Đùng.
Không gian tiêu tan, vỡ nát tái hợp, bây giờ Diệp Hiên tuy không là Thánh nhân, nhưng tuyệt đối siêu việt Chuẩn Thánh, thấy được con đường hắn lấy lực chứng đạo đáng sợ cỡ nào, vượt qua Thiên Đạo đệ nhất kiếp, Chuẩn Thánh không thể sánh ngang.
Nếu phải kết luận tu vi của Diệp Hiên, hoàn toàn có thể nói là nửa bước vào Thánh nhân, chỉ cần hắn có thể vượt qua Thiên Đạo đệ tam kiếp, sẽ có được tu vi không kém gì Thánh nhân.
Đùng.
Không gian như ngưng trệ, pháp tắc thiên địa tiêu di, ma quang cuồn cuộn xuất hiện dập dờn quanh thân Diệp Hiên, vạn cổ hung uy ép người không thở nổi, Diệp Hiên dùng một loại thần sắc hí ngược nhìn những thiên địa hung ma này.
Thiên địa hung ma?
Buồn cười, buồn cười đến cực điểm, trước mặt Diệp Hiên hắn, cái gọi là thiên địa hung ma không có gì khác sâu kiến, nếu nói những người này gọi là thiên địa hung ma, vậy Diệp Hiên hắn chính là ma trong vạn ma, dù Ma Tổ La Hầu trước mặt hắn cũng phải mặc cảm.
Tu tiên đến nay mấy chục vạn năm, đoạn đường của Diệp Hiên trải qua không biết bao nhiêu đại nạn, mỗi một sự kiện của hắn đều kinh trời động đất, những hung ma này bị trấn áp trong Cửu U tháp không thể so sánh với hắn, bất quá là tiểu vu gặp đại vu.
- Đám rác rưởi các ngươi, không phải xem các ngươi còn có một chút tác dụng, bản đế sẽ không tốn thời gian ở đây lề mề với các ngươi, hiện tại các ngươi chỉ có hai lựa chọn, hoặc là thần phục bản đế, hoặc toàn bộ chết hết tại đây cho ta.
Ầm ầm.
Vạn cổ hung thần, lệ khí vô biên, hỗn độn sương mù lượn lờ quanh người Diệp Hiên, chỉ là dung mạo của hắn dần dần biến ảo, cuối cùng hóa thành bộ dáng nguyên bản của hắn, một mặt dữ tợn âm độc nhìn về Vô Thiên.
- Là ngươi?
Bỗng nhiên, một tiếng thét vô cùng sợ hãi chói tai truyền đến, hàm răng Nhiên Đăng Cổ Phật run rẩy, bộ pháp dưới chân lảo đảo, không tự chủ mà lùi lại, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện vẻ sợ hãi cực kỳ.
- Diệp Hiên... Ngươi là Diệp Hiên?
- Cái này... Cái này... Cái này sao có thể... Ngươi... Ngươi không phải bị Tây Phương Nhị Thánh trấn áp... Sao lại thế... Sao lại thế...?
Thể xác tinh thần Nhiên Đăng Cổ Phật đều rung động, trong miệng truyền đến tiếng thét sợ hãi chói tai đến cực điểm, chứng minh hắn bối rối, e ngại đến cỡ nào.
Không trách bộ dáng Nhiên Đăng Cổ Phật như thế, nhắc tới kẻ đáng sợ nhất giữa trời đất, Diệp Hiên tuyệt đối đứng hàng thứ nhất, trừ Thánh nhân ai có thể chế tài được hắn?
Minh chứng là trận chiến của hai đại Thiên Đình, hàng vạn dặm sơn hà hóa thành tro bụi, đánh xuyên hư không, khiến tam giới gặp hạo kiếp vô biên.
Càng đáng sợ là Diệp Hiên còn dám xuất thủ nhục mạ đối với Thánh nhân, hành vi hung hãn vô biên, xem khắp cổ kim cũng không có người nào có thể so sánh với Diệp Hiên.
- Diệp Hiên là ai?
Vô Thiên kinh nghi lên tiếng, không ngừng xem xét Diệp Hiên tường tận, nhìn bộ dáng Nhiên Đăng e sợ như thế, đối phương tất nhiên là một nhân vật cực đoan khủng bố, nếu không sao khiến choNhiên Đăng Cổ Phật sợ đến cỡ này.
Nhiên Đăng Cổ Phật dù sao cũng là một tôn Chuẩn Thánh, có thể khiến một vị Chuẩn Thánh sợ thành dạng này, chỉ sợ địa vị của đối phương không thể tưởng tượng.
- Hoặc là thần phục, hoặc là chết, bản đế cho các ngươi mười hơi thở để cân nhắc, mười hơi qua đi nếu các ngươi không đáp ứng, tất cả đều sẽ chết trong Cửu U tháp này.
Diệp Hiên âm lãnh lên tiếng, hắn đã lựa chọn lộ thân phận, nhất định phải thu phục được những thiên địa hung ma này, cái này liên quan đến kế hoạch tương lai của hắn, nếu như những thiên địa hung ma này thà chết chứ không chịu khuất phục, Diệp Hiên cũng không ngại giết chết tất cả.
- Tê.
Tiếng hít một hơi thật sâu không ngừng lên tiếng, không ai cho rằng Diệp Hiên đang nói đùa, chỉ vì quanh thân Diệp Hiên hiện ra sát khí hung quang quá mức khủng bố, quang huy Phật môn trước đó còn đâu?
Lúc này, Diệp Hiên âm trầm nhìn chăm chú bọn người Vô Thiên, sát cơ trong mắt hắn cực kỳ âm trầm, hắn không muốn phí thời gian với bọn người Vô Thiên, nếu những thiên địa hung ma này không có một chút tác dụng với hắn, thì hắn cũng lười nhác tiến vào Cửu U tháp.
Vượt qua Thiên Đạo đệ nhất kiếp, Diệp Hiên có thể xưng vô địch trong Chuẩn Thánh, hắn là người cô đơn, một vài chuyện không thể bản thân đi làm, mà những thiên địa hung ma trong Cửu U tháp này vừa vặn để hắn sử dụng, để Diệp Hiên bắt đầu bước đầu tiên.
Mười hơi trôi qua rất nhanh, sắc mặt bọn người Vô Thiên bất định, hiển nhiên còn chưa cân nhắc sẽ thần phục Diệp Hiên hay không, thế nhưng khi trên mặt Diệp Hiên hiện ra nụ cười ác độc, trong nháy mắt lông tơ Vô Thiên dựng thẳng, một cỗ cảm giác cực kỳ khủng bố xuất hiện trong đáy lòng.
- Chúng ta nguyện ý thần phục.
Vô Thiên nặng nề lên tiếng, nhanh chóng hành đại lễ trước Diệp Hiên, điều này cũng khiến cho sắc mặt đông đảo thiên địa hung ma đại biến, ánh mắt nhìn về phía Vô Thiên hiện ra vẻ khó tin.
- Vô Thiên thúc thúc không thể, dù hắn là Chuẩn Thánh, thế nhưng chỉ là một người, chỉ cần chúng ta liên thủ trấn áp, tất nhiên hắn chỉ có chết không sống được.
Cửu Nguyệt Hàn Nha hóa thành hắc y thiếu nữ lo lắng lên tiếng, nàng không thể hiểu vì sao tu vi của Vô Thiên cường đại như thế lại muốn thần phục với Diệp Hiên.
- Đúng vậy Phật Tổ, chúng ta giết hắn.
Lại có hung ma gầm nhẹ lên tiếng, tư thế ẩn ẩn muốn động thủ với Diệp Hiên.
- Ngậm miệng.
Bỗng nhiên, Phương Hàn gào thét, khiến cho thiên địa hung ma khắp nơi bình tĩnh trở lại.
- Tại hạ Phương Hàn, nguyện ý thần phục đạo hữu, từ nay sau nguyện làm tùy tùng đi theo đạo hữu, tuyệt không dám sinh lòng phản bội.