Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 1088 - Chương 1088 - Chân Đạp Đế Tuấn, Chưởng Trừ Đông Hoàng

Chương 1088 - Chân Đạp Đế Tuấn, chưởng trừ Đông Hoàng
Chương 1088 - Chân Đạp Đế Tuấn, chưởng trừ Đông Hoàng

Trên bầu trời, hai đại Thiên Đình lung lay sắp đổ, tiên đảo lâu các phiêu phù trong Thiên Đình hóa thành mảnh vụn, hai đại thiên địa tuyệt trận cũng sớm tan thành mây khói.

Thượng cổ Yêu Đình vỡ vụn, nhìn không ra bộ dáng vốn có, cả người hai đại Thiên Đế đẫm máu, đế quan đều rơi xuống đất, giờ phút này nửa quỳ trên mặt đất, trong miệng đang không ngừng phun ra máu.

Ở phía sau Đông Hoàng Thái Nhất cùng Đế Tuấn, thượng cổ Vạn Yêu tử thương hơn phân nửa, thân thể bọn họ hoàn toàn vỡ vụn, vẻn vẹn chỉ còn lại có ba ngàn đại yêu kéo dài hơi tàn, hơn mười vị yêu tộc Chuẩn Thánh hôn mê bất tỉnh, khí tức quanh thân càng ảm đạm không chút tia sáng.

Bên kia, ba mươi ba trọng Thiên Đình, thân thể Diệp Hiên nứt ra như mạng hện, số lượng lớn máu tươi từ thân thể hắn tràn ra khắp nơi, sắc mặt cực kỳ trắng bệch, hiển nhiên cũng gặp phải tai nạn cực lớn.

Tam đại Chuẩn Thánh, Khổng Tuyên đẫm máu hôn mê, Thái Thượng lão quân ngồi xếp bằng thổ nạp, nửa thân thể của Côn Bằng đều đã nổ tung cũng không biết sống hay chết, mà mấy trăm vạn thiên binh thiên tướng tất cả đều chết hết, ngay cả mấy ngàn Đại La Kim Tiên cũng tử thương hơn phân nửa, chỉ có lác đác ngàn người sống sót, thảm trạng để cho người ta không đành lòng nhìn thẳng.

Ngọc thạch câu phần, lưỡng bại câu thương, đây là kết quả cuối cùng của hai đại Thiên Đình, nhưng đây cũng không phải chuyện làm cho chúng sinh tam giới sợ hãi, chuyện chân chính làm cho sinh linh tam giới cảm thấy sợ hãi tột cùng đó là một màn hiện tại bọn họ đang nhìn thấy.

Trời xanh không bờ đang dần dần nứt nẻ.

Một khe hở lan tràn trong bầu trời, dần dần phá vỡ trong tiếng nổ ầm ầm, tốc độ khe hở mở rộng này càng ngày càng nhanh, cho đến khi hoàn toàn xé rách ức vạn dặm bầu trời mới thôi mở rộng.

Nhưng cũng tại thời khắc này, chuyện cực kỳ khủng bố xảy ra, Thái Hạo tinh không đang rung chuyển, từng viên thiên thạch rơi xuống từ trong tinh không, trực tiếp xuyên thấu qua khe nứt khủng bố rơi xuống Địa Tiên giới.

Nhưng cái này còn chưa xong, tinh hải vô biên đang bốc lên trong Thái Hạo tinh không, tinh hải mênh mông có từng cơn sóng to trút xuống, hóa thành tinh hải trường hà ngàn vạn dặm đổ xuống, cảnh tượng kinh khủng quả thực làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng.

Thiên, bị phá vỡ!

Pháp tắc thiên địa biến mất, bầu trời không cách nào khép lại, khi hai đại Thiên Đình thi triển sát chiêu mạnh nhất, tạo thành hậu quả chính là đánh thủng thiên khung, ngay cả pháp tắc thiên địa cũng không thể chữa trị phá vỡ này.

Thiên địa Hồng Hoang năm xưa, có một tòa hồng hoang cổ sơn tên là Bất Chu, Bất Chu Thần Sơn chống đỡ thiên địa, nhưng thượng cổ hai đại Tổ Vu Chúc Dung, Cộng Công đại chiến đụng ngã Bất Chu Sơn, cũng bởi vì Bất Chu Thần Sơn sụp đổ, bầu trời nứt ra một động thiên, mang đến tai nạn hủy thiên diệt địa cho sinh linh Hồng Hoang.

Mà Nữ Oa lấy được ngũ thải thần thạch từ Thượng cổ Yêu Đình, lúc này mới hoàn thành công đức bổ thiên, để cho vạn linh thế gian tránh khỏi ách nan, đây cũng là căn cơ công đức thành Thánh của nàng.

Chỉ là hôm nay...

Hai đại Thiên Đình tiến hành một trận hủy thiên diệt địa, trận chiến này tuyệt đối đáng sợ gấp trăm lần so với chiến đấu giữa hai đại Tổ Vu, cũng xé rách ức vạn dặm thiên khung, hậu quả đáng sợ sinh ra cũng không phải trước kia có thể so sánh.

Ầm ầm.

Từng viên sao băng rơi xuống từ trong thái hạo tinh không, mênh mông tinh hải đang đổ xuống, Địa Tiên giới mênh mông vô tận gặp phải kiếp nạn không thể tưởng tượng nổi.

- Xong rồi, xong rồi.

Đa Bảo Như Lai tê liệt ngồi trên mặt đất, âm thanh đều trở nên cực kỳ bén nhọn, sắc mặt Nam Cực tiên ông càng trắng bệch, hai chân đều đang run rẩy, cho dù các Chuẩn Thánh khác cũng đều lộ ra sắc mặt cực kỳ khó coi, trong mắt có vẻ sợ hãi lóe lên.

Trời bị phá vỡ, nếu không cách nào ngăn cản trận hạo kiếp này, thiên địa nhân tam giới cách hủy diệt không xa.

- Đông Hoàng Thái Nhất.

Bỗng nhiên, đang lúc sinh linh tam giới đều đang cảm nhận sự tuyệt vọng, âm thanh nổ tung tám phương thiên địa truyền đến, chỉ thấy trong ba mươi ba trọng Thiên Đình, Diệp Hiên cầm Tru Thiên Kích trong tay đạp trời mà đi, phương hướng đi tới chính là Thượng cổ Yêu Đình.

Thiên băng cũng tốt, địa liệt cũng được, cho dù sinh linh thế gian chết hết, Diệp Hiên cũng không có bất kỳ cảm xúc nào, giờ phút này đôi mắt hắn tràn đầy màu máu, khí tức hung sát phóng lên trời, hắn chỉ muốn tiêu diệt Thượng cổ Yêu Đình, giờ phút này không còn ý nghĩ gì khác.

Răng rắc.

Đạp thiên mà đến, vạn cổ hung uy, Tru Thiên Kích ầm ầm rơi xuống Thượng cổ Yêu Đình, theo tiếng nổ chấn thiên liệt địa truyền đến, chỉ thấy Tru Thiên Kích cắm nghiêng trước người hai đại yêu đế đang nở rộ ánh sáng cực kỳ hung lệ.

Phanh!

Diệp Hiên ầm ầm đạp trên mặt đất, ánh mắt nhìn về phía hai đại Thiên Đế hiện ra vẻ dữ tợn âm độc, tươi cười trên mặt cực kỳ âm trầm mà đáng sợ.

Tuy Diệp Hiên phát động Hỗn Độn Tuyệt Thiên Trận làm cho hắn bị thương nặng không thể tưởng tượng nổi, nhưng đừng quên thân thể hắn cực kỳ đáng sợ, giờ phút này thân thể nứt ra đang chậm rãi khép lại, tuy rằng không thể khôi phục chiến lực đỉnh phong, nhưng muốn giết hai đại Thiên Đế Yêu tộc, dư dả.

- Hai người các ngươi muốn chết như thế nào?

Phanh.

Diệp Hiên âm độc hung ác hơi, mỗi bước chân của hắn ầm ầm chấn động, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt hai đại yêu đế, hai bàn tay bóp ở trên cổ hai đại Thiên Đế, trực tiếp nhấc Đông Hoàng Thái Nhất và Đế Tuấn lên giữa không trung.

- Khụ... Khụ... Khụ.

THân thể Đông Hoàng Thái Nhất cùng Đế Tuấn nứt toát, tu vi bản thân cũng hao tổn không còn, làm sao có thể là đối thủ của Diệp Hiên, giờ phút này rơi vào trong tay Diệp Hiên, hai người tức giận công tâm, trong miệng không ngừng tràn ra máu tươi.

Bình Luận (0)
Comment