Làm sao bây giờ?
Tâm tình Thượng Cổ Yêu Đình cực kỳ nặng nề, hiện tại ngay cả thủ đoạn cuối cùng có thể hủy diệt Thiên Đình đều đã vô dụng, chẳng lẽ muốn ngọc thạch câu phần cùng ba mươi ba trọng Thiên Đình hay sao?
- Thiên Đế, không bằng chúng ta rút đi!
Sắc mặt Phong Bá ngưng trọng, trong bóng tối truyền âm, chỉ là khi lời hắn nói lọt vào tai hai đại Thiên Đế, ánh mắt Phong Bá sắc bén nhìn hai người.
- Thiên Đế minh giám, không phải Thượng Cổ Yêu Đình ta sợ Diệp Hiên hắn, chỉ là tiếp tục đánh như thế, không nói tam giới hoang tàn khắp nơi, kết cục sau cùng cũng chỉ sẽ lưỡng bại câu thương, nếu Vu tộc một mạch bỏ đá xuống giếng, vậy Thượng Cổ Yêu Đình chúng ta.
Phong Bá muốn nói lại thôi, cũng không nói tiếp, sắc mặt Đông Hoàng Thái Nhất cùng Đế Tuấn đại biến, nháy mắt hiểu ra.
Đúng vậy, chính như Phong Bá nói, nếu hai người tiếp tục mang thượng cổ Thiên Đình cùng đánh với Thiên Đình, kết cục cũng chỉ có thể lưỡng bại câu thương, chẳng phải để Vu tộc một mạch được tiện nghi?
Nếu thừa dịp Thượng Cổ Yêu Đình suy yếu, thượng cổ thập nhị Tổ Vu đánh tới, bọn hắn nên như thế nào ngăn cản?
- Đại ca!
Song quyền Đế Tuấn nắm chặt, đang nhìn về Đông Hoàng Thái Nhất, bởi vì Phong Bá nói rất có lý, cho dù hắn hận không thể chém Diệp Hiên thành muôn mảnh, nhưng nếu Vu tộc trong bóng tối nhìn chằm chằm Thượng Cổ Yêu Đình, chẳng phải Thượng Cổ Yêu Đình gặp một trận kiếp nạn?
Đông Hoàng Thái Nhất tự giễu cười một tiếng, hắn như già đi, cười khổ lắc đầu với Đế Tuấn, sau đó chỉ về phía Diệp Hiên, hắn khổ sở nói:
- Hiện tại không phải nói lui là có thể lui, ngươi xem Diệp Hiên hắn như thế nào để cho chúng ta rời đi?
Ầm ầm!
Hắc ám vô biên, hung sát đầy trời, Hỗn Độn Tuyệt Thiên Trận toả ra hung quang náo động trời đất, mấy trăm vạn thiên binh thiên tướng điên cuồng gầm thét, sát cơ Thông Thiên Động Địa ép xuống Thượng Cổ Yêu Đình.
- Dám phạm Thiên Đình ta, hôm nay các ngươi tới được đi không được.
Phong thiên khốn địa, chôn vùi tám hướng, Diệp Hiên sừng sững đứng trên Hỗn Độn Tuyệt Thiên Trận, phía sau hắn là mấy trăm vạn thiên binh thiên tướng lay động lá cờ, hung thần lệ khí cuồng bạo, ầm vang đánh tới Thượng Cổ Yêu Đình.
- Diệp Hiên ngươi khinh người quá đáng!
Sắc mặt Đế Tuấn đỏ lên, giọng hắn nổ tung hư không, kẻ địch trước mắt, bọn hắn giờ phút này muốn thối lui, Diệp Hiên cũng không có ý định dừng tay, hôm nay đã chiến đến nước này, giữa trời đất này cũng chỉ có thể còn lại một Thiên Đình.
- Giết!
Thần sắc Đông Hoàng Thái Nhất lạnh lùng, một bước lui cũng không được, vậy hắn cũng không thèm đếm xỉa, hôm nay phải cứ sống chết cùng Diệp Hiên, về phần Vu tộc một mạch uy hiếp, hắn cũng chỉ có thể tạm thời đè xuống.
Ầm!
Thiên địa tuyệt trận, ầm vang va chạm, nổ tung thương thiên hoàn vũ, chôn vùi mặt đất bao la, địa tâm chi hỏa xông lên trời không, Đông Hải chi thủy cuốn ngược bầu trời, thái hạo tinh thần rời xuống thiên ngoại, mang theo ánh lửa đâm xuyên lưỡng giới, trời đất ập xuống Đông Thắng Thần Châu đại địa, một trận đại chiến phá diệt trời đất cuối cùng là không cách nào tránh khỏi.
- Tuyệt Thiên Táng Địa!
Diệp Hiên ngửa đầu lên trời gầm thét, ba đại Chuẩn Thánh phẫn nộ gào thét, càng có mấy trăm vạn thiên binh thiên tướng gầm thét thương thiên đại địa, Hỗn Độn Tuyệt Thiên Trận phát ra khí tức kinh khủng, triệt để ma diệt toàn bộ Thượng Cổ Yêu Đình.
- Tinh Quang Vẫn Lạc!
Hai đại Yêu đế cũng không phải loại lương thiện, dẫn đầu thượng cổ vạn yêu ầm vang nghênh kích, Chu Thiên Tinh Đấu đại trận ngưng tụ hàng vạn tinh quang chi lực, cuồng bạo đối oanh cùng Hỗn Độn Tuyệt Thiên Trận.
Ầm ầm!
Hai đại Thiên Đình sao mà mênh mông, sớm đã bao phủ hư không vô biên, giờ khắc này hai đại thiên địa tuyệt trận không ngừng đối mặt, khung cảnh đổ vỡ quả thực khiến người ta không thể tưởng tượng.
Phanh —— phanh —— phanh.
Hàng vạn tinh quang, hung thần lệ khí, thiên địa pháp tắc rung động sau đó yên diệt vô tung, hai đại Thiên Đình giống như hỗn độn Thần Sơn điên cuồng va chạm.
Thiên địa tuyệt trận, hủy trời diệt đất, hai phe chém giết đỏ cả mắt, trong miệng thượng cổ vạn yêu phun máu, nhục thân rạn nứt như mạng nhện, bộ hạ Thiên Đình cũng không dễ chịu, nhục thân sụp đổ, tiên yêu chi quang quanh thân cực kỳ ảm đạm.
Thiên địa tuyệt trận hoàn toàn đáng sợ, nhưng cũng từ người điều khiển, mỗi một lần đối mặt đều sẽ tạo thành tổn thương cực lớn cho bọn hắn, hiện tại cũng chỉ có thể nhìn xem song phương ai có thể kiên trì đến cuối cùng, người đó là người thắng sau cùng.
- Giết!
Hai đại Thiên Đế điên cuồng, hai người hoàn toàn có thể cảm nhận được tinh thần thượng cổ vạn yêu đang uể oải, nếu cứ kéo dài như vậy, Chu Thiên Tinh Đấu đại trận nhất định sẽ vỡ thành mảnh nhỏ.
- Tốc chiến tốc thắng!
Đông Hoàng Thái Nhất điên dại gầm thét, hắn quơ Hỗn Độn Chung tàn tạ múa may thiên địa càn khôn, không muốn sống mà đem tu vi bản thân rót hết vào Chu Thiên Tinh Đấu đại trận.
- Nhất cổ tác khí, diệt Thượng Cổ Yêu Đình.
Diệp Hiên lạnh lùng rống to, thượng cổ vạn yêu thụ trọng thương, nhưng bộ hạ Thiên Đình phía sau hắn cũng không tốt gì, cũng khiến Diệp Hiên dâng lên ý nghĩ tốc chiến tốc thắng.
- Diệp Hiên tiểu nhi nhận lấy cái chết.
- Hai tên nghiệt súc, chết là các ngươi!
Thiên địa lôi minh, sát khí hoành thiên, song phương đỏ mắt, giờ phút này không phải ngươi chết thì chính là ta vong, không mảy may cố kỵ.
Phanh phanh phanh!
Một trận đại chiến phá diệt trời đất tiến vào gay cấn giai đoạn, hai đại Thiên Đình giống như hỗn độn cự thú hung ác chém giết lẫn nhau, đối mặt từ trên trời xuống đất, lại từ dưới đất lên trời.
Ầm ầm!
Địa Tiên Giới, Đông Thắng Thần Châu, Cổ Thiên Tiên thành.