủ yên, trên mặt lộ vẻ tràn đầy hạnh phúc, chỉ là trên trán có chút mệt mỏi.
Giờ phút này, Diệp Hiên đứng dậy từ trên giường, hắn tiện tay cầm lấy quần áo màu đen khoác lên người, sau đó dạo bước xuống giường, đi ra Đấu Ngưu cung.
Trăng đêm treo cao, sao lốm đốm đầy trời, từng cơn gió nhẹ thổi qua tạo nên từng đường gợn sóng, chư thiên đầy sao vẩy xuống ánh sáng, cũng làm cho cả tòa Đấu Ngưu cung không nhiễm bụi trần, cho người ta nhìn thấy một vẻ đẹp rực rỡ tuyệt luân.
Một mình Diệp Hiên đi dưới chư thiên tinh thần, hắn ngửa đầu, hai mắt nhẹ nhàng nhìn trời, sợi tóc sau đầu dập dờn trong gió nhẹ, quanh thân lúc này tản ra một loại khí tức trầm trọng.
- Chu Thiên Tinh Đấu Đại trận.
Diệp Hiên lẩm bẩm tự nói, thần sắc bình tĩnh dần dần nghiêm trọng, lời nói trong miệng hơimơ hồ.
Trước mặt Minh Hà Lão Tổ, Diệp Hiên biểu hiện rất cường thế, cũng rất có lòng tin, chẳng qua là khi trời tối yên tĩnh, tâm tư trầm trọng của hắn mới lộ ra.
Chính như Minh Hà Lão Tổ nói, Thượng Cổ Yêu Đình có thế lực cực lớn, Thiên Đình không thể chống cự, đại hội Vạn Yêu mở ra, tất nhiên sẽ động đao với Thiên Đình.
Bất luận là vì Hồng Mông Tử Khí, vì cái danh Thượng Cổ Yêu Đình, hai đại Thiên Đế Yêu tộc tuyệt sẽ không dễ dàng tha thứ Diệp Hiên hắn cùng Thiên Đình tồn tại.
Thiên Đình có năm đại Chuẩn Thánh, chiến lực từng người đều không tầm thường, nhưng Thượng Cổ Yêu Đình có hai đại Thiên Đế, càng hơn mười vị Chuẩn Thánh, còn có thượng cổ vạn yêu, cực kỳ đáng sợ là Chu Thiên Tinh Đấu Đại trận.
Bởi cái gọi là nhìn một đốm mà biết toàn thân báo, năm đó Diệp Hiên từng chứng kiến Xi Vưu triệu hồi ra Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát, vỏn vẹn chỉ nhìn một cái, Diệp Hiên đã biết trận này cực kỳ đáng sợ, hắn không có thể chống cự.
Mặc dù Chu Thiên Tinh Đấu Đại trận so ra kém Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận, nhưng Chu Thiên Tinh Đấu Đại trận có thể được xưng là một trong ba đại tuyệt trận giữa trời đất, tuyệt không phải như lời đồn, mà cực kỳ kinh khủng.
Đông Hoàng Thái Nhất là phiền phức rất lớn, huống hồ người này có Đông Hoàng Chung kề bên người, bản thân đứng ở thế bất bại, nếu hắn phát động Chu Thiên Tinh Đấu Đại trận, Thiên Đình như thế nào ngăn cản?
- Muốn không kém ai, thì phải có thủ đoạn tương tự chống cự, nhưng Thiên Đình lấy cái gì đi chống cự Chu Thiên Tinh Đấu Đại trận của Thượng Cổ Yêu Đình?
Diệp Hiên chau mày, bị cái vấn đề này làm khó.
Phòng ngừa chu đáo, liệu địch tiên cơ, này là quy tắc làm việc của Diệp Hiên, nếu không vạn toàn chuẩn bị cho tốt, hắn sớm không biết đã chết bao nhiêu lần.
Mong đợi Minh Hà Lão Tổ thành thánh? Căn bản không hiện thực, Diệp Hiên đem Hồng Mông Tử Khí cho người này mượn, nhưng Diệp Hiên không trông cậy vào Minh Hà Lão Tổ có thể thành thánh.
Nếu đạt được Hồng Mông Tử Khí có thể thành thánh, vậy thì không có lời nói Thánh nhân trời định.
Bước —— bước —— bước.
Một vài tiếng bước chân rất nhẹ từ sau lưng Diệp Hiên truyền đến, điều này khiến cho tâm tư Diệp Hiên trở về từ trong suy nghĩ, hắn không cần nhìn cũng biết người đến là ai.